-Mày còn định để cho cháu tao té một nữa mà còn hả. Mày tao cho mày nghỉ việc luôn hả? Đồ thứ ăn hại mà!
Đan đó, chồng chửi mà cô cũng rùng theo, nghĩ là bà hung dữ đến thế, dù thì cũng là việc sơ suất ngoài ý thôi mà với bé Trà cũng gì nguy hiểm. Thấy chị Lài cúi đầu sợ hãi, Đan lập tức lên tiếng chị
-Dạ trong chuyện cũng một phần là của con, do con bé thấy con nó sợ nên mới chạy té đó . Không liên quan chị Lài . Con xin .
Bà Sáu nguýt dài với Đan, vẻ mặt khó chịu nhưng hiểu bà trả lời với Đan nhẹ nhàng
-Mẹ lên tiếng trách con nên con khỏi xin với xỏ..Lỗi là của con Lài? Lài tao dặn mày nhiều , Chẳng tao dặn dò là trông chừng con bé cẩn thận cho nó tiếp xúc lạ hả? Tại còn để xảy chuyện ?
Lài cúi đầu run rẩy đáp
-Thưa bà,tại con đang dỡ tay dọn đồ trong phòng nên để ý kịp mong bà....tha tội....
-Có tội là phạt để gương cho kẻ khác, chứ tha gì hết. Tao đuổi mày nhưng tao phạt mày một ngày ko ăn cơm,tháng trừ lương, Nếu còn ko lo cho con bé thì đừng trách…
Lài lúc đang sợ nên xong chỉ dám cúi đầu chấp nhận ,cảm ơn bà chủ rối rít ẵm con bé vô nhà, lúc qua Đan ánh mắt lài trừng lên liếc cô cho Đan bất ngờ… Đan tự hỏi ánh mắt của chị Lài đây là ý gì, chị chồng cô phạt nghĩ do cô con bé té hại đến chị nên ghét cô luôn..
Đan đực mãi suy nghĩ về thái độ của chị Lài thì chồng cô bước lên tiếng
-Con phòng nghỉ cần chờ cửa thằng Minh . Lúc nửa thằng Minh nó về mở cửa cho. Còn chuyện bỏ qua,nhưng con ko gần con Trà nữa ?
Nói xong bà bước , Đan cũng theo nhưng cô tiếp tục suy nghĩ,tại bà ko mắng chửi cô mà trừng phạt chị Lài, đáng lẽ bà nhắm tới là cô mới đúng vì chị Lài sai khi ko trông bé Trà nhưng con bé ngã ko cũng là của cô mà…
…
Đêm muộn, Minh về, đúng là bà sáu đợi cửa sẵn. Vừa thấy con trai, cả nồng nặc mùi rượu, bất giác trong đầu bà Sáu nảy một âm mưu đen tối thế là chần chừ bà liền ghé sát tai Minh nhỏ mấy lời. Một nụ thâm độc nhanh chóng lộ khuôn miệng của bà Sáu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-rieng-cua-chong/chuong-6.html.]
Minh loạng choạng về phòng, Đan lúc ngủ, giờ nực nồng mùi rượu do khi tối ghét quán nhậu sương sương vài chai với đám bạn,đang định xuống giường ngủ thì vô thức Minh phát hiện vợ đang kế bên, cô đang mặc bộ đồ ngủ màu hồng 2 dây lộ bộ n.g.ự.c căng tròn lấp ló , dáng nuột nà khiến cho thú tính trong Minh trỗi dậy, kiềm chế , văng vẳng lời của bên tai nên lập tức vội dùng hai tay lật vợ ngửa .
Đam vì hành động của chồng khiến cho cô giật tỉnh . Vừa mở to mắt Minh đầy bất ngờ kịp phản ứng gì thì Minh nhanh tay lột phăng bộ váy ngủ cô đang mặc , và luôn cả bộ đồ của , động tác dứt khoát bất văng quần áo của cả hai xuống nền nhà đó hai tay túm chặt bộ n.g.ự.c của Đan liên tục nhào nặn ,bên đưa cự vật đang bành trướng của mạnh bạo đ..â..m trong cô
Hành động càng khiến cho Đan thêm hoảng hốt. Cô đau, lo cho con nên đôi tay vụng về lập tức dùng hết sức để đẩy mạnh Minh nhưng Minh giờ đây như con thú hoang vung chứng tỏ thì cô chống cự cho . Đan bất lực hét toáng lên
-..Á. đừng mà , ...đau em ...a......Minh...dừng . Em đang thai mà.
Đan sức vùng vẩy mà sự từ chối càng khiến cho Minh càng thích thú mặc kệ cô, bên liên tục dùng sức , mặc tình cho bên của Đan đau đến c.h.ế.t sống . Thế mà còn chồng cho những lời khó
-Có sướng quá cũng câm cái họng cho ngủ,thứ con gái mất nết, cứ la oai oái cho . Bộ bên nhà khi mày lấy chồng cha mày dạy mày cách vợ ?
Đan thôi chồng chửi ,đang đau nhưng vì hổ chuyện tế nhị nên cô cũng đành im ,chỉ lấy tay đánh lên Minh, lặng lẽ vùng vẫy, nước mắt giăng đầy khuôn mặt thế nhưng Minh vì men say nên còn để ý gì đến vợ nữa, một lúc lên khi đến đỉnh điểm, Minh bấu chặt tấm lưng cô đến rướm cả máu. Minh rướn , đem tất cả những sung sướng nhanh chóng phóng trong Đan.
Xong chuyện, Minh vật luôn giường ngủ ngon lành. Còn Đan, cô đau đớn, xen lẫn tủi vì thể nào nghĩ đến đêm tân hôn của vợ chồng cô thành thế . Cho nên cả đêm đó Đan chẳng thể nào ngủ , cô cứ đó, chịu đựng cơn đau âm ỉ bụng , vì là đầu mang thai nên Đan đó là dấu hiệu nguy hiểm, chỉ nghĩ đau xíu thôi nên Đan cứ đấy chịu đựng, càng chồng mà cô định gắng bó cả đời mà nước mắt cứ ấm ức rơi liên tục.
Cho đến khi gần sáng, bất ngờ bên bụng cô, từng cơn đau quặn thắt dâng lên khiến cho Đan thể chịu đựng nổi. Cô thở dốc, cả đổ đầy mồ hôi. Đưa tay yếu ớt khều lấy chồng. Cô hụt cả
-Anh ơi em đau…
Đan chỉ mới đến đó, thì bên cô cảm nhận bên trong đang bựt một dòng m.á..u đỏ…
Khi Đan tỉnh , bụng cô đau nhói, cả chút sức sống. Và cô thấy mặt đầu tiên cũng chỉ là cha cô.
Cha cô bên bàn trầm mặt, còn cô thì xót xa. Đan đờ đẫn đưa mắt cánh tay đang truyền dịch của . Vô thức nước mắt cô rơi. Đan oà nức nở hỏi
-Mẹ ơi con của con ?