Cả đất trời cũng  nhuộm thành một màu đỏ sẫm, đường lớn ngõ nhỏ yên tĩnh đến mức chỉ còn  tiếng bước chân của Lăng Ngạo Vân.
Dọc đường  Tuyết Nhi   một lời, Lăng Ngạo Vân vẫn kiên nhẫn trò chuyện với nàng, Tuyết Nhi  sớm quen , nàng  cho dù nàng   gì, Ngũ ca ca cũng sẽ tự hỏi tự trả lời.
Chớp mắt  đến nơi, màn đêm mờ ảo bao trùm một tầng sương mỏng, lan tỏa  bầu trời, nhưng ba chữ Liễu Thúy Các vẫn hiện rõ ràng.
Tuyết Nhi ngước đôi mắt  long lanh như ngọc bích lên, đôi mắt sáng ngời  lóe lên tia  sắc bén, đôi bông tai ngọc bích đỏ vàng hai bên tai  ánh hoàng hôn càng thêm rực rỡ, trong đôi mắt linh động dường như  một tia sáng, như ngọn lửa đang bùng cháy.
"Ngũ ca, đạp cửa ."
Vẻn vẹn mấy chữ ngắn gọn, dứt khoát, đầy khí thế, khiến    tự chủ  mà  khuất phục, Lăng Ngạo Vân gật đầu, thầm nghĩ hôm nay cứ  theo Tuyết Nhi,     gì  cũng sẽ giúp, dù   c.h.ế.t cũng cam lòng.
Lăng Ngạo Vân cũng      là vì ?
Hắn  bao giờ nghĩ rằng tuy  là   câu nệ tiểu tiết, nhưng  vài việc  vẫn   chừng mực.
     vì    cùng Tuyết Nhi  loạn một phen.
Thực  trong lòng Lăng Ngạo Vân cũng đầy lửa giận, đặc biệt là khi đến nơi  một  nữa!
Nhớ đến  đàn ông    hổ ,  nghĩ đến Lục  lớn lên cùng , tuổi thơ  đáng thương như ,  chỉ  đánh cho  đàn ông    hổ  một trận.
Cơ thể vô thức vận nội lực, một cước đá , ầm một tiếng, cánh cửa lớn của Liễu Thúy Các bay mất một nửa, nửa còn  lung lay sắp đổ.
Một lớn một nhỏ cứ như  khí thế hiên ngang bước  Liễu Thúy Các.
Do lực đá cửa quá mạnh, cộng thêm lúc  là chiều tối gió thổi nhẹ, một lớn một nhỏ  ở cửa Liễu Thúy Các, vạt áo bay phấp phới, tóc đen tung bay, phía  một trận bụi đất cuốn lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-108-den-ca-mot-con-kien-cung-dung-hong-song-2.html.]
Vù vù~~~ một tiếng gió rít!
Gia đinh trong Liễu Thúy Các vội vàng dụi mắt,  vị công tử tuấn tú tuyệt trần đang ôm một đứa trẻ phấn điêu ngọc trác*.
* Phấn điêu ngọc trác (ngọc   mài dũa; ý chỉ trẻ con xinh  đáng yêu)
  kỹ , khí thế bức  khát m.á.u , cộng thêm gương mặt lạnh lùng tàn nhẫn, hai chân   khỏi run lên, ngã  xuống đất,  đó hét lớn:
"Mẹ ơi, cứu mạng! Cứu mạng!"
Gia đinh  bò  lồm cồm  mặt đất bằng cả tay lẫn chân, trông chẳng khác gì con cóc bốn chân.
Tuyết Nhi nhếch mép trái, ánh mắt sắc bén lập tức khóa chặt hướng bỏ chạy của tên gia đinh .
Nhân vật lớn chắc hẳn ở đó .
Tuyết Nhi  đầu nhỏ kiêu ngạo liếc  Lăng Ngạo Vân, Lăng Ngạo Vân hiểu ý bế Tuyết Nhi đuổi theo.
Do sự náo động  , cả Liễu Thúy Các giờ đây gà bay chó sủa, tất cả hạ nhân gia đinh đều cầm đao kiếm chạy ,  đến mấy chục  vây quanh Lăng Ngạo Vân và Lăng Tuyết Nhi nước chảy  lọt.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Tuyết Nhi  khẩy, nửa bên mặt trái nhếch lên, má lúm đồng tiền chỉ hiện  một nửa, bên mặt  vẫn lạnh lùng như băng  chút biểu cảm.
Biểu cảm nửa mặt  của Tuyết Nhi  ý nghĩa gì?
E rằng chỉ  Tiểu Thường Tử,  hầu hạ Tuyết Nhi từ khi nàng sống  mới   điều đó đại diện cho điều gì!
"Ngũ ca,  lâu  Tuyết Nhi   tự tay g.i.ế.c , ngứa ngáy tay chân quá, để  giải tỏa một chút ."
Vừa dứt lời,  hình nhỏ bé  bay  khỏi vòng tay Lăng Ngạo Vân, như chim nhạn lướt xuống, nhanh như chớp, xoẹt một cái......