Ba tháng nay, Tiểu Lý Tử vẫn luôn hiểu nổi, cuối cùng hôm nay Hoàng thượng cũng , mây mù u ám ba tháng rốt cuộc cũng tan biến. Hoàng thượng tay cầm bức họa, lớn hai tiếng:
"Giống, chút ý tứ, ừm."
Lại một tràng vang lên.
"Tiểu Lý Tử, ngày mai lập tức đưa cung sắc phong."
Thấy Thánh thượng nở nụ , Tiểu Lý Tử vội vàng tò mò kỹ nữ tử trong tranh, rốt cuộc nàng nhan sắc tuyệt trần đến nhường nào?
Ai ngờ , liền luống cuống, nữ tử dung mạo bình thường, hơn nữa còn là... Có Hoàng thượng nhầm ?
Chuyện cẩn thận cân nhắc mới , nhỡ sai, mạng của nô tài như đáng giá gì.
Nghĩ đến đây, Tiểu Lý Tử tiến lên dò hỏi:
"Hoàng thượng, nữ tử là nhị tiểu thư Dương Diễm Kiều của Dương Thiên Vũ Dương tướng quân, bởi vì ngang ngược kiêu căng khiến chán ghét, hiện giờ hai mươi tuổi mà vẫn lấy chồng, chỉ e là..."
Tiểu Lý Tử cố ý nhắc nhở, cúi đầu xuống, dùng khóe mắt trái liếc sắc mặt Hoàng thượng.
Vừa , Tiểu Lý Tử suýt nữa thì dọa sợ, vẻ mặt Hoàng thượng khi bức họa, mà dịu dàng như nước.
Hoàng thượng đầu Tiểu Lý Tử.
"Trên một điểm đáng khen, là đủ ."
Nói lớn.
Theo hầu Hoàng thượng nhiều năm như , Tiểu Lý Tử hiểu rõ, vị sủng phi sắp sửa xuất hiện .
Vẫn là cẩn thận hầu hạ thì hơn.
Kiệu hoa đỏ rực, đèn lồng rực rỡ, vốn dĩ Hoàng thượng ý định tổ chức xa hoa, nhưng vì nể mặt Dương Thiên Vũ tướng quân, sắc phong Quý nhân cũng long trọng vô cùng.
Tuy rằng Dương Diễm Kiều tiến cung chỉ là một phi tần của Hoàng thượng, nhưng dù cũng là một tiểu chủ, tự nhiên là nô tài quỳ đầy đất.
Dương Diễm Kiều đưa cung, đặt tân phòng nhịn , lập tức giật khăn voan đỏ xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-12-tuyen-tu-2-lan-phi-1.html.]
Trước tiên là sơ qua cách bài trí cung điện nàng ở, đó chỉ nha bên cạnh :
"Bản cung đói , đến Ngự thiện phòng lấy chút đồ ăn ngon cho ."
Tiểu nha bên cạnh ngây , vội vàng :
"Tiểu chủ, thể ăn đồ ăn ạ, Hoàng thượng lát nữa sẽ đến, còn nữa, khăn voan đỏ thể gỡ xuống ạ."
Vừa giúp nàng đội khăn voan . Dương Diễm Kiều từ nhỏ nuông chiều quen , giơ tay lên tát một cái.
Diệu Diệu Thần Kỳ
"Nô tài , chuyện của bản cung cần ngươi quản ? Còn mau ?"
Tiểu nha sợ đến mức chân run lẩy bẩy, thầm nghĩ vị chủ tử thật lợi hại, vẫn là theo lời nàng thì hơn.
đến cửa dừng , đầu gì đó, nhưng vẫn dám mở miệng.
Vừa định bước khỏi cửa thì đụng Hoàng thượng, sợ hãi lập tức quỳ xuống:
"Nô tỳ thỉnh an Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."
Chỉ thấy Hoàng thượng cô một cái, thấy má trái nàng sưng đỏ, nheo mắt , chuyện gì xảy , trong lòng rõ mười mươi.
"Người , nha đầu bất kính với chủ tử, kéo xuống đánh chết."
Tiểu nha sợ hãi quỳ xuống đất kêu la xin tha mạng, hai tiểu thái giám lập tức chạy đến kéo nàng ngoài.
Toàn bộ hạ nhân, bà mối trong phòng đều ngờ Hoàng thượng sủng ái vị Quý nhân sắc phong như , kỳ thật đều chuyện căn bản của tiểu nha , cũng đều hiểu rõ vị tiểu chủ lương thiện gì.
Hoàng thượng bước tới:
"Không ái phi đối với hình phạt của trẫm hài lòng ? Vui vẻ chứ?"
"Tạ Hoàng thượng, thần chủ, thần vui vẻ."
Dương Diễm Kiều lập tức thức thời, nở nụ rạng rỡ.
Cũng đúng lúc , Tiểu Lý Tử dường như hiểu vì Hoàng thượng sắc phong lão cô nương kiêu căng phi tần.