Tuyết nhi  chút thưởng thức mỹ nữ Như Yên  mặt, quả nhiên là  trưởng thành, thận trọng, là nữ tử từng trải, tâm cơ thâm sâu.
Xem  danh hiệu du thuyền  nhất Giang Nam, kỹ viện  nhất  sông    ai cũng  thể gánh vác .
Tuyết nhi đột nhiên  hứng thú với nữ tử ,  Liễu Như Yên với vẻ mặt thích thú, lúc ,  nhiều cao lương mỹ vị   bày lên bàn, Sở Dật vẫn   hồn  câu quân tử  tranh giành tình cảm của  khác của Doanh Tuyết  .
Sở Dật  định giải thích gì đó, miệng  mở    thấy vẻ mặt  chút mong chờ của Liễu Như Yên, đành nuốt xuống, Tuyết nhi kiếp   tinh ý , hành động nhỏ    thể qua  mắt nàng.
Tuyết nhi che giấu suy nghĩ trong lòng, nhấp một ngụm rượu, nghiêng đầu, nhắm mắt  với vẻ mặt hưởng thụ:
"Hương thơm đọng  giữa răng môi,
Nước thánh ngọt ngào tựa mây trời.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Lan ngọc ấm áp ruộng đất cằn,
Hoa quỳnh như nước lạnh lẽo tràn!
Rượu ngon, nếu   nhầm, đây là Ngọc Hoa Niệm ủ 20 năm?"
Một câu  như hóa giải sự ngại ngùng của Sở Dật và Như Yên, Như Yên cũng  xuống:
"Cung công tử thật tinh tường, chỉ nhấp một ngụm   lai lịch của loại rượu , Như Yên xin kính Cung công tử và Lăng công tử một chén."
Vừa , Liễu Như Yên  uống cạn chén rượu, Tuyết nhi và Sở Dật thấy Liễu Như Yên hào sảng như  cũng  kém cạnh, ngửa đầu uống cạn.
"Thật  ngờ, Doanh Tuyết   am hiểu về rượu như ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-155-say-me-chon-hoa-le-2.html.]
Sở Dật  với vẻ mặt đầy ngưỡng mộ.
"Doanh Tuyết bất tài, cả đời chỉ hứng thú với hai thứ, một là mỹ tửu, hai là mỹ nữ."
"Hahahaha~"
Trong bữa tiệc, hai vị công tử  thoải mái, một bóng hồng y mỉm  xinh .
Lúc , ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, lắng tai , tiếng bước chân chỉ thuộc về nữ nhân, Tuyết nhi liền  là đám mỹ nữ ở  lầu  .
Chắc hẳn bọn họ  chuẩn  sẵn tài nghệ để lấy lòng ,  nghĩ đến đây, Tuyết nhi cảm thấy vô cùng thỏa mãn, nở nụ  tự tin, đắc ý.
Khí chất phóng khoáng thu hút ánh  của Sở Dật, Sở Dật đột nhiên tim đập nhanh, cảm giác kỳ lạ   ập đến, Sở Dật  chút hoang mang, rốt cuộc     ?
Như Yên gọi đám mỹ nữ ,  đầu tiên bước  là Xuân Hương  mới bám lấy Tuyết nhi ở cửa, chỉ thấy nàng  mặc một bộ y phục múa gợi cảm.
Cái bụng nhỏ lộ   ,  chút mỡ thừa, nhưng  nhiều, làn da trắng nõn, mịn màng, trong tay còn cầm một chiếc trống lục lạc hình tròn, xung quanh gắn đầy chuông nhỏ.
Xuân Hương  Tuyết nhi với vẻ mặt si mê, bước  "Tư Ý", biểu cảm đó  bán  nàng , xem  hôm nay cho dù  cho Xuân Hương bạc, để Tuyết nhi  khách qua đêm của nàng , Xuân Hương cũng bằng lòng.
Tuyết nhi  vui vẻ, cho dù chỉ là vì sức hấp dẫn của , cũng  thể thiếu mấy đồng bạc  ?
Tay  đưa  , Tiểu Thường Tử  hiểu ý, lấy từ trong lòng  một tờ ngân phiếu một trăm lượng, đưa cho Tuyết nhi.
"Hôm nay bản công tử   là nhân vật chính, chỉ cần các tỷ tỷ khiến  trưởng của  vui vẻ, , vỗ tay cho các tỷ tỷ, đều  thưởng một trăm lượng bạc,   các tỷ tỷ thấy ?"
Tuy Tuyết nhi là một tiểu công tử, nhưng đám mỹ nữ kỹ viện ,  thấy tờ ngân phiếu một trăm lượng sáng loáng  mắt, tất nhiên là gật đầu lia lịa, mắt sáng rực!
Những   biểu diễn đều háo hức  thử, Xuân Hương  thấy ngân phiếu trong tay tiểu công tử cũng sáng mắt, thầm nghĩ   thể câu dẫn mỹ nam,   thể kiếm  nhiều bạc, quá hời, hôm nay nhất định  dốc hết sức lực mới !