"Cung công tử, thực  bệnh của   đáng ngại, chỉ là khổ cho nhị ca, hình như đêm qua  xảy  chuyện gì đó? Bình thường mỗi ngày  đều đến gặp phụ vương một , nhưng hôm qua ban ngày   ngăn cản ở bên ngoài,  là vương gia mệt nghỉ ngơi . Ban đầu  cũng  nghĩ nhiều, nhưng ban đêm bỗng nhiên  thấy tiếng la hét kỳ lạ, hình như   đang  nhảm."
Sở Phong dừng  một chút,  lo lắng  tiếp:
"Đại ca, tức là Lăng Sở Quân,  những lời  nhảm đó là do phụ vương  bệnh nên mới như ,  còn  hết  trong vương phủ bằng  của đại ca, hôm nay đại ca  với   trong vương phủ,  khi phụ vương khỏi bệnh,  khi trời tối đều   tự ý  , ngay cả  khỏi phòng của  cũng  ."
Sở Phong kể hết những gì   cho Tuyết Nhi, ban đầu Tuyết Nhi  mà m.ô.n.g lung, nhưng  đến  trong lòng  hiểu rõ, hình như tất cả những chuyện  đều liên quan đến đại thế tử tên Lăng Sở Quân .
Kẻ gây sóng gió ở đây, chắc chắn là    sai.
Tuyết Nhi và Lăng Ngạo Tuyết   với ánh mắt hiểu ý,  đó Tuyết Nhi   mắt Sở Phong, dùng ánh mắt vô cùng kiên định  với :
"Sở Phong,    khỏe,   khỏi Đông Noãn các cũng  chắc là chuyện ,  cứ yên tâm ở trong phòng , chuyện  cứ giao cho chúng . Ta sẽ cố gắng giúp  và nhị ca ."
Lời    , Sở Phong như nắm  cọng cỏ cứu mạng,  Tuyết Nhi với vẻ mặt vô cùng  ơn.
Tuyết Nhi đáp  bằng nụ  an ủi,  cùng Lăng Ngạo Tuyết biến mất trong  khí.
Bây giờ trong đầu Tuyết Nhi đầy nghi vấn, tuy đại khái  đoán  trong chuyện  là Lăng Sở Quân đang giở trò, nhưng sự việc vẫn  rõ ràng.
Sắp đến đại hội năm năm một , Mộ vương phủ xảy  chuyện lớn như ,  bên ngoài    tin tức gì?
Tuyết Nhi thầm nghĩ chắc chắn là Lăng Sở Quân  phong tỏa tin tức, nhưng cũng  thể phong tỏa kín kẽ như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-176-man-suong-mo-ao-bao-trum-mo-vuong-phu-2.html.]
Chắc chắn   gì đó mờ ám trong chuyện ?
Tuyết Nhi và Lăng Ngạo Tuyết lên nóc một sân,  cao  xa, Tuyết Nhi  rõ những sân lớn nhỏ cao thấp khác  ở đây, vương phủ  thực sự  rộng lớn,  thể so sánh với hoàng cung.
 với ánh mắt sắc bén như Tuyết Nhi, nàng liền  thấy một sân  lộng lẫy đèn đuốc sáng trưng.
So với những sân khác chỉ  vài ánh đèn leo lét, lúc   là nửa đêm, Tuyết Nhi xác định mục tiêu, liếc  Lăng Ngạo Tuyết, hai   ăn ý bay đến sân đèn đuốc sáng trưng .
Tuyết Nhi và Lăng Ngạo Tuyết trực tiếp thi triển khinh công nhảy  mái nhà, nhảy qua những tên lính  ở cửa, đến bên bệ cửa sổ liền  thấy tiếng khiến   đỏ mặt:
"Đừng mà, Quân,    nhiều  , Lan Nhi  chút  chịu nổi."
Những lời  yếu ớt , rõ ràng như  Tuyết Nhi đương nhiên  hiểu, Ngạo Tuyết cũng  hiểu.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Ngạo Tuyết vẻ mặt đen sì, thì  đèn đuốc sáng trưng   vì chuyện khác, mà là đang  chuyện mờ ám ở đây.
Tuyết Nhi  định rời    thấy câu  tiếp theo, liền  thể rời bước nữa:
"Lan Nhi vốn  gả cho Sở Dật, bây giờ  thể đều để  chiếm hữu lâu như  ,   hứa sẽ đón   cửa bằng kiệu hoa mà, khi nào thì thực hiện đây?"
Giọng  nũng nịu đặc trưng của nữ nhân khiến Tuyết Nhi  mà  nổ tung, tiện nhân đáng c.h.ế.t , chẳng lẽ chính là Trân tỷ tỷ mà Lăng Sở Sở ?
Mẹ kiếp, chẳng lẽ   tên mang chữ Lan đều   kẻ nào    ? Đương nhiên trừ bản  !