lúc , Tiểu Đức Tử cùng mấy tiểu thái giám đang bê mấy chậu cúc xanh tàn úa  tới.
Lan phi đang tức giận,  thấy bọn họ  tới liền  một cách  khách khí:
"Tỷ tỷ, mấy chậu cúc xanh  bây giờ xem  thật sự  xứng với tỷ tỷ đấy! Tuy rằng bề ngoài bản cung và tỷ tỷ ngang hàng, nhưng thực chất cũng giống như mấy bông hoa , khác biệt  nhỏ , ha ha ha."
 lúc , Tuyết Nhi chạy , vốn dĩ Tuyết Nhi đến đây tìm Như phi,  ngờ   thấy những lời ,   mấy chậu hoa tàn úa .
Bản tính sát thủ nhiều năm của Tuyết Nhi trong nháy mắt bộc lộ  ngoài, dọa Tiểu Thường Tử  bên cạnh toát mồ hôi lạnh,  ,  sắp gặp xui xẻo nhất định là Lan phi .
Kỳ thật, Lan phi   bao nhiêu   gì, Hoàng thượng   là  .
Nhìn Lan phi diễn một màn , coi như là tận mắt chứng kiến, Hoàng thượng  định mắng Lan phi, nhưng  thấy nụ  của Lan phi liền   nên lời.
Lúc , Hoàng thượng đột nhiên nhớ đến Tuyết Nhi, bèn :
"Như phi, Tuyết Nhi khỏe ?"
"Tuyết Nhi  khỏe,   phụ hoàng  lo lắng!"
Tuyết Nhi kéo Như phi  về phía Hoa Thanh cung.
Nhìn  hình nhỏ bé, khí thế , Lăng Ngạo Thiên đột nhiên cảm thấy Tuyết Nhi càng ngày càng rời xa .
Tim  nhói đau, cảm giác nếu   lập tức đuổi theo, sẽ mất  đứa con gái  mãi mãi, , mất    yêu!
Vì ,  nghĩ nhiều,  liền chạy theo Tuyết Nhi và Như phi, đuổi theo một lúc,  ôm chầm lấy Tuyết Nhi.
"Tuyết Nhi của    ? Chẳng lẽ giận phụ hoàng ?"
Tuyết Nhi  đầu ,  để ý đến Hoàng thượng.
Lúc , Lăng Ngạo Thiên sốt ruột:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-21-tim-nhoi-dau-da-mat-di-phe-phi-1.html.]
"Tuyết Nhi,    con mới  với phụ hoàng đây? Gần đây con cũng  múa cho phụ hoàng xem nữa,  là phụ hoàng cùng con về Hoa Thanh cung, con múa cho phụ hoàng xem  ?"
Tuyết Nhi thấy vị phụ hoàng hơn ba mươi tuổi  vẫn yêu thương , hơn nữa Tuyết Nhi cũng yêu phụ hoàng, đột nhiên nhớ đến lời Lan phi  , bèn :
"Phụ hoàng  yêu nhi thần nữa."
"Sao  thể chứ, phụ hoàng yêu nữ nhi nhất."
Lời  dù ai  thấy cũng sẽ  nghĩ đến chuyện khác, kể cả Tuyết Nhi, mà lúc  Lăng Ngạo Thiên  ánh mắt đầy dịu dàng, ý tứ trong đó là gì, hiện giờ chỉ  bản   mới hiểu rõ.
Tuyết Nhi nghĩ,  lắm, nhân cơ hội  dập tắt khí thế của Lan phi  ,
"Vậy tại  phụ hoàng  ban tặng danh hiệu chỉ dành riêng cho nhi thần cho  khác? Vốn dĩ   đều  Tuyết Nhi là   phụ hoàng sủng ái nhất, bây giờ   đều xem Tuyết Nhi là trò !"
Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên,  cứ như thật .
Hoàng thượng  mà  khỏi đau lòng,
"Sao  thể như  , ai dám  nhạo nữ nhi, cứ  , phụ hoàng nhất định sẽ trị tội ."
"Phụ hoàng,  tìm   nhạo con  ích gì chứ, quan trọng là  còn căn nguyên thì tự nhiên sẽ   ai  nhạo nữa."
Hoàng thượng suy nghĩ một chút,
"Nữ nhi, phụ hoàng khi nào thì ban tặng danh hiệu của con cho  khác?"
"Phụ hoàng,  phong con là Lan Doanh công chúa, nhưng bây giờ   thêm Lan phi, trùng hợp đều là một chữ, cho dù   một chữ, cùng một âm cũng khó tránh khỏi      , đều ... đều  phụ hoàng  yêu nhi thần nữa."
Diệu Diệu Thần Kỳ
"Vậy theo ý con?"
"Phế bỏ danh hiệu của nàng , đuổi nàng   khỏi Bích Hoa cung, như  mới chứng minh Hoàng thượng yêu nhi thần!"
Lăng Ngạo Thiên lập Lan phi  phi chỉ vì lúm đồng tiền nhỏ xinh khi  của Lan phi giống với Tuyết Nhi, Tuyết Nhi là con gái ruột của ,  còn nhỏ như , Lăng Ngạo Thiên  kìm nén  tình yêu với Tuyết Nhi, chỉ  thể tìm   thế.