Lâm Phiêu Ngữ khi  thấy nụ  rạng rỡ , đầu tiên là  sững sờ,  đó cũng nở một nụ  nhạt.
Trực giác của Tuyết Nhi mách bảo nàng,  phụ nữ   đơn giản, nhưng chắc chắn   là  , bởi vì lòng  của nàng , Tuyết Nhi  rõ ràng.
Chỉ là nỗi buồn đó rốt cuộc là gì?
Nàng  dường như đang đấu tranh với nội tâm của , rốt cuộc  xảy  chuyện gì?
Tuyết Nhi quyết định ngày mai đến nơi ở của Lâm Phiêu Ngữ gặp gỡ nàng , tối nay  chuyện quan trọng hơn  .
Đó là điều tra kỹ lưỡng  phụ nữ trong bức họa mà Phong đưa cho nàng,  điều tra bóng dáng sát thủ biến mất đột ngột ở Thủy Nguyệt Đài.
Đêm khuya.
Tuyết Nhi mặc một bộ y phục  hành màu đen, giống như nhân vật trong tiểu thuyết,  một tên Lương Thượng Quân Tử thực thụ.
Đây là  đầu tiên Tuyết Nhi hành động lén lút như  ở thời cổ đại, nàng thực sự  chút  quen.
Nghĩ đến Nghi Lăng Hiên  cũng đủ lớn để chứa mấy nghìn danh kỹ, cộng thêm đám nha  hạ nhân, tuy  thể so sánh với hoàng cung và Mộ Vương phủ, nhưng ở Mạc Kinh cũng  coi là một trong những đại trạch  nhất.
Tuyết Nhi thi triển khinh công, nhảy lên nóc nhà, nhẹ nhàng vén ngói mỏng,   từng phòng, nàng  xem  nhiều phòng nhưng  thấy  phụ nữ trong bức họa và  phụ nữ biến mất trong chớp mắt ban ngày.
Tuyết Nhi bây giờ đau lưng mỏi gối,  định từ bỏ về biệt viện nghỉ ngơi, thì  thấy hai  đang  chuyện gì đó trong một khu vườn nhỏ bên cạnh.
Tuyết Nhi nổi lòng hiếu kỳ, phi  nhẹ nhàng đáp xuống đất, nấp  hòn giả sơn, vểnh tai  ngóng.
"Ngươi về Thiết Huyết Môn bẩm báo môn chủ, nhân thủ  bố trí xong,  việc tiến hành theo kế hoạch."
"Vâng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-210-lam-phieu-ngu-dem-khuya-do-xet-3-phi-tuyet-ca-ca-nhin-thau-thiet-huyet-mon-cua-ta-1.html.]
Sau đó hai tiếng vút gió, hai  phụ nữ  chuyện đều biến mất trong đêm tối, hiển nhiên võ công  cao cường.
Tuyết Nhi kinh hãi, bởi vì nàng xuống nóc nhà  muộn, khi nấp  hòn giả sơn chỉ   hai câu .
Hơn nữa đêm tối quá, một  phụ nữ  lưng về phía nàng, một  chỉ lộ  nửa mặt bên cho nàng, nên nàng   rõ dung mạo của hai  phụ nữ đó.
Tuyết Nhi chỉ nhớ đại khái vóc dáng và trang phục của hai  phụ nữ đó.
Nàng mang một tâm trạng lo lắng trở về biệt viện, còn   biệt viện  thấy Thanh Nhi vẻ mặt lo lắng     ở cửa.
Thanh Nhi  thấy Tuyết Nhi về, lập tức nhào tới như chim ưng vồ gà con:
"Công chúa điện hạ   về ."
"Suỵt..."
Tuyết Nhi dùng một ngón trỏ bịt miệng Thanh Nhi, nàng  lập tức hiểu ý, gật đầu lia lịa:
"Tiểu thư mau  nhà thôi, Thanh Nhi  chuẩn  nước tắm xong ."
Tuyết Nhi mỉm , theo Thanh Nhi  phòng, cởi bộ y phục  hành màu đen khiến    khó chịu, nàng như trút  gánh nặng, vươn cái cổ thon thả, trực tiếp ngâm   thùng tắm.
Tuyết Nhi tuy  tâm đang ở trạng thái thả lỏng, nhưng đầu óc vẫn  ngừng vận động, chỉ  ba chữ "Thiết Huyết Môn".
Tuy Tuyết Nhi lớn lên trong hoàng cung, cao quý vô cùng, nhưng nàng cũng thường xuyên  cung du ngoạn khắp nơi, kiến thức cũng khá rộng rãi.
Nàng đương nhiên  sự lợi hại của Thiết Huyết Môn, tuy    phát hiện sớm cuộc đối thoại của hai  phụ nữ , chỉ   đoạn cuối, nhưng ba chữ hữu dụng nhất đó vẫn lọt  tai nàng.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Tuy Thiết Huyết Môn là tổ chức giang hồ, nhưng quan phủ  thấy ba chữ Thiết Huyết Môn cũng  khỏi rùng .
Thiết Huyết Môn nổi tiếng trong giang hồ là chỉ nhận tiền  nhận !