Võ công cao cường, Hoàng thượng đích phong ‘Vô địch tiên phong đại tướng quân’, Tiểu An Tử lúc mới yên tâm phần nào.
Tiểu An Tử nghĩ, Thái tử điện hạ , dây cung đang căng thẳng của đoàn cũng thả lỏng, đối với bọn họ mà cũng coi như là một chuyện .
Những chuyện còn cứ giao cho Vũ Văn tướng quân .
Nam Cung Phi Tuyết từ đến nay, chuyện quyết định, nhất định đến khi ý mới thôi.
Nếu thì dù ai cũng đổi , nghĩ đến việc gặp vị công chúa bước tỏa hương sen , liền ngừng vó ngựa phi về phía Thiên Hạo hoàng triều.
dù cũng mới 14 tuổi, thể bằng Vũ Văn tướng quân trưởng thành, võ công cao hơn nhiều.
Nam Cung Phi Tuyết cũng vì từng học võ công với Vũ Văn Ngọc mà nhường nhịn, hai cứ như chạy như bay đường đến Thiên Hạo hoàng triều.
Bức tường thành hùng vĩ cao lớn ở phía xa, chính là hoàng thành của Thiên Hạo hoàng triều, tượng trưng cho trung tâm quyền lực tối cao.
Mà giữa đám đông ồn ồn náo nhiệt ngoài hoàng thành, bóng dáng một lớn một nhỏ , cứ như khiến tự chủ mà về phía đó.
"Muội , ca ca hứa với , sinh nhật 5 tuổi của , gì ca ca cũng sẽ đồng ý. tại cứ nhất định khỏi cung, còn nhỏ như , nhỡ xảy chuyện gì, mẫu phi sẽ buồn lắm."
Lăng Ngạo Tuyết từng chữ chân thành tha thiết, bình thường cao ngạo như , ai cũng ngờ lúc Lăng Ngạo Tuyết là Lục điện hạ Tuyết vương lạnh lùng của Thiên Hạo hoàng triều.
"Ca ca, thật lắm lời, bình thường một chữ cũng nhiều, hôm nay ? Oa... cái ngon quá, mau chạy qua mua cho ."
Tuyết Nhi thấy Ngạo Tuyết cứ im gì đó, đợi , nàng liền giật lấy túi tiền Ngạo Tuyết chạy mất.
Thân hình nhỏ bé , giữa đám đông, chỉ cần sơ ý một chút là thấy nữa.
Tiểu Thường Tử và Thanh Nhi hai lời, lập tức đuổi theo.
Diệu Diệu Thần Kỳ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-26-ban-thai-tu-di-truoc-mot-buoc-2-dao-choi-trong-kinh-thanh-1.html.]
"Ôi chao, tiểu tổ tông của ơi, đừng dọa Tiểu Thường Tử nữa."
Tuyết Nhi thấy lời liền tức giận, rõ ràng với ca ca là bí mật khỏi cung chơi.
Vị ca ca đáng c.h.ế.t , ruột thịt cùng sinh , mà dẫn theo hai cái đuôi , còn là vì hầu hạ bản công chúa.
Bản công chúa còn thấy mệt, Tiểu Thường Tử lúc thì sợ hãi, lúc thì sắp chết, thật phiền phức.
Tuy Ngạo Tuyết gì, nhưng ánh mắt từng rời khỏi Tuyết Nhi, Tuyết Nhi cứ lung tung hết con phố đến con phố khác.
Ngạo Tuyết cũng chút lo lắng, vặn đến cạnh Nhất Phẩm Hồi Tự Lâu.
Ngạo Tuyết nghĩ thầm, tìm một chỗ xuống dù cũng hơn là cứ lung tung.
"Tuyết Nhi, Nhất Phẩm Hồi Tự Lâu , chỉ món ăn ngon, mà cảnh sắc và cách bài trí cũng xem là độc nhất vô nhị trong kinh thành, đến đây , chúng trong..."
Ngạo Tuyết còn hết lời.
"Thật ? Vậy xem thử mới , cảnh sắc trong hoàng cung chán , đồ ăn cũng ăn chán ."
Một bàn tay nhỏ bé ném túi tiền cho Tiểu Thường Tử, bàn tay nhỏ bé còn kéo ống tay áo Lăng Ngạo Tuyết chạy trong.
Nói đến Nhất Phẩm Hồi Tự Lâu , là tửu lâu lớn nhất kinh thành Thiên Hạo hoàng triều.
tửu lâu nổi tiếng thiên hạ vì rượu và thức ăn, mà là vì cách bài trí và cảnh sắc của tửu lâu, ở đây chỉ khúc nhạc , mà mỗi tầng mỗi khúc nhạc khác , mỗi nơi đều thể ngắm cảnh.
Thật sự là một nơi thơ mộng như tiên cảnh.
Tửu lâu ba tầng, chia hai khu vực trong và ngoài.