Dù  một  là Vương Tử, một  là thế tử, để  khác  thấy chẳng  càng chướng mắt , dù bây giờ   đủ chướng mắt lắm !
Thế là chỉ còn một nơi để đến, đó là chỗ Nam Cung Phi Tuyết,  khi quyết định xong, Tuyết Nhi và Thanh Nhi chậm rãi  về phía Nam Cung Phi Tuyết.
Có lẽ bây giờ đang là giữa hè, Tuyết Nhi   hát hết ,  mồ hôi đầm đìa, thỉnh thoảng dùng mu bàn tay nhẹ nhàng lau  trán.
Lúc Tuyết Nhi đang do dự  thể dùng khinh công,   phiền lòng với biển  đông nghịt ở Tây Hồ say đắm , cộng thêm  đường  ong bướm vây quanh quá nhiều!
Thực  Tuyết Nhi  , từ  điệu múa  , cái tên Mạc Vũ Điệp của nàng ở Kim Kinh  lan truyền khắp Giang Nam, cho nên  nhiều công tử  từng  thấy nàng đều đổ xô đến tham gia.
Tuyết Nhi bây giờ thực sự  đau đầu, sắp ngạt thở !
Tuyết Nhi còn  xuống khỏi thuyền Cửu Long  mấy bước    nổi nữa, lúc  Tuyết Nhi ngay lập tức nhớ đến Lăng Ngạo Tuyết, đôi mắt cầu cứu  về phía bóng dáng màu tím  họa thuyền, ủa?
Tuyết ca ca  ?
Tuyết Nhi tìm kiếm chồng nhỏ của  khắp nơi,    về phía họa thuyền của Nam Cung Phi Tuyết,   chứ?
Phi Tuyết ca ca cũng biến mất ?
Tuyết Nhi lúc  tâm trạng tụt dốc  phanh, đang    thế nào.
Đột nhiên bóng dáng màu tím và màu trắng xuất hiện  mặt nàng, Tuyết Nhi ngẩng đầu , ồ~ hai vị ca ca tuấn tú đến đúng lúc quá.
Hai vị công tử tuấn tú đến mức  thể khiến tất cả đàn ông tức c.h.ế.t , khiến bất kỳ công tử quý tộc nào bên cạnh cũng lu mờ,   tức đến nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt  phục  hai  họ.
 hai  trai tuấn tú     để ý đến họ, chỉ coi họ như  khí, Tuyết Nhi thấy  thật  , đúng lúc  Lăng Sở Dật và vương tử A Mộc từ phía   tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-265-ngan-nam-mau-lanh-dong-tinh-2.html.]
Đợi vương tử A Mộc và họ đến, bốn  gật đầu với , coi như chào hỏi.
Tuyết Nhi  bốn  trai tuấn tú vây quanh ở giữa, vẻ mặt đầy hắc tuyến, ngay lập tức  ai xem biểu diễn  sân khấu nữa, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía .
Chỉ thấy danh kỹ  sân khấu tức đến giậm chân, suýt nữa thì chửi  tiếng, vẻ mặt như thể ngươi  diễn xong  còn ở đó giành giật sự chú ý.
Âm thầm nguyền rủa Tuyết Nhi, Tuyết Nhi nào   hiểu ý nghĩa của vẻ mặt đó chứ?
Thế là nàng vẻ mặt cạn lời, kéo kéo Lăng Ngạo Tuyết, Lăng Ngạo Tuyết  hiểu ý, ôm Tuyết Nhi  lòng, thi triển khinh công bay về họa thuyền  sông của .
Trên đường bay về, bốn  trai tuấn tú, một tiên nữ xinh , thật là  mắt vô cùng, tất cả ánh mắt đều đuổi theo năm  đó, cho đến khi biến mất  họa thuyền  sông .
"Họa thuyền thật khí phái, xem  chắc chắn là công tử  lai lịch."
"Nhìn khí chất và tướng mạo đó, chắc chắn    tầm thường!"
"Thật là  trai!"
"Thật là , như tranh vẽ!"...
Diệu Diệu Thần Kỳ
Không  những   sông bàn tán bao lâu, từ khoảnh khắc Tuyết Nhi bước  họa thuyền của , nàng  dùng gần hết tế bào não, thế là  sức nghĩ cách  dối!
Vừa  họa thuyền, Tuyết Nhi  tỏ vẻ   bình tĩnh, thỉnh thoảng vặn vẹo bên trái, vặn vẹo bên , mãi nửa ngày vẫn    lời nào, đúng lúc  Lăng Ngạo Tuyết  :
"Sở Dật , chắc hẳn ngày đó ngươi  gặp tại hạ , thứ  cho tại hạ ngày đó  việc  thể tự  tiếp đón ngươi, hôm nay nhất định   tròn bổn phận chủ nhà!"
Lăng Sở Dật cũng chắp tay thi lễ, vẻ mặt thanh hoa thánh khiết  :
"Minh Vũ  khách sáo , là tại hạ ngày đó đường đột."