"Được,  chứ, ca ca bế  về nhà."
Lăng Ngạo Tuyết   chút kích động.
Ôm Tuyết nhi  đường về, Lăng Ngạo Tuyết vui mừng khôn xiết. Một ngày  ôm Tuyết nhi thật sự  quen.   Tuyết nhi trong tay vẫn   thiết lắm với , hắn liền  nhíu mày, nhỏ giọng :
"Tuyết nhi, ban ngày ca ca   quát mắng ,  đừng giận nữa. Sau  ca ca sẽ  quát  nữa,  ?"
Lời   chút lắp bắp.
"Chẳng    thừa nhận  quát mắng   ?"
Tuyết nhi chỉ  trọng điểm.
Ngạo Tuyết  nghẹn lời:
"Ban ngày ca ca thấy  và Phi Tuyết ca ca chơi vui vẻ như , ca ca..."
Hắn   mắt Tuyết nhi, chỉ thấy Tuyết nhi  lớn.
"Chẳng    hiểu lòng   ? Tuyết nhi thương ,   nghỉ ngơi một chút,   quát mắng  đáng sợ như . Tuyết nhi lớn như ,   từng  chuyện lớn tiếng với  như thế, đương nhiên Tuyết nhi giận ."
Diệu Diệu Thần Kỳ
Nhìn thấy vẻ mặt   của Ngạo Tuyết, nàng  :
" mà,  cho cùng thì   chỉ là Vũ Văn Phi Tuyết, một vị đại ca ca mà Tuyết nhi tương đối yêu thích, là bằng hữu của Tuyết ca ca. Còn Tuyết ca ca, mới là ca ca ruột của , đúng ? Vị trí của  trong lòng Tuyết nhi  ai  thể cướp . Nếu  và Phi Tuyết ca ca đánh ,  nhất định sẽ giúp Tuyết ca ca."
Giọng   kiên định.
Tuyết nhi  ngờ rằng, những lời nàng vô tình  ,   sẽ trở thành sự thật.
Lúc , Lăng Ngạo Tuyết    còn u ám nữa. Thực  Ngạo Tuyết cũng , từ khi Tuyết nhi sống , hắn luôn ở bên cạnh  ,   Tuyết nhi  thể   mới quen cướp  chứ?
Chỉ là hắn luôn  kìm  suy nghĩ lung tung,  lẽ là vì quá sợ mất , nên mới quá để tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-38-trao-tam-su-thai-tu-nuoc-lang-gieng-mung-sinh-nhat-1.html.]
"Tuyết ca ca, mấy ngày nữa là Tuyết nhi tròn 5 tuổi . Huynh  hứa tặng quà sinh nhật cho Tuyết nhi mà  tặng,  thì tặng thêm một món quà nữa để chuộc   ?"
Tuyết nhi ranh mãnh .
"Được, chỉ cần là thứ Tuyết nhi , dù   liều mạng, ca ca cũng sẽ lấy về cho ."
Khi  câu , ánh mắt và biểu cảm của hắn kiên định đến , cứ như thật sự  sợ chết.
Tuyết nhi giật , vội vàng đưa tay nhỏ bịt miệng Ngạo Tuyết.
"Huynh  gì ? Muội  cho phép  c.h.ế.t !"
Lần  Lăng Ngạo Tuyết   gì, nhưng im lặng  Tuyết nhi. Tuyết nhi  nhanh chóng chuyển chủ đề, bèn :
"Món quà thêm  của , chính là hôm nay   cùng Tuyết nhi ăn một bữa thật ngon, ngủ một giấc thật ,   thức trắng nữa. Ngày mai   sức khỏe để cùng  chơi thật vui,  ?"
Thực  Tuyết nhi chỉ là  thấy gương mặt tái nhợt, quầng thâm mắt của Ngạo Tuyết mà đau lòng.
Tên ngốc  thức trắng cả đêm, đến giờ vẫn  ăn uống gì, chắc sắp c.h.ế.t đói .
Nàng bỗng nảy  ý nghĩ  chăm sóc   như một  chị gái.
Cứ như , mấy ngày ,   đều cởi mở vui vẻ, chơi khắp Kim Kinh.
Trời cao quang đãng, gió bụi vẫn như xưa, cả Kim Kinh tràn ngập  khí vui mừng. Người trong ngoài hoàng cung    , bận rộn náo nhiệt vô cùng!
Tiểu An Tử dẫn theo một đoàn ,  đến ngoại thành Kim Kinh từ mấy ngày . Vừa đến nơi, một bóng  áo trắng, tuấn tú vung roi ngựa, thi triển khinh công bay thẳng đến long sàng của Thái tử.
Vẫn là vẻ mặt phong lưu bất cần đời đó, nhưng  giấu  niềm vui trong lòng.
"Nô tài tham kiến Thái tử điện hạ."
Trong nháy mắt, nô tài quỳ đầy đất. Tiểu An Tử   ý  đến  mặt Nam Cung Phi Tuyết:
"Thái tử điện hạ vất vả đường xa,  tiên uống chén  sâm bổ khí  ạ."