Ngay khi trường kiếm  kề  cổ Dương Diễm Kiều, cứa một vết nhỏ, thì dừng .
Máu  cổ Dương Diễm Kiều  chảy xuống, nhưng đầu vẫn còn  cổ, ả sợ hãi đến mức ngã  xuống đất.
"Người , mau truyền thái y, mau đưa Tuyết nhi về doanh trướng."
Lăng Ngạo Thiên   lệnh  :
"Tuyết nhi, con gái ngoan của , con nhất định   xảy  chuyện gì. Phụ hoàng   sẽ yêu thương con thật nhiều, chỉ cần con  , phụ hoàng nguyện giảm thọ mười năm để đổi lấy mạng sống cho con. A, ông trời ơi, tại   đối xử với Lăng Ngạo Thiên  như ? Ban cho  một đứa con gái  như ,    tìm cách cướp ."
Lăng Ngạo Thiên , từng giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống khuôn mặt nhỏ nhắn của Tuyết nhi. Tuyết nhi như cảm nhận  một tia ấm áp, trong nháy mắt kéo nàng trở về hiện thực.
A!
Đây là phụ hoàng của , một  đàn ông cao lớn, vĩ đại như  cũng sẽ  như một đứa trẻ. Ta thật sự  chút áy náy vì  cứu con bạch hồ .
A đúng , bạch hồ!
Tuyết nhi cố gắng  bạch hồ một cái. Nam Cung Phi Tuyết vẫn luôn chú ý đến biểu cảm của Tuyết nhi,   Tuyết nhi  con bạch hồ  sống sót.
Thế là  bước đến bên cạnh bạch hồ, ôm nó lên  :
"Tuyết nhi,  yên tâm,  Phi Tuyết ca ca ở đây, con bạch hồ  nhất định sẽ  . Đợi Tuyết nhi khỏi  còn  chơi với nó nữa, đúng ?"
Nam Cung Phi Tuyết  lúc   khơi dậy ý chí cầu sinh của Tuyết nhi.
Như  mới  thêm một phần hy vọng sống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-47-cau-sinh-y-chi-2-tra-tuyet-nhi-lai-cho-ta-1.html.]
Kiếp , khi sắp chết, Tuyết nhi   c.h.ế.t là vì nàng  từng nhận  một chút tình yêu nào,  từng sống cho bản   một ngày, nhưng cũng  hề lưu luyến bất kỳ   việc nào của kiếp .
Còn kiếp , khi sắp chết, Tuyết nhi  phát hiện   lưu luyến thế giới  quá nhiều.
Tuyết nhi lưu luyến sự cưng chiều của cha , lưu luyến sự chăm sóc, yêu thương của Tuyết ca ca, lưu luyến sự phóng khoáng, thoát tục của Phi Tuyết ca ca, lưu luyến những lúc cùng Phi Điệp vui đùa, lưu luyến...
Tuyết nhi nội tâm kiên cường, thầm nghĩ,  nhất định  thể sống sót, vì  thành tâm nguyện   thành của kiếp ,  cũng  sống sót.
Hàng loạt chuyện  xảy  cũng chỉ trong vòng  đầy một phút.
Bạch hồ  thấy tất cả. Hắn  ngờ, một đứa trẻ nhỏ như   vì cứu mạng  mà hy sinh   đỡ tên. Hành động của Tuyết nhi lúc đó  khiến  vô cùng cảm động!
Bạch hồ là một con yêu lương thiện, khoảnh khắc đó, đôi mắt của  cũng rơi lệ.
Khứu giác của bạch hồ vô cùng nhạy bén,  ngửi thấy hương thơm hoa sen   Tuyết nhi, thầm nghĩ, đây là tiên khí  trời, chẳng lẽ tiểu cô nương  là tiên nữ chuyển thế?
Nghĩ đến đây, tâm trạng  liền khá hơn một chút, thầm nghĩ, nếu là tiên nữ giáng trần, chắc chắn sẽ  dễ dàng c.h.ế.t như . Chỉ cần  thể vượt qua ngày hôm nay, dù   ai cứu nàng,  cũng sẽ liều mạng cứu nàng.
Bạch hồ mặc cho Nam Cung Phi Tuyết ôm lấy, lúc   cũng  còn chút sức lực nào nữa, ngất lịm .
Diệu Diệu Thần Kỳ
...
"Hoàng thượng, xin thứ cho thần vô năng. Hoàng thượng, Lan Doanh công chúa, mũi tên  tuy  b.ắ.n trúng tim, nhưng   tổn thương tâm mạch. Hơn nữa công chúa còn nhỏ, thể chất vốn  bằng  trưởng thành, nửa đoạn tên trong cơ thể tuyệt đối   rút , nếu rút  sẽ m.á.u chảy  ngừng!"
"Hoàng thượng, thần  cố gắng hết sức, bây giờ chỉ  thể tạm thời cầm máu, cho công chúa uống thuốc cấp cứu, công chúa  thể sống thêm  một lúc."
"Hoàng thượng, công chúa   còn hy vọng sống sót, xin Hoàng thượng, Như phi nương nương hãy ở bên cạnh công chúa trong  thời gian cuối cùng ."