Lăng Ngạo Tuyết bỗng nhiên nghĩ, nếu Tuyết nhi  ,  tuyệt đối sẽ  để  một  cô độc  đường hoàng tuyền, Tuyết ca ca sẽ  cùng .
Từ khi trở về, Nam Cung Phi Tuyết  dặn dò thái y chữa trị vết thương cho bạch hồ. Bạch hồ chỉ  thương ngoài da, hơn nữa   thương ở chân, chỉ vì mất m.á.u quá nhiều nên mới ngất .
Lúc ,  khi  điều trị sơ qua, băng bó vết thương, bạch hồ dần dần tỉnh .
Nam Cung Phi Tuyết  vui mừng, ôm bạch hồ đến  giường Tuyết nhi.
"Tuyết nhi,  mau  xem, mau mở mắt , bạch hồ mà  , Phi Tuyết ca ca  cứu nó . Muội  kiên cường sống sót,  ?"
Diệu Diệu Thần Kỳ
Nam Cung Phi Tuyết   ngoài cách  , còn  cách nào khác  thể khiến ý chí cầu sinh của Tuyết nhi kiên trì hơn nữa  .
Thực , trong lòng  cũng  đau khổ đến tột cùng. Nếu lúc nãy   tức giận mà bỏ  , ở bên cạnh chăm sóc Tuyết nhi, thì   xảy  chuyện như .
Bạch hồ chớp đôi mắt xanh tràn đầy linh khí,  chằm chằm  Tuyết nhi nhỏ bé  giường,  khuôn mặt nhỏ nhắn khuynh quốc khuynh thành của nàng,  hàng lông mày nhíu  vì đau đớn.
Dần dần,   đến ngẩn ngơ,   là do tiên khí,  vì tiểu cô nương  quá mức xinh ,  là vì nàng là ân nhân cứu mạng của ,  lẽ cả ba điều  đều .
Bạch hồ thầm nghĩ, chỉ cần ngươi vượt qua giờ Tý đêm nay,  nguyện ý giao nội đan cho ngươi để cứu mạng ngươi.
Là phúc là họa, đều do  mệnh của tiểu ân nhân ngươi.
...
"Đừng , đừng , Bạch Mi, ngươi  đưa   ? Ngươi  hứa cho  sống thật  kiếp , tại   mới 5 tuổi  chết, ngươi đưa  trở về."
Tuyết nhi liều mạng kêu gào, nhưng Bạch Mi cứ thế   đầu , đưa nàng bay lên trời cao.
Tuyết nhi lúc  lo lắng vô cùng, nàng dùng hết sức lực cũng  thể thoát khỏi tay Bạch Mi.
Bên ngoài trời  khuya, bên cạnh giường Tuyết nhi chỉ còn  Lăng Ngạo Tuyết và Nam Cung Phi Tuyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-49-vuot-qua-gio-ty-2-ac-mong-1.html.]
Vốn dĩ Hoàng thượng cũng   rời , nhưng  khi    khuyên nhủ, Như phi  cùng Hoàng thượng trở về lều nghỉ.
Chỉ là ngài  dặn dò, nếu Tuyết nhi  bất kỳ dấu hiệu bất thường nào, lập tức bẩm báo.
Khuôn mặt Lăng Ngạo Tuyết đầy gân xanh, Nam Cung Phi Tuyết cũng hai mắt đỏ ngầu, cả hai đều lo lắng cho Tuyết nhi!
 đột nhiên, mồ hôi  mặt Tuyết nhi ứa  nhiều hơn, sắc mặt càng thêm tái nhợt, miệng còn lẩm bẩm gì đó "đừng , đừng ".
Hành động  khiến hai  bọn họ sợ hãi. Nam Cung Phi Tuyết thật sự là  bệnh thì vái tứ phương.
"Ngươi   là hồ ly ? Ngươi mau nghĩ cách !"
Nói xong,  lớn tiếng quát bạch hồ.
Lăng Ngạo Tuyết thấy hành động  của Nam Cung Phi Tuyết, hừ lạnh một tiếng.
"Ngươi mau  gọi tất cả thái y đến đây,  lập tức  mời phụ hoàng, mẫu phi."
Nói xong,  phất tay áo bỏ .
Nam Cung Phi Tuyết  thấy những lời  mới dần dần bình tĩnh , đặt bạch hồ xuống  chạy nhanh .
Bạch hồ  bên cạnh Tuyết nhi, ngẩng đầu  trăng sáng ngoài cửa sổ, thầm nghĩ, sắp đến giờ Tý , tiểu nha đầu   cố gắng lên.
Thế là  dùng chân  bắt mạch cho Tuyết nhi, phát hiện mạch tượng của nàng lúc  vô cùng bất , giống như đang liều mạng giãy dụa với tử thần. Hắn thầm nghĩ,  , cứ tiếp tục như , bất cứ lúc nào cũng  thể mất mạng.
Bạch hồ   trăng sáng bên ngoài, còn thiếu một chút nữa, nhanh lên!
Đột nhiên, ánh bạc lóe lên, một con bạch hồ to lớn cao hơn  trong nháy mắt xuất hiện trong phòng. Vết thương ở chân  của bạch hồ cũng dần dần lành , cho đến khi  còn chút dấu vết nào.
Bạch hồ thầm nghĩ,  lắm, pháp lực của     khôi phục, cũng  khôi phục  hình dáng ban đầu.