Bạch hồ tiểu cô nương đang giường, thầm nghĩ, ! Ngươi cứu một mạng, cũng cứu ngươi một mạng. Hắn phun nội đan, từ miệng Tuyết nhi bay trong ngũ tạng.
Chỉ thấy Tuyết nhi nhẹ nhàng bay lên, sắc mặt dần dần hồng hào trở , lơ lửng giường. Bạch hồ giơ móng vuốt lên, dùng sức vỗ một cái giữa trung, nửa đoạn tên trong cơ thể Tuyết nhi bay ngoài, đó vết thương nhanh chóng lành .
Tuyết nhi từ từ hạ xuống. Bạch hồ chỉ thể xổm bên giường, Tuyết nhi dần dần định , thầm nghĩ, tiểu cô nương thật đơn giản, cũng may là ngươi tiên khí hộ thể, nếu sớm gặp Diêm Vương .
Chỉ thấy tiếng bước chân vội vã ngày càng gần, bạch hồ xoay biến thành hồ ly nhỏ, bên cạnh Tuyết nhi.
Lúc , Tuyết nhi dần dần tỉnh , mở mắt mới phát hiện vẫn luôn mơ, ở đây căn bản Bạch Mi, nàng sống .
"Nhanh lên, thái y, xem Tuyết nhi rốt cuộc thế nào ?"
Chỉ thấy giọng lo lắng của phụ hoàng, và tiếng bước chân vội vã của một đám đang dần dần đến gần.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Tuyết nhi lúc chút mơ mơ màng màng, dường như cũng hiểu trở về hiện thực, chết, ít nhất là hiện tại chết.
"Mừng lớn, Hoàng thượng, công chúa vạn phúc. Hiện tại vết thương dần dần lành , chỉ cần chú ý nghỉ ngơi, bồi bổ cơ thể, quá một tháng nhất định sẽ khỏi hẳn!"
Một đám lão thái y vui mừng khôn xiết, thầm nghĩ, lão mạng coi như giữ .
"Thật ? Tuyết nhi của trẫm , quá!"
"Ha ha ha..."
"Các ngươi còn mau bồi bổ cơ thể cho công chúa, trẫm nhất định sẽ trọng thưởng!"
"Ha ha ha..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-50-ac-mong-2-yen-tam-1.html.]
Lại một tràng vang lên, theo tiếng , tất cả trong doanh trướng đều thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt vui mừng hiện rõ gương mặt.
Như phi vui mừng đến mức úp sấp bên giường Tuyết nhi, .
Tuyết nhi từ từ mở mắt một khe nhỏ, thấy, thấy mẫu phi , nàng thầm nghĩ, thật sự là thương cho tấm lòng cha đời . Ta nhất định hiếu thuận với phụ hoàng, mẫu phi.
Trong phút chốc, tất cả ở đây đều chìm đắm trong niềm vui Tuyết nhi sống , một ai phát hiện con hồ ly trắng nhỏ bé bên cạnh Tuyết nhi gì khác thường.
Bạch hồ che giấu kỹ, từ khi biến nhỏ, dùng pháp thuật quấn băng đẫm m.á.u lên vết thương ở chân.
Trong phòng , tỉnh táo nhất chính là Nam Cung Phi Tuyết, lên tiếng:
"Vừa Tuyết nhi còn thoi thóp, tại trong nháy mắt thoát khỏi nguy hiểm? Chẳng lẽ thần y giúp đỡ?"
Nam Cung Phi Tuyết đảo mắt suy nghĩ.
Mọi trong phòng lập tức im lặng, kể cả Như phi đang . hai giây, Như phi tiến lên :
"Nam Cung Thái tử , Tuyết nhi của bản cung lúc trăm ngày tuổi từng mắc một trận bệnh nặng, thái y chuẩn đoán Tuyết nhi c.h.ế.t , nhưng Tuyết nhi kỳ diệu sống , hơn nữa trời còn đổ tuyết, mang đến phúc lành cho bá tánh. Những năm qua, muội mang đến vô niềm vui cho Hoàng thượng và bản cung, vô cùng hiếu thảo. Có lẽ là ông trời phù hộ cho Tuyết nhi, giúp muội vượt qua kiếp nạn ."
Nói xong, bà Hoàng thượng với ánh mắt dịu dàng, tình mẫu tử thể hiện rõ ràng. Hoàng thượng cũng thâm tình nắm lấy tay Như phi nương nương.
" , Tuyết nhi là phúc tinh của Thiên Hạo hoàng triều, hương thơm tỏa từ cơ thể muội là bẩm sinh. Trước đây cũng với trẫm rằng mùi hương giống tiên khí, xem là sai. Tuyết nhi là phúc tinh do trời cao ban tặng cho trẫm!"
Tấm lòng yêu thương con gái của Lăng Ngạo Thiên, cả thiên hạ đều . trong giọng của ngài còn mang theo sự bá đạo.
Nam Cung Phi Tuyết thầm nghĩ, vị Hoàng thượng cha thật dễ đối phó!