Lúc , hai mắt Lăng Ngạo Tuyết đỏ ngầu, một kiếm vung xuống, ánh bạc lóe lên, Cấp Nga Hoa ngay lập tức  đứt cánh tay , m.á.u b.ắ.n tung tóe.
Lăng Ngạo Vân  đó bước , chỉ trong hai giây ngắn ngủi  xảy  nhiều chuyện như ,  phản ứng cũng cực nhanh, điểm huyệt câm của Cấp Nga Hoa,   điểm huyệt cầm m.á.u cho ả.
Cấp Nga Hoa một giây  còn  duyên, một giây    thể  nổi nữa.
Ả  Ngạo Vân điểm huyệt câm, tuy    nhưng vẻ mặt vô cùng sợ hãi. Trong nháy mắt, cánh tay ngọc ngà của ả   trong vũng máu.
Hai mắt ả trợn trừng, kinh hãi tột độ. Nhìn khuôn mặt tuấn tú trẻ trung của Lăng Ngạo Tuyết,   tìm  bất kỳ từ ngữ nào  thể dùng để hình dung vẻ  của thiếu niên .
Cấp Nga Hoa tuy  mất  cánh tay , nhưng tay trái vẫn nắm chặt viên Tử Quang Dạ Minh Châu.
Sợ rằng viên Dạ Minh Châu  sẽ  còn là của  nữa. Lăng Ngạo Vân  thấy tiện phụ  nắm chặt bảo bối của , trong lòng đột nhiên dâng lên một tia ghê tởm. Hắn dùng chân  giẫm mạnh lên tay trái của Cấp Nga Hoa, nhưng ả  vẫn  chịu buông tay, như đang cố gắng giãy giụa  cuối.
Lăng Ngạo Tuyết  ả  với vẻ chán ghét,  một kiếm vung xuống. Tay trái của Cấp Nga Hoa cùng viên Tử Quang Dạ Minh Châu cùng  lăn xuống đất. Lăng Ngạo Vân né tránh kịp thời nên m.á.u  b.ắ.n lên  . Phải  rằng Lăng Ngạo Vân  ưa sạch sẽ.
Lăng Ngạo Vân  dám  vẻ mặt của Lăng Ngạo Tuyết, vội vàng đưa tay nhặt viên Tử Quang Dạ Minh Châu nhét  trong n.g.ự.c , :
"Bảo bối  Ngũ ca tạm thời giữ hộ ,  cứ lo việc chính  , lo việc chính  ."
Nói xong,  nhảy lùi về  một bước, dáng vẻ đó thật sự buồn .
Lăng Ngạo Tuyết ngẩng đầu trừng mắt  Đậu Nhược Bân. Lúc ,   sợ đến mức  năng lắp bắp:
"Lục, Lục, Lục điện hạ, đây, đây, đây là  gì ? Nàng  chỉ là một tiểu  của biểu thúc, biểu thúc  từng đắc tội với ngài mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-68-ngao-tuyet-khat-mau-2-vo-so-bat-dung-ky-cuc.html.]
Lăng Ngạo Tuyết vốn     nhiều,   chằm chằm  Đậu Nhược Bân với ánh mắt sắc bén, lạnh lùng :
"Nói, rốt cuộc ngươi  dùng chuyện gì để uy h.i.ế.p ngoại công và mẫu phi?"
Câu   của Lăng Ngạo Tuyết như nhắc nhở Đậu Nhược Bân,  đột nhiên giả vờ trấn tĩnh,  dậy, thầm nghĩ đây chẳng  là con trai của  ?
Hắn dù thế nào cũng  dám g.i.ế.c .   Cấp Nga Hoa đang  trong vũng máu, tuy   c.h.ế.t nhưng   còn  hình  nữa,   một trận kinh hãi.
"Được ,  Vân vương cũng    ngoài,  sẽ  thật. Ta, Đậu Nhược Bân, kỳ thật cũng  hề uy h.i.ế.p mẫu phi và ngoại công của ngươi, dù  mọi người cũng là  một nhà mà.   một chuyện ngươi còn   đúng ? Thực  mẫu phi ngươi  thể sinh  hoàng tử là nhờ  đấy."
Nói xong,    xuống ghế dựa,  mặt  còn vẻ sợ hãi như   nữa.
Lăng Ngạo Tuyết lười  nhảm với , một kiếm lướt qua, búi tóc  đầu Đậu Nhược Bân xõa tung .
Diệu Diệu Thần Kỳ
Lần , Đậu Nhược Bân thật sự sợ hãi. Hắn cứ tưởng rằng một kiếm  đầu   lìa khỏi cổ, lập tức quỳ sụp xuống, chân run lẩy bẩy:
"Con trai,  là cha ruột của con a, con sẽ  thật sự g.i.ế.c  chứ?"
Câu   đến thật đột ngột, ngay cả Lăng Ngạo Tuyết vốn lạnh lùng cũng  khỏi nhíu mày. Trong lòng  chợt nghĩ, chẳng lẽ tên  vì  bảo  tính mạng?
Mà lời  dối như  cũng bịa  ?
  vẻ mặt của Đậu Nhược Bân,  cảm thấy lời  của tên   giống như đang  dối, trong chuyện  nhất định  điều mờ ám.
"Đừng vì  sống mà thử thách giới hạn của bổn vương, như  ngươi chỉ c.h.ế.t càng nhanh hơn thôi."
Lăng Ngạo Tuyết lạnh lùng , tuy rằng giọng điệu bình tĩnh, nhưng lông mày vẫn nhíu chặt.