Chăm sóc cho  em trai đáng thương , cho nên từ nhỏ đến lớn, tình cảm hai  em bọn họ là  nhất.
Tuy rằng khi lớn lên, tính cách của Lăng Ngạo Tuyết  còn đáng yêu như hồi nhỏ nữa, mà trở nên lạnh lùng, cô độc.
 Lăng Ngạo Vân , đây là cách Lăng Ngạo Tuyết tự bảo vệ , để bản    đau lòng mãi mãi.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Thà rằng  tranh giành,  mong cầu   tình yêu, bởi vì bản    nỗ lực,    tình yêu cũng là điều đương nhiên.
Cũng giống như câu ,   kỳ vọng thì sẽ   thất vọng.
Những năm qua, Lăng Ngạo Vân đều  thấy hết thảy  chuyện của Lăng Ngạo Tuyết, cũng  rõ đây là giới hạn  thể chạm đến của Lăng Ngạo Tuyết.
Mà mấy năm gần đây,    Tuyết Nhi bầu bạn, Lăng Ngạo Tuyết mới dần dần  chút ấm áp, mà sự ấm áp  cũng chỉ dành cho Tuyết Nhi mà thôi.
Nghĩ đến khuôn mặt nhỏ nhắn xinh  như tiên nữ của Tuyết Nhi  , trong lòng cũng cảm thấy vui vẻ. Một tiểu   như ,  khiến   yêu thương cũng là điều  thể.
Mà cũng chính là một Tuyết Nhi đáng yêu như  đang dần dần  đổi Lăng Ngạo Tuyết. Có lẽ bản  Ngạo Tuyết là  chậm hiểu, nhưng  ngoài  thấy  rõ ràng, đặc biệt là Lăng Ngạo Vân.
Lăng Ngạo Vân  thấy Lục  của   mất kiểm soát,   hai lời, nhanh chóng di chuyển   lưng Lăng Ngạo Tuyết, một chưởng đánh xuống, Lăng Ngạo Tuyết cứ như  mà ngất .
Sau đó,  lập tức  Đậu Nhược Bân đang quỳ  mặt đất bằng ánh mắt sắc bén, :
"Bổn vương tạm thời  lấy mạng ngươi, nhưng ngươi  nhớ kỹ, cái đầu của ngươi, bổn vương sẽ đến lấy bất cứ lúc nào. Đừng mơ mộng hão huyền dùng chuyện  để uy hiếp, bổn vương   nhiều cách để khiến ngươi  kịp    hồn phi phách tán!"
Giọng   còn vẻ tự đắc như   nữa, giống như 16 năm qua,  đầu tiên   một việc nghiêm túc như . Mà ánh mắt chán ghét, khát m.á.u đó, đủ để lăng trì Đậu Nhược Bân một trăm .
Đậu Nhược Bân sợ hãi đến toát mồ hôi lạnh:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-70-ngao-tuyet-mat-khong-che-2-tho-lo-1.html.]
"Ta, , ,   ."
Nói xong lời tàn nhẫn, Lăng Ngạo Vân   còn bộ dạng thờ ơ với  thứ nữa, vẻ mặt nghiêm nghị, giống như một lão già 30 tuổi.
Hắn xoay  đỡ lấy Ngạo Tuyết, tung  một cái, thi triển khinh công bay  khỏi Liễu Thúy Các đáng ghê tởm .
Đậu Nhược Bân thấy hai  bọn họ cuối cùng cũng rời , trái tim treo lơ lửng bấy lâu nay cuối cùng cũng  thả lỏng.
Hắn  đầu  Cấp Nga Hoa đang  trong vũng máu, cánh tay   mất, tay trái dính đầy máu, dựng  lên, hình dạng con     biến mất, vặn vẹo, dữ tợn.
Đậu Nhược Bân chung quy vẫn là kẻ sợ chết. Những năm qua,  vẫn luôn dùng chuyện 14 năm  để uy h.i.ế.p nhà đại bá phụ.
Bọn họ vì thương con gái, nên vẫn luôn nhẫn nhịn chịu đựng, Đậu Nhược Bân cũng vì thế mà  kiêng nể gì.  hôm nay tận mắt  thấy sự tàn nhẫn của Vân vương, Tuyết vương, đến bây giờ  vẫn còn kinh hồn bạt vía.
Không ,   nghĩ cách mới . Đột nhiên  nhớ đến tiểu Ngũ. Tiểu Ngũ những năm qua vẫn luôn là tâm phúc của , từ nhỏ   theo .
Nghĩ thầm,  vẫn  để  một con đường lui mới ,  chống hai chân tê cứng, loạng choạng bước  ngoài.
Ánh trăng sáng vốn trong trẻo vô cùng, nhưng  bóng lưng tên nam nhân   ánh trăng,  khiến   cảm thấy rõ ̀ng cũng  nhuốm một tầng ô uế.
...
"Vì hạnh phúc của nàng,  cái gì cũng nguyện ý."
Lăng Ngạo Tuyết  một  nữa   lời tận đáy lòng . Nhìn khuôn mặt say ngủ của Tuyết Nhi,  tự chủ ,  mặt  cũng nở một nụ .
Bạch hồ  cuộn tròn bên trong, chớp chớp đôi mắt xanh biếc, thầm nghĩ, đúng là một kẻ si tình a!
Cũng  thể   Lăng Ngạo Tuyết thật lòng yêu thương vị ân nhân cứu mạng .