Sao    năng   nặng nhẹ, lớn tiếng như  chứ? Hắn hối hận  thôi.
Lúc , Tiểu Thường Tử và Thanh Nhi chạy , cũng  kịp hành lễ, trực tiếp :
"Vương gia  gì phân phó?"
Tuy miệng  như , nhưng ánh mắt lo lắng của bọn họ đều đổ dồn về phía tiểu nhân nhi  giường.
Sợ rằng Tuyết Nhi sơ ý một chút sẽ xảy  chuyện!
Lăng Ngạo Tuyết lúc  mới  hồn, nhưng trong lòng vẫn còn bực bội, cho nên lúc , rõ ràng Thanh Nhi và Tiểu Thường Tử  trở thành nơi trút giận:
"Lan Oánh công chúa  tỉnh , các ngươi là nô tài     sống nữa ? Canh sâm, dược thiện chuẩn  cho công chúa ? Còn  mau  lấy đến, hầu hạ  , bổn vương c.h.é.m đầu các ngươi."
Tuy rằng Lăng Ngạo Tuyết  trút giận lên bọn họ, nhưng bởi vì câu    của Tuyết Nhi,   dám  lớn tiếng thêm một câu nào nữa. Lời  uy nghiêm như  mà  phát  bằng giọng muỗi kêu!
Thật sự khiến    dám tin. Thanh Nhi và Tiểu Thường Tử  , nhưng cũng  dám  thêm gì nữa, vội vàng   ngoài chuẩn .
Tuyết Nhi   giường đột nhiên  nhịn  nữa, haha  lớn, dáng vẻ  vui vẻ vô cùng.
Nàng  đầu :
"Tuyết ca ca,    ,   nghĩ đến  với đôi mắt thâm quầng, nhỏ giọng giáo huấn nô tài là    ."
Oahahaha ~~
Lăng Ngạo Tuyết vẻ mặt bất đắc dĩ, cũng    nên  gì nữa. Hắn mở miệng   ngậm .
Tuyết Nhi như hiểu  suy nghĩ của Lăng Ngạo Tuyết, đột nhiên  dậy, bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm áp lên đôi môi  tuấn của :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-72-tuyet-nhi-deu-hieu-2-nhu-tinh-tham-luyen-trong-vong-tay-1.html.]
"Tuyết ca ca,  cần  gì cả, Tuyết Nhi đều hiểu!"
"Tuyết ca ca cũng đừng lo lắng vết thương của Tuyết Nhi sẽ nứt , Tuyết Nhi bây giờ  đau chút nào cả."
Nói xong,  hình nhỏ bé của Tuyết Nhi  nép  lồng n.g.ự.c rộng lớn của Lăng Ngạo Tuyết.
Tuyết Nhi tìm một tư thế thoải mái nhất, tận hưởng  thở thanh tú của Tuyết ca ca!
Lăng Ngạo Tuyết   thêm lời nào, cứ như  dang rộng vòng tay, ôm lấy  nhỏ bé   lòng, dịu dàng vuốt ve mái tóc mềm mại của Tuyết Nhi.
Hai  cứ như  ôm , Tuyết Nhi tham luyến từng tấc da thịt của Ngạo Tuyết, khuôn mặt nhỏ nhắn cọ cọ  lòng Ngạo Tuyết, đột nhiên cảm thấy khuôn mặt nóng bừng của  thật bình thường,   gì đáng ngạc nhiên cả.
Ngạo Tuyết cũng tham luyến  hình nhỏ bé của Tuyết Nhi, hương thơm hoa sen lay động lòng . Hắn dùng cằm cọ cọ  đầu nhỏ của Tuyết Nhi.
Khoảnh khắc  thật ấm áp, khiến ai cũng  nỡ lòng nào quấy rầy.
Thời gian cứ thế trôi qua từng chút một.
Thanh Nhi và Tiểu Thường Tử lúc  bưng sâm canh, bánh ngọt, dược thiện và một đống đồ ăn ngon  . Nhìn thấy cảnh tượng , bọn họ  dám phát  tiếng động nào, hai   , nhẹ nhàng đặt đồ xuống  lui  ngoài.
Lăng Ngạo Tuyết và Tuyết Nhi   đắm chìm trong thế giới của hai , đến mức cả hai đều  hề phát hiện  sự tồn tại của Thanh Nhi và Tiểu Thường Tử. Thực    là  phát hiện , mà là cố ý lờ  sự tồn tại của bọn họ.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Tuyết Nhi đúng lúc ngẩng đầu lên,   khuôn mặt tuấn tú phóng đại  mắt, thầm nghĩ, Tuyết ca ca của  thật sự   trai!
Chẳng lẽ đây chính là cái gọi là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi ?
Tình nhân ư?
Không đúng,  đúng, là ca ca của  mà.  linh hồn của    quan hệ gì với  thể , hẳn là  thể yêu đương  chứ?
Tuyết Nhi  ngừng tự thuyết phục bản , cuối cùng tự đưa  kết luận, nếu 10 năm  vẫn còn cảm giác như  với Tuyết ca ca...