Chậm rãi chạm  môi của Lăng Ngạo Tuyết,  thở ẩm nóng khiến   say đắm  thôi.
Ngay lúc , Lăng Ngạo Tuyết bỗng mở mắt. Hành động đột ngột  khiến Tuyết Nhi giật , nàng cứng đờ tại chỗ, đầu lưỡi nhỏ vẫn còn ở trong miệng , đầu óc trống rỗng.
Tia lửa tình yêu bùng cháy trong  khí...
Ngay  đó, Lăng Ngạo Tuyết như  thể nhịn  nữa, hai tay siết chặt lấy Tuyết Nhi.
Đôi môi gợi cảm, mỏng như ngọc ấm áp của  quấn quýt lấy môi nàng, hôn thật sâu!
Hắn  hề buông lỏng, khóa chặt lấy Tuyết Nhi...
Ưm ưm~ A~ A ưm~~
Căn phòng ngập tràn xuân sắc, Lăng Ngạo Tuyết như đứa trẻ khát sữa,  ngừng hấp thu năng lượng, dài lâu  dứt.
Không   qua bao lâu, hình như là răng của Ngạo Tuyết   tổn thương đến môi nhỏ của Tuyết Nhi, một tia m.á.u tanh tràn  miệng Ngạo Tuyết, như tiếng chuông cảnh tỉnh vang lên bên tai, trong nháy mắt kéo Ngạo Tuyết trở về thực tại.
Đôi môi mỏng của Ngạo Tuyết lưu luyến rời khỏi bờ môi ngọt ngào của Tuyết Nhi, khi ánh mắt hai  chạm   nữa, Ngạo Tuyết  dâng lên một cỗ xúc động  đè Tuyết Nhi xuống.
Tóc mai Tuyết Nhi rối tung, khuôn mặt nhỏ nhắn lấm tấm giọt nước, chiếc áo sơ mi trắng   gần như trở nên trong suốt, làn da trắng nõn như tuyết,  gương mặt ửng hồng một nét e thẹn.
Bờ môi nhỏ nhắn    nàng vội vàng chiếm lấy, mút mát đến sưng đỏ, còn vương  một tia máu.
Máu ?
Ôi, đây chính là Tuyết Nhi   mà  yêu thương nhất,      gì thế ?
Ngạo Tuyết nhớ  hành động   của ,   hai tay đang ôm chặt lấy  hình nhỏ bé của Tuyết Nhi.
Trong lòng nghĩ,  đang  gì ?
Thật sự là hận  thể c.h.ế.t  .
Thế là hắn khẽ mở môi,   với Tuyết Nhi về tội  của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-96-nu-hon-dai-2-ta-yeu-nang.html.]
Tuyết Nhi thấy sắc mặt Tuyết ca ca đột nhiên trở nên xanh mét, vẻ mặt tự trách  cần  cũng .
Ngay  đó, Tuyết Nhi đưa tay nhỏ che lên môi Ngạo Tuyết, đôi mắt long lanh như nước gần trong gang tấc  thẳng  mắt Ngạo Tuyết, bốn mắt  , đều chứa đựng tia lửa tình yêu đang cháy bỏng trong  khí!
"Tuyết ca ca,    đang  gì."
......
"Muội yêu !"
......
Ngạo Tuyết  thể kiềm chế  nữa, một bàn tay to lớn phủ lên bàn tay nhỏ nhắn tinh xảo của Tuyết Nhi, lấy nó  khỏi môi .
Bàn tay còn  nâng khuôn mặt nhỏ nhắn ướt át của Tuyết Nhi lên  mặt, trong mắt hắn  còn coi Tuyết Nhi là một đứa trẻ nữa.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Hoàn  là một thiếu nữ xinh , dường như hắn   thấy Tuyết Nhi mười năm , xinh  tuyệt trần, khuynh quốc khuynh thành.
Cúi đầu xuống, Ngạo Tuyết hôn lên đôi môi  đào nhỏ nhắn của Tuyết Nhi.
Lần   còn vội vàng mạnh mẽ như   nữa, mà là dịu dàng  thể dịu dàng hơn.
Sợ rằng chỉ cần dùng một chút lực sẽ  tổn thương đôi môi nhỏ bé, khuôn mặt nhỏ nhắn, hàng lông mày nhỏ xinh, đôi mắt long lanh của Tuyết Nhi, Ngạo Tuyết hôn lên từng nơi một.
Nụ hôn yêu thương, trìu mến, thương hoa tiếc ngọc khiến Tuyết Nhi  kìm  nước mắt lăn dài.
Giọt nước mắt nóng hổi khác với nước lạnh rơi  mặt Ngạo Tuyết, khiến hắn vô cùng cảm động.
Hắn  đây   là nước mắt sợ hãi, mà là nước mắt vui mừng, là nước mắt yêu hắn, lòng chợt ấm áp, nở nụ  chân thành đầu tiên  bao nhiêu năm!
Thì  Tuyết ca ca của   dịu dàng tuấn tú như , cho dù  hắn là  nhất mỹ nam tử thiên hạ cũng  ngoa.
"Ngạo Tuyết, nụ  của  thật  trai,   hãy  cho  xem mỗi ngày  ?"
Câu  bất ngờ của Tuyết Nhi khiến Ngạo Tuyết  chút bối rối, Ngạo Tuyết?
Tuyết Nhi  còn là cô bé Tuyết Nhi lẽo đẽo theo  hắn nữa, nàng thực sự  lớn ,   là về thể xác mà là về tâm hồn, hắn   nàng    của  nữa, hắn  nàng  nữ nhân của hắn.