Không qua bao lâu...
"Công chúa điện hạ? Thanh nhi đến nước nóng cho Tuyết Vương điện hạ ạ."
Một câu phá vỡ sự yên tĩnh ấm áp, Lăng Ngạo Tuyết lau nước mắt mặt Tuyết Nhi, đôi môi mỏng khẽ hôn lên trán nàng, xem Tuyết Nhi như bảo bối nâng niu trong lòng bàn tay.
"Vào ."
Tuy giọng của Lăng Ngạo Tuyết truyền ngoài nhưng ánh mắt hắn vẫn rời khỏi khuôn mặt Tuyết Nhi.
Trong lòng Tuyết Nhi cảm thấy vô cùng hạnh phúc, thì đây chính là tình yêu.
Đây là tình yêu mà kiếp nàng từng , kiếp thật sự hạnh phúc, cảm giác đối phương chỉ trong mắt thật sự , thể cảm nhận Lăng Ngạo Tuyết đều là nàng.
Cạch ~ Tiếng cửa vang lên, một tiếng bước chân nhẹ nhàng dần dần đến gần.
Thanh nhi bước phòng, liền phát hiện Tuyết Vương điện hạ tỉnh táo , hơn nữa Lan Doanh công chúa cũng đang cùng Tuyết Vương điện hạ ngâm trong thùng thuốc.
Thế giới của hai khe hở nào để xen , bức tranh ấm áp đó khiến nỡ phá vỡ, Thanh nhi nhất thời ngây , ngay cả hành lễ cũng quên mất.
Lăng Ngạo Tuyết thấy tiếng bước chân dừng , bừng tỉnh, giây tiếp theo đổi thành biểu cảm lạnh lùng thường ngày:
"Công chúa cẩn thận rơi thùng thuốc, đưa công chúa đến hậu điện tắm rửa, quần áo sạch sẽ. Ngoài , gọi Tiểu Thường Tử y phục cho bản vương."
"A, , nô tỳ tuân mệnh."
Nói xong liền ngoài gọi Tiểu Thường Tử , khi hai trong, Tuyết Nhi thấy lời của Lăng Ngạo Tuyết cũng bừng tỉnh.
Nhìn Thanh nhi đang tới, tự nhiên đưa hai tay về phía Thanh nhi, để nàng bế khỏi thùng thuốc ẩm ướt đầy mùi thuốc .
Thanh nhi bế Tuyết Nhi lên, khom hành lễ, về phía hậu điện, đầu nhỏ của Tuyết Nhi tựa vai Thanh nhi.
ánh mắt vẫn rời khỏi mắt Ngạo Tuyết, thẳng hắn, Lăng Ngạo Tuyết dường như hiểu tâm tình của Tuyết Nhi, đáp bằng một nụ an tâm, .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-gia-dao-me-hon-phach-cua-ty-ty-lon-tuoi-sfth/chuong-98-ta-la-tieu-the-tu-cua-huynh-huynh-la-lao-cong-doc-nhat-cua-ta-1.html.]
Tuyết Nhi lúc mới yên tâm nép lòng Thanh nhi.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Hậu điện.
Tuyết Nhi mặc một bộ váy tiên nữ màu vàng nhạt, tóc búi kiểu Phiêu Hương Lãm Nguyệt, một chiếc trâm ngọc thượng hạng cao cao cắm lên mái tóc đen nhánh, hai bên tai đeo một đôi bông tai bằng ngọc bích đỏ vàng xen kẽ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, điểm thêm một chút son môi màu đỏ, thật sự là đến nghẹt thở.
"Oa! Công chúa, thật xinh ! Sau ai phò mã, đó chính là phúc phận tu luyện mấy kiếp của đó!"
Thanh nhi giúp Tuyết Nhi trang điểm khen ngợi bên cạnh, Tuyết Nhi thấy hai chữ phò mã, trong đầu lập tức hiện lên hình bóng của Lăng Ngạo Tuyết.
Cao lớn tuấn tú, mặc một bộ hỷ phục màu đỏ cưỡi lưng tuấn mã, còn thì trong kiệu hoa màu đỏ thẫm, đội khăn voan đỏ, khỏi vui vẻ bật .
cảnh tượng tiếp theo khi nàng trong kiệu hoa vén khăn voan đỏ lên, là hình 5 tuổi, một ngụm nước miếng nuốt kịp.
Khụ khụ khụ, sặc.
"Công chúa, chứ? Thanh nhi rót cho một cốc nước."
Nói xong, Tuyết Nhi chạy ngoài.
Má ơi!
Ta mà quên mất thể căn bản thể kết hôn, cho dù suy nghĩ của trưởng thành hơn nữa cũng , đúng , đây là thời cổ đại mà!
"Ở thời cổ đại, phận của là Lan Doanh công chúa, Lăng Ngạo Tuyết là ca ca ruột của , hơn nữa còn là một vị vương gia, chúng thể kết hôn chứ?
Má ơi!
Thật là xui xẻo, nhưng rõ ràng là của thế kỷ 21 mà!
Nếu với bọn họ rằng xuyên đến đây, liệu họ tin ?