Trước khi tể tướng  xử tử,   thăm ông   cuối.
Ông  vùi  trong đống rơm rạ, mặt mày trắng bệch.
"Làm khó công chúa quá, còn  xuống địa lao bẩn thỉu  thăm ."
Ta : "Dù  ông cũng từng là cha chồng của , cũng  từng giúp Đại Chu  việc."
Hắn  thở dài  , đột nhiên ho khan mãi hồi lâu mới ngừng , nâng đôi mắt xám trắng hỏi : "Ta vẫn  hiểu, rõ ràng ngươi  sớm  kế hoạch của , tại  vẫn luôn giả ngu?"
Ta   một lúc lâu  mới : "Nếu   các  đại náo một trận, đúng là  còn   lý do diệt trừ các ."
Hắn giật , một lát  mới  lên,  thêm: "Cũng   lý do để đoạt quyền từ tay phụ hoàng ngươi."
Không sai, nếu  mượn cớ do bọn họ tạo phản,  cũng   cơ hội thu phục nhân tâm, giam cầm phụ hoàng.
Hắn hít sâu,  chằm chằm nóc nhà mới : "Ở  cổng thành g.i.ế.c nhị hoàng tử của địch quốc, trấn áp phản loạn, một lưới bắt hết dân tâm, công chúa , ngươi là  thông minh,  mà cứ   chuyện điên rồ."
"Lời  của Tiết tướng là  ý gì?"
Hắn nghiêng đầu qua nơi khác: "Ta   những chuyện ngươi  , thưởng thức công thần, diệt trừ gian nịnh, giảm thuế thu, ngươi  nâng Đại Chu dậy."
"Có gì  ?"
"Ha ha, ngươi cho rằng Đại Chu còn  thể đỡ dậy nổi ? Công chúa, từ  xuống  của Đại Chu  mục nát thối rữa cả , ngươi  thể   gì ."
"Ngươi  vận là gì ? Triều đại  đổi, quốc vận chỉ hướng về phía  mà   đầu , vận của Đại Chu  sụp đổ suy bại, đây là thứ ngươi  thể ngăn cản."
Ta : "Dù  vẫn  thử một ."
Hắn lắc đầu than thở: "Thế giới   rách nát vỡ vụn,  lành ."
" nó  từng  ."
"Huy hoàng trong quá khứ   chôn vùi, tương lai chỉ  vô tận hỗn loạn, ánh sáng mà ngươi  thể mang tới cũng chỉ tồn tại trong phút chốc, nháy mắt sẽ tan biến."
"Vậy thì dùng cả đời, ngay cả khi chỉ khiến nó   trong một khoảnh khắc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-chua-thanh-binh/chuong-9.html.]
"Chỉ bằng ngươi? Ngươi chẳng qua là một hạt bụi trong thế giới mênh m.ô.n.g rộng lớn ,  năng lực gì mà sửa  vận mệnh quốc gia?"
Ta  một vệt nắng len lỏi  địa lao, suy nghĩ vô vàn.
"Sau khi  c.h.ế.t  lẽ thế giới  sẽ  đồi bại."
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
" nhất định sẽ còn   nhớ, thế giới   từng  ,  từng rực sáng."
"Giống như  của hiện tại,  tin tưởng thế giới  từng   ."
"Bây giờ  thừa kế di chí của tổ tiên, tương lai cũng sẽ   thừa kế di chí của ."
"Chúng  là ,   bụi bặm trong lịch sử, sống thì   hy vọng,   sợ thế giới sẽ suy bại,  chỉ sợ ai cũng cảm thấy nó hẳn là nên mục nát hỗn loạn như thế."
"Ông  thể   lấy trứng chọi đá, châu chấu đá xe."
" vẫn     dậy  gì đó, khiến thế giới   giống như đang chậm rãi   hơn."
"Ha ha." Ông   giễu cợt: "Ngươi quá non nớt, cũng chẳng hề hiểu rõ nhân tính, ở loạn thế ngươi  cứ cho bọn họ hy vọng, chẳng khác nào ngày ngày cho bọn họ uống thuốc độc."
"Tiết tướng, hy vọng   độc dược, vô vọng mới là độc . Cái    chỉ là bảo vệ ngọn lửa nhỏ bé   truyền nó cho đời , chỉ cần nó còn tồn tại thì nhất định  một ngày sẽ lớn lên."
"Ta chỉ là một con phù du sinh  buổi sáng c.h.ế.t  buổi tối, nhưng  đời   chỉ    là phù du."
"Hài tử của , đời đời con cháu Đại Chu, chắc chắn sẽ  một    truyền chút ánh sáng  xuống ."
"Đêm tối trường tồn, phù du bất tử."
"Một ngày nào đó ngọn lửa nhỏ  chúng  bao đời bảo hộ  sẽ trở thành mặt trời rực rỡ   trung, đốt cháy tất thảy dơ bẩn."
Ông  im lặng  , trào phúng nơi đáy mắt dần biến thành thương hại.
"Sao cũng ,  chỉ là một lão già sắp lên đường, tương lai hết thảy  quan hệ gì với  ?"
Hắn cố hết sức chắp tay: "Nếu như , thần, chúc công chúa  như ý nguyện."
"Bản cung, chúc Tiết tướng lên đường bình an."