Công Kích Có 1 Điểm, Tôi Sống Sao Trong Trò Chơi Sinh Tồn Đây? - Chương 51

Cập nhật lúc: 2025-07-29 16:35:37
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phòng ngủ phía trong cùng một cánh cổng vòm, cổng là bồn rửa mặt và nhà vệ sinh, ngoài cùng còn một ban công nhỏ để phơi quần áo.

Trên bức tường trắng phía cổng vòm treo đồng hồ mà đó là một chiếc tivi màn hình đen nhỏ.

Chăn ga gối đệm mỗi giường đều màu sắc thống nhất, trong cái nóng như lò hấp, mỗi chiếc chăn ít nhất cũng nặng tám cân, rèm giường, chút riêng tư nào.

Có vài chơi đá chăn là lộ hết, chẳng ngại gì việc để khác thấy chiếc quần dài màu đỏ thẫm; vài thì mướt mồ hôi rúc trong chăn lục đục đồ, ai nấy đều bận rộn việc của , tạm thời ai mở lời chuyện.

Trên bàn mỗi giường đều sạch sẽ, ngoài một món trông giống đồ chơi nhỏ thì chẳng gì khác.

Đó là một món đồ chơi cán dài, phía tay cầm là ba bàn tay nhiều màu sắc, trông giống hệt đồ chơi trẻ con bình thường, đến mức Lê Lễ thật sự nghĩ tác dụng gì.

Cô đưa mắt lên từng chiếc giường một, phát hiện trong phòng ký túc xá tám tập hợp đủ lứa tuổi nam nữ già trẻ.

Ngoài Bạc Hà bên tay cô – giường 2, ba giường giữa là hai già chừng sáu mươi tuổi, một nữ lv.11 tên Phương Tú Liên, một nam lv.9 tên Bách Hồng Vĩ.

Gần phía nhà vệ sinh hơn, giường 5 và 6 là một nam một nữ trẻ tuổi lv.8, tóc vàng ID là “Duy Ngã Độc Tôn”, còn là một cô gái vẻ hoạt bát sáng sủa tên là “Tinh Hà Xán Lạn”.

Cặp giường trong cùng vẻ là tổ hợp “bố bỉm – con nhỏ”, lv.10 Trang Khâm An còn kịp hiểu rõ tình hình mồ hôi nhễ nhại bế ngay đứa nhỏ lv.5 tên là Hữu Hữu từ giường xuống, đang cởi đồ cho bé mặt đỏ bừng vì nóng.

Trông Hữu Hữu chỉ tầm năm sáu tuổi, xem như là chơi nhỏ tuổi nhất mà Lê Lễ từng tận mắt thấy cho đến nay.

Mạo Mạo từng , chơi 12 tuổi sẽ hệ thống buộc chung với giám hộ, ít cũng một chút quan tâm nhân văn, chỉ là kiểu tổ hợp thật sự hiếm gặp.

Giường của Lê Lễ gần cửa phòng ký túc xá nhất, cô quanh một vòng nhanh chóng chú ý đến tờ giấy A4 màu trắng dán cửa.

Tờ giấy ở trạng thái rách nát như , chỉ còn mấy chỗ dán keo chắc là còn bám dính, cô chẳng cần xuống giường cũng thể rõ hàng chữ in đậm phía cùng — “Nội Quy Quản Lý Học Sinh”.

Vẫn còn rõ năm điều lệ tờ giấy.

Điều thứ nhất: Vui lòng rời khỏi phòng ngủ tùy tiện, đặc biệt là trong thời gian từ 22:00 đêm đến 8:00 sáng hôm .

Điều thứ hai: Sau khi phòng tắt đèn, xin hãy đảm bảo rằng cửa sổ và cửa đóng kỹ.

Điều thứ ba: Khi quản lý ký túc xá kiểm tra ban ngày, xin hãy giữ cho phòng ngủ sạch sẽ, gọn gàng.

Điều thứ tư: Khi quản lý ký túc xá kiểm tra buổi tối, xin hãy đảm bảo ngủ thời điểm đó, nếu thể, hãy rúc bộ cơ thể kể cả tóc trong chăn.

Điều thứ năm: Mỗi bắt buộc thành một tiết học hiệu quả mỗi ngày.

Còn ba chỗ vốn dĩ là vị trí của các điều lệ khác xé rách, để bất kỳ từ ngữ nào, cho chơi cơ hội đoán mò.

Lại còn chơi mấy cái “truyền thuyết luật lệ” nữa chứ.

Lê Lễ chẳng thèm đoán, dựa theo kinh nghiệm từ phó bản “Nông Trại Vui Vẻ”, cô tuyên bố bản vô địch trong phó bản .

Boss mạnh nhất ở Nông Trại Vui Vẻ chỉ là thây ma lv.7, cô – một chơi lv.15 – chẳng lẽ còn sợ mấy thứ ?

Chỉ cần thực lực đủ mạnh, quỷ quái luật lệ gì đó cũng chẳng đáng sợ, Lê Lễ bây giờ chỉ hô to một câu: “Luật của chính là luật.”

Mang theo khí thế hừng hực, cô đang định rút trường thương để dũng cảm bước khỏi phòng khám phá thế giới bên ngoài thì chợt ý thức hệ thống gian cấm.

Nói cách khác, thương của cô biến mất .

Chỉ tấn công từ 94 điểm rớt xuống còn 44 điểm cơ bản, khi buff bản một thì thể đạt 52 điểm, nếu cộng thêm buff thứ hai thì thể đánh 74 điểm sát thương.

Nếu gì bất ngờ thì sống sót qua phó bản cũng chẳng quá khó, thậm chí khi so với những chơi khác vẫn còn nguy cơ mất mạng, thì tình cảnh của cô hơn nhiều .

cái cảm giác từ thiên đường rơi xuống địa ngục vẫn khiến đau tim.

Những chơi khác lượt xuống giường, tuy quen , nhưng cũng thể trò chuyện vài câu.

Chỉ là tạm thời ai dám bắt chuyện với Lê Lễ.

Bạc Hà cũng ngờ gặp Lê Lễ ở đây, cô tự nhận vượt phó bản nhanh là dạng “cày cuốc trong cày cuốc”, nhưng hiển nhiên Lê Lễ còn nhanh hơn.

May mắn là theo hiểu của cô, Lê Lễ là kiểu “việc liên quan đến thì mặc kệ”, mặc kệ khác loạn thế nào, chỉ cần chọc đến cô thì cô chẳng quan tâm gì hết.

cái gọi là “chính nghĩa”.

, đó cũng là thứ mà Bạc Hà ghét nhất. Dù thì cô theo chủ nghĩa vị kỷ tuyệt đối, từng hợp nổi với kiểu vai chính chính nghĩa.

Trong phó bản , chơi cấp độ cao nhất chính là Lê Lễ, đối với những chơi khác, thực đó là một điều may.

Lê Lễ cảm nhận ánh mắt đang , cô nghiêng đầu liếc qua thì thấy Bạc Hà thu ánh mắt .

Cô cũng chú ý thêm đến “ quen” , trong khi các chơi khác còn đang lác đác trò chuyện, Lê Lễ trực tiếp mở cửa bước khỏi phòng.

Ngay khi cô rời , những chơi vẫn luôn âm thầm quan sát Lê Lễ lập tức im bặt.

“Đại ca… cô cứ thế mà bước ngoài ?” – Tinh Hà Xán Lạn chằm chằm cánh cửa, là đầu tiên lên tiếng tỏ rõ sự kinh ngạc.

Gã tóc vàng phụ họa: “Người cấp độ như thế thì gì chẳng , cô g.i.ế.c thì cũng chẳng ai ngăn nổi.”

Phương Tú Liên nhíu mày: “ thấy cô gái đó cũng mà, đừng ăn linh tinh rước họa .”

Tuy tuổi của bà cao, nhưng cũng là chơi cấp độ cao thứ hai Lê Lễ, câu , gã tóc vàng liền dám gì thêm.

“Quy định quản lý tự tiện khỏi phòng, bảo thành tiết học hiệu quả, lẽ nào là chúng đến giảng đường lên lớp?” – Trang Khâm An cánh cửa nội quy lẩm bẩm tự – “Có khi nào cô ngoài là vì chuyện ?”

“Quy định quản lý?” – Những chơi đang ghế lập tức dậy kéo cửa xem.

Nhất Tiếu Hồng Trần

Hữu Hữu kéo tay , nhỏ giọng thì thầm khi sang: “Không , chị học .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-kich-co-1-diem-toi-song-sao-trong-tro-choi-sinh-ton-day/chuong-51.html.]

Trang Khâm An kín đáo liếc lưng một cái, thấy ai để ý đến Hữu Hữu mới nhẹ nhàng xoa đầu bé: “Suỵt.”

“Quản lý ký túc xá? Đó là quái vật ?” – Tinh Hà Xán Lạn ghé đầu qua vài điều quy tắc, lập tức nắm bắt nhân vật xuất hiện trong hai điều lệ.

Phương Tú Liên đáp: “Có thể lắm, trải qua năm phó bản , từng gặp ai khác ngoài chơi cả.”

Khi Lê Lễ thấy hai chữ “quản lý ký túc xá” cũng từng suy nghĩ về nó, theo cô, nó giống NPC hơn.

Mặc dù Hứa An Ninh từng chỉ trường thí luyện mới NPC sống, nhưng phó bản tên là “Ký Túc Xá Ma Ám” – đều là ma quỷ cả , thì một NPC c.h.ế.t cũng hợp lý thôi.

Dưới ánh mặt trời như thiêu đốt, Lê Lễ mấy con quỷ đang lơ lửng phía mà nghĩ.

Đám quỷ đáng sợ, chỉ là những bình thường trong suốt mờ mờ đang lơ lửng, tinh thần trông định, chỉ cần đến gần thì chúng cũng chẳng ý định tấn công.

Tạm thời mà , thử thách lớn nhất trong loại phó bản sinh tồn là quái vật, mà là thời tiết khắc nghiệt.

Nóng thật sự.

Giống như bước một phòng xông ở 60–70 độ, so thì trong phòng ký túc xá còn đỡ hơn đôi chút, nhưng cũng đáng kể.

Quần áo của Lê Lễ ướt đẫm mồ hôi, cả như vớt khỏi nước.

May là khi gần nửa vòng quanh khuôn viên trường, cô tìm thấy nơi đến – một siêu thị mini ở tầng hai của căn-tin học sinh.

Gọi là siêu thị mini thì nâng tầm, thực nó chỉ nhỉnh hơn tiệm tạp hóa ven đường một chút.

Trong siêu thị chỉ hai cái kệ hàng – một kệ để vật dụng sinh hoạt, một kệ để nước và đồ uống.

Thức ăn chỉ mấy gói snack treo đầy tường, cộng thêm một cái bàn nhỏ bày đầy đồ ăn vặt bán theo cân.

Số lượng đủ để chơi sống sót trong mười ngày, nhưng gian hệ thống hỗ trợ, nếu tích trữ cho đủ mười ngày thì chạy chạy nhiều .

Quỷ trong nhà nguy hiểm hơn mấy con ngoài trời – cấp độ cao hơn, hoạt động linh hoạt hơn và cũng hiếu chiến hơn nhiều, đa phần trong lv.5 đến lv.10.

còn trường thương, thì với Lê Lễ cũng chẳng mấy khó khăn để xử lý chúng.

Vừa siêu độ mấy con quỷ mặt mà lao đến tấn công, cô nhét từng món cần dùng túi mua sắm, bắt đầu mua hàng giá 0 đồng.

Lê Lễ sớm xác định vai trò của trong phó bản xem náo nhiệt nhiệt tình ăn dưa.

Coi như cho bản mệt mỏi cả tinh thần lẫn thể xác nghỉ phép, tiện thể còn thể cày quái lên cấp.

Cô gom đủ một túi đồ dùng cơ bản, một túi chứa thức ăn và nước.

Hai tay xách hai túi nặng trĩu, giờ Lê Lễ chỉ thể đánh bằng chân, tình hình đúng là vất vả.

Không chỉ giảm một nửa chỉ tấn công, mà cả hai tay đều vướng bận, gặp quỷ lv.10 thì nhất thời khó mà phân thắng bại.

Lê Lễ bực bội vì nóng, thật sự vận động mạnh nữa – dù m.á.u cô dày, kỹ năng hồi máu, tránh né cũng chẳng .

Cô lập tức tăng tốc bước khỏi căn-tin, đám quỷ bên trong cũng đuổi theo.

Lê Lễ tránh đám quỷ cấp thấp trời nắng gắt, an trở về khu ký túc xá, dọc đường thuận lợi gì sánh .

Leo lên tầng hai, đẩy cửa phòng 209, đối diện với ánh mắt chằm chằm của bảy chơi khác, Lê Lễ đặt hai túi hàng nặng trịch lên bàn, xuống uống liền hơn nửa chai nước.

Chuyến suýt nữa cô kiệt sức, phó bản sinh tồn đúng là chỗ cho thường sống.

“L-Lili, chào cô… xin hỏi cô mua mấy thứ ?” – Tinh Hà Xán Lạn hai túi hàng đầy ắp, một hồi suy nghĩ mới rụt rè lên tiếng.

Lâu lắm mới thấy kiểu xưng hô lễ phép như thế.

Lê Lễ tạm dừng việc xé gói bánh mì nhỏ, đầu , bắt gặp ánh mắt lo lắng khẩn trương của Tinh Hà.

“Siêu thị mini căn-tin tầng 2, cách ký túc xá 800 mét.”

Thấy cô dễ chuyện như , gã tóc vàng lập tức bước lên hỏi: “Bên ngoài thế nào đó ? Có quỷ ? Cấp mấy ?”

Lê Lễ liếc gã một cái, đầu , lạnh nhạt đáp: “Muốn thì tự mà xem.”

Sẵn lòng chia sẻ thông tin là vì cô giúp, chứ cái kiểu cứ đó chờ mớm tận miệng, thì Lê Lễ lười để tâm.

Nhờ câu chen ngang của gã tóc vàng, những kẻ sắc mặt cũng nhận bây giờ lúc để hỏi han.

Họ cũng trách gã vì lỗ mãng, thậm chí còn chút hả hê khi thấy cảnh đó.

Chỉ tiếc là cảnh đến sớm – giá mà hỏi thêm vài câu nữa.

Trong trò chơi sinh tồn nơi g.i.ế.c xử phạt, thì chơi cấp cao chính là đại diện cho quyền lực – kiểu “ hợp là g.i.ế.c luôn” cũng chẳng hiếm.

Hiểu rõ tính cách của những chơi cấp cao khả năng g.i.ế.c c.h.ế.t gần như là kỹ năng sinh tồn bắt buộc.

Phản ứng của Lê Lễ khiến ít trong phòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Trong mắt họ, đây là một kiểu chơi cấp cao thiện .

Mỗi một suy nghĩ, sắc mặt khác , bầu khí trong phòng ngủ rơi yên lặng — đúng lúc , chiếc tivi nhỏ treo tường bỗng nhiên bật sáng.

Chấm đỏ nhỏ màn hình đen nhấp nháy, màn hình sáng lên, hiện một giao diện tương tự như chương trình thời sự.

Một vài chơi gồm cả Lê Lễ đều ngẩng đầu .

Chỉ thấy một bóng ma trong suốt mặc sơ mi trắng, phía chiếc bàn trắng, chỉ lộ nửa , còn đeo cả micro tăng âm.

chỉnh micro cạnh miệng, giọng chút cảm xúc nào vang lên: “Chào các em học sinh, do hiện tại đang đối mặt với thời tiết cực đoan, nên bắt đầu từ hôm nay chúng sẽ chuyển sang hình thức học trực tuyến.”

Loading...