nỗi đau của  khác, Lục Gia Trạch,  cũng  lúc    hành hạ thế  .
Tống Văn: "Đến buổi tiệc  nghiệp cấp ba,   mới phát hiện  gia đình Lục Gia Trạch là gia đình giàu , hôm đó chúng  đều đến nhà   chơi, uống rượu, mở tiệc, Thành Mạn bỗng nhiên  đổi thái độ, đối xử với Lục Gia Trạch  . 
Mọi  chơi  vui vẻ, cả đám đều uống đến say mèm, sáng hôm , Thành Mạn  lóc  rằng, Lục Gia Trạch ...   tin lắm,  luôn cảm thấy Lục Gia Trạch bình thường trông  điềm tĩnh, chắc là sẽ   chuyện bừa bãi."
 thầm nghĩ: Đó là do các    thấy lúc    bừa bãi thôi.
Tống Văn uống một ngụm nước, tiếp tục : "Mẹ Lục Gia Trạch   mặt, kiểm tra camera giám sát trong phòng, phát hiện   hề  chuyện như lời Thành Mạn , còn cảnh cáo cô  đừng  vu khống  khác, Thành Mạn  vạch trần lời  dối, từ đó về  Lục Gia Trạch dần dần xa lánh cô .
"Sau khi lên đại học,  lẽ là trực giác của đàn ông,  luôn cảm thấy hình như Lục Gia Trạch  bạn gái,  hỏi   là chuyện gì ,   còn   vẻ thần bí.
"Cuối cùng   cũng chịu  với ,  là đúng là  một cô gái theo đuổi    lâu , vốn định đồng ý, nhưng  nghĩ, trực tiếp ở bên  thì  thú vị, hình như bắt nạt cô , hành hạ cô  còn thú vị hơn.
"Còn  là  nghĩ cách trói cô  bên cạnh, bắt nạt cả đời.
"Bây giờ thì   , hóa  là cô hahaha."
 kinh ngạc đến mức   nên lời.
Người đáng thương  là .
 lẩm bẩm: "Cái gì chứ,     lúc nào cũng nhắc đến Thành Mạn  mặt ,  còn tưởng   thích cô  lắm chứ..."
"Chẳng lẽ    gì cô cũng tin ?"
: "Hình như là ,   tại , tự nhiên   cảm giác tin tưởng  ."
Tống Văn bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Chẳng trách Lục Gia Trạch thích bắt nạt cô..."
 lập tức siết chặt nắm đấm.
Lục Gia Trạch, đồ biến thái!
 nhất định  tìm cơ hội trả thù cho những  "bắt nạt" của !
...
Vừa về đến nhà họ Lục,  lập tức lục tung phòng Lục Gia Trạch lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-luoc-nam-than-xao-quyet/chuong-9.html.]
 bây giờ mới  trong phòng  camera giám sát,  những ngày qua...
Đều  ghi hình  hết  ?
 đỏ mặt lục tung phòng để tìm camera.
 thật sự nghi ngờ      sở thích quái đản gì !
"Em đang tìm gì ?" Lục Gia Trạch  ở cửa,   bận rộn đến mức toát mồ hôi hột.
 phẫn uất hét lớn: "Em  kết hôn nữa!"
Lục Gia Trạch sững  vài giây, nhíu mày tiến về phía ,  đầu tiên  thấy giọng  của    chút lo lắng: "Ý em là ?"
Giọng  mang theo tiếng nức nở: "Lục Gia Trạch! Anh là đồ S biến thái ?!"
"Hả? Không hiểu."
: "Đừng  giả vờ! Sao    cho em  trong phòng  camera giám sát!"
"Có gì khác biệt ?"
 giơ tay chỉ  một bên: "Chúng ... chỗ  chỗ  chỗ  chỗ ... đều  ghi hình  hết  ?!"
Khóe miệng Lục Gia Trạch nhếch lên, nhướng mày : "Em  xem  ?"
...
Cạn lời! Đầu óc   đang nghĩ cái quái gì !
Anh  lập tức nhận : "Sao em  chuyện camera giám sát? Ai  cho em ?"
: "À thì, là Tống Văn, em   ăn cơm với  ..."
Lục Gia Trạch liếc  tay , giọng điệu   vui: "Vậy nên em mới  đeo nhẫn ?"
: "Không đeo là vì nhẫn kim cương quá to, nặng lắm! Đeo  tay  mỏi! Em cũng sợ  mất nhẫn  tặng!"
Anh  ồ lên một tiếng đầy ẩn ý.
Kết quả là      hành hạ một trận tơi bời.