16. 
Sau khi cảm thấy  còn nguy hiểm nữa,  cũng  còn mạo hiểm  hỏi tin tức trong cung nữa.
 
Cuối cùng cũng  sống một cuộc sống    mặt  khác và lo lắng thực hiện nhiệm vụ công lược vớ vẩn . 
 
Công bằng mà , năng lực  hoàng đế của Cảnh Mặc vẫn  thể chấp nhận . 
 
Mấy năm nay   chiến tranh,  dân sống và  việc trong hòa bình,  lẽ vì   bận đến sắp phát điên,   thời gian để quậy phá.
 
Nhoáng một cái như thế qua ba năm, thỉnh thoảng     bàn tán, ở khu Giang Nam  vài biến cố, hình như đang tìm , thủ tục thông quan  nghiêm ngặt.
 
"Có lẽ là bắt kẻ đào tẩu?"
 
"Chắc là...".
 
"Ai nha, đừng nghĩ nhiều như ." Ngoài cửa sổ tuyết rơi dày đặc,  ngáp một cái, "Hôm nay  Thanh Hồng Lâu ăn nồi thịt dê .  , tiểu tử mới tới mấy ngày  cũng mang theo."
 
Ta mới thu nạp  một ,  giống những tiểu thịt tươi  đây của , gương mặt lạnh lùng và  sức khỏe  tệ,  nhận định đó là thế  của Cảnh Mặc, hê hê. 
 
Ta luôn luôn sợ lạnh,  khi   khoác lên  bộ trường bào dày màu hồng đào , mấy năm nay ăn no uống đủ,  cần thoa phấn nhưng da dẻ vẫn  . 
 
Đoàn  sôi nổi, nhiệt tình  đến Thanh Hồng lâu,  khí dần dần nóng lên.
 
Bởi vì tất cả trai  đang chế giễu “Cảnh Mặc  2” của  dù là công khai  ngấm ngầm,  hưởng thụ cách bọn họ ghen tuông trong chốc lát, haiz    ngoài duy trì trật tự, để cho các  trai bé nhỏ  hòa thuận với .
 
“Ai nha, đầu lưỡi của  hình như  cẩn thận  bỏng mất , đau quá,  cơ bụng của ai lạnh lạnh ...".
 
  lúc , cửa phòng riêng phía    đẩy mạnh  một cách thô bạo!
 
Cảnh Mặc (phiên bản gốc) mang theo một đám thị vệ, nhanh chóng chặn hết các đường chạy trốn như cửa sổ, cửa chính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-luoc-that-bai-roi-bo-tron-thoi/06.html.]
 
“Ngươi    ch ết  ?! Ngươi…”, Cảnh Mặc tức giận đến nỗi mắt  đỏ bừng, như thể giây tiếp theo sẽ là cơn đau tim ập tới, “Ngươi còn  tâm  ?! Còn nữa, đám  , chuyện gì đang diễn  ở đây?”
 
Ta dẩu mỏ, nhỏ giọng giải thích: “ Đừng trách mắng  vô tội,  lụy tình , ngài xem   giống y hệt ngài, xin giới thiệu đây chính là thế  của ngài.”
 
Cảnh Mặc cứng đơ  “Cảnh Mặc  2”, hai đôi mắt màu hổ phách    chớp mắt.
 
Cảnh Mặc tức đến nỗi ngất xỉu. 
 
Ta: À cái ….
 
Bọn thị vệ nhất thời rút kiếm  khỏi thắt lưng. Ta vội vàng quỳ xuống bên cạnh Cảnh Mạc, ngoài mặt thì lo lắng gọi tên , nhưng thật  đang dùng hết sức bình sinh véo mạnh  eo của , khà khà. 
 
Ta véo đến mức tưởng chừng như eo  chuyển sang màu tím, Cảnh Mặc mới chậm rãi mở mắt .
 
Ta: Ôi, sợ là  tru di cửu tộc . Bây giờ  nên là em gái sinh đôi  chị gái của  bây giờ?
 
Lông mi Cảnh Mặc khẽ run lên,   dậy, chậm rãi ôm   trong ngực, ôm  chặt.
"Ngươi thật sự  chết."
 
Hắn vùi đầu ở cổ , giọng  run rẩy giống như thứ gì đó vỡ vụn : "Trẫm còn tưởng rằng  đang mơ."
 
Mới ba năm,  già   nhiều, tóc mai  một tia trắng.
 
 chỉ   rằng    trở  Bắc Kinh.
 
Hắn liền : "Không nên chọc trẫm tức giận. Nếu   liền  đem cả gia tộc nhà ngươi tru di. Cún con thật bẩn, hồi cung  sẽ đem nàng tắm rửa sạch sẽ. 
 
Tên khốn   thể bắt nạt   ch ết, nhưng  như là lò lửa thuần thanh < giỏi đối phó> với  sống. 
 
Mẹ nó, dám   là cún!!