Trong thế giới của , chỉ còn  một  duy nhất   màn hình giám sát. Người đàn ông đó.
Anh  bước từng bước về phía , như một lưỡi d.a.o sắc lẹm, xé toạc đám đông đang hoảng loạn. Và ,    thẳng  mặt .
Không khí xung quanh lập tức đông cứng . Ngay cả tiếng ồn ào của đám đông cũng trở nên im lặng một cách kỳ lạ trong nửa giây.
"Cô hả hê lắm ?" Giọng Cố Diễn  lớn.  nó như một mũi kim sắc nhọn, đ.â.m thẳng  màng nhĩ .
 nhếch mép, nở một nụ  công nghiệp: "Hả hê cái gì? Hả hê vì cô Tô ngất xỉu ?"
"Đạo diễn Cố,      sợ quá!" Miệng  sợ hãi, nhưng ánh mắt   hề  chút lùi bước. Thậm chí còn  chút khiêu khích.
Anh  trừng mắt   chằm chằm. Ánh mắt đó như  nuốt chửng  sống.
Đột nhiên,   vươn tay, tóm lấy cổ tay . Lực mạnh đến kinh , như  bóp nát xương .
"Tối nay đến phòng !" Anh  hạ giọng, mỗi chữ đều như  nghiến  từ kẽ răng: "Chúng ,  chuyện cho  lẽ!"
【Vãi! Đến  đến ! Màn kinh điển trong kịch bản đây !】
【   mà! Lời mời quy tắc ngầm dù đến muộn nhưng  bao giờ vắng mặt!】
【Chị ơi, đừng ! Đi  sẽ giống hệt như trong truyện gốc đấy!】
【Nếu   thì là xé mặt ngay tại chỗ,   đừng mong lăn lộn trong giới. Nếu  thì là dê  miệng hổ, đằng nào cũng chết!】
【Cố Diễn cái tên điên khùng ! Anh  thực sự  nổi m.á.u lên !】
Cổ tay     bóp đến đau nhói.    giãy giụa.  chỉ khẽ nâng giọng,  đủ to để vài  đang luống cuống ở gần đó  thể  thấy: "Đạo diễn Cố! Nhiều  đang  thế , lôi lôi kéo kéo    ạ? Cô Tô vẫn đang chờ cấp cứu kìa,    xem ?"
Lời  của  như một gáo nước lạnh tạt  mặt  . Sự điên cuồng trong mắt   tan  vài phần, lý trí  trở .
Anh  hất tay  , chỉnh  cổ áo  nhăn. Và khôi phục vẻ đạo mạo của một vị đạo diễn cao ngạo: "Hứa Giai Vi! Tốt nhất là cô đừng hối hận." Nói xong,    lưng  về phía chiếc xe cứu thương.
 cúi đầu,  cổ tay   bóp đỏ ửng. Một vòng in hằn dấu vân tay  hiện lên rõ ràng.  nhẹ nhàng thổi  vết hằn. Nói  đau là  dối.
Tên điên ! Sớm muộn gì  cũng  cho   nếm mùi đau khổ!
8.
Trở về phòng trang điểm,  quản lý của , chị Lily,  cuống cuồng chạy tới chạy lui. Vừa thấy  bước , chị  "á" lên một tiếng  lao tới.
"Tổ tông của  ơi! Hôm nay em   cái gì ở trường   hả?"
"Điện thoại của chị nổ tung ! Toàn là hỏi em    điên !" Chị Lily nắm lấy tay ,  từ  xuống , suýt nữa thì lật   để kiểm tra: "Em   em đắc tội với ai ? Cố Diễn! Từng là đỉnh lưu của giới giải trí!"
"Dù bây giờ  chuyển sang  hậu trường, nhưng chỉ cần một câu  của   cũng  thể khiến em biến mất khỏi giới   ! Em  hiểu ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cong-tinh-o-phim-truong/chap-3.html.]
Trạm Én Đêm
 bình tĩnh  xuống ghế, bắt đầu tẩy trang. Hình ảnh  trong gương, lớp trang điểm vẫn tinh xảo, nhưng ánh mắt  lạnh như băng: "Em hiểu mà. Hiểu quá  chứ."
"Vậy thì ? Để   thao túng? Giống như Tô Hiểu,    dùng một cây bút để xoay vòng trong lòng bàn tay ?"
Chị Lily sững : "Em... em  cái gì? Cây bút gì?"
  giải thích. Chuyện ,   ai mà tin?
Họ sẽ chỉ nghĩ rằng  đang mắc chứng hoang tưởng để bào chữa cho bản .
【Chị gái ngầu bá cháy!  kiểu cá tính nổi loạn!】
【Chị quản lý vẫn   nội tình, chị  chỉ đang lo lắng  góc độ một   công bình thường thôi!】
【Bây giờ   ? Lời mời Tử thần của Cố Diễn, chị    ?】
【Đi! Nhất định  ! Đối đầu trực diện luôn! Sợ gì chứ!】
【Mấy   lầu đừng  chuyện kiểu   ở vị trí  trong cuộc như . Đi thật là sẽ xảy  chuyện đấy!】
Chị Lily thấy    gì, sốt ruột đến mức nước mắt sắp rơi : "Giai Vi,  chị khuyên một câu, chúng   xin , nhún nhường một chút, chuyện   lẽ còn  thể xoay chuyển..."
"Reng reng reng--" Điện thoại của  chợt reo lên. Một  lạ nhảy  màn hình.
 bật loa ngoài. Đầu dây bên , là một giọng nam lịch sự nhưng lạnh lùng.
"Có  cô Hứa Giai Vi ?  là trợ lý của đạo diễn Cố."
"Đạo diễn Cố mời cô đến phòng Tổng thống của khách sạn  lúc 9 giờ tối, phòng 8808. Anh   sẽ đợi cô."
Nói xong, đối phương cúp máy ngay,  đợi  trả lời.
Phòng trang điểm im lặng như tờ.
Mặt chị Lily    trắng bệch. Chị   , môi run rẩy. Không thốt  một lời nào.
 thong thả lau  vệt son môi cuối cùng. Nhìn  khuôn mặt mộc mạc nhưng đầy vẻ kiên cường trong gương.
"Chị Lily, giúp em chuẩn  một bộ đồ. Em sẽ ."    xem. Vị đạo diễn nắm trong tay quyền lực ,  khi gỡ bỏ chiếc mặt nạ nghệ sĩ của . Rốt cuộc  chơi trò gì đây.
9.
Trong phòng Tổng thống của Cố Diễn,  khí nặng nề như báo hiệu một cơn bão sắp đến. Anh   bật đèn chính, chỉ để  một chiếc đèn  mờ ảo.
Anh   lưng về phía , đang rót rượu. Chất lỏng màu đỏ sẫm lung lay trong chiếc ly pha lê.
"Đến  ?" Anh    đầu .