Trương Tân Trúc nhướng mày, mở cửa ghế phụ,  hiệu bảo   lên,  : “Cô  hiểu . Các bác trai, bác gái sống đủ lâu, quan hệ rộng, chuyện gì cũng . Chuyện ngoài xã hội  rõ thì hỏi bác trai; chuyện gia đình  hiểu thì tìm các bác gái.”
 
“Ở cái tuổi , họ từng  ở nông thôn, quen  nhiều , ai cưới vợ, ai cãi  đòi ly hôn,   biến động gì trong các cơ quan huyện, các bác đều nắm rõ như lòng bàn tay.”
 
“Họ còn giúp  lôi kéo khách hàng, cung cấp tin tức, thậm chí sẵn sàng phát huy mối quan hệ để hỗ trợ. Còn chỉ cách giải quyết cho  nữa.” Trương Tân Trúc    thể hiện sự tôn kính đối với các bác trai, bác gái,  lịch sự  hiệu cho    xe.
 
Anh  tiếp tục: “Chờ  xem xong cái bình, giải quyết vấn đề ở tay cô, để bác Đinh bình tĩnh ,  dẫn cô  gặp bác . Bảo đảm cái bình   lai lịch gì, bác  sẽ kể rõ ràng.”
 
Thấy      đó,   nội thất xe  tồi,  cảm thấy ngại vì lúc nãy  hiểu sai.   lời cảm ơn,  dùng bao lót ghế  khi  xuống.
 
Trương Tân Trúc liếc  hành động của , chớp mắt như trêu chọc,  mới tập trung lái xe.
 
Không khí  xe khá ngượng ngùng.  thỉnh thoảng xoa tay trái,   sang hỏi: “Sao   tay trái   vấn đề? Rốt cuộc là vấn đề gì?”
 
“Cô   thì  hơn,” Trương Tân Trúc  lái xe  liếc  tay , nhẹ giọng : “Chờ  xử lý xong, cô sẽ hiểu.”
 
Câu trả lời mơ hồ của   khiến  cảm thấy  bối rối. Không khí  xe  im lặng.  nghĩ một lúc,  định hỏi nếu cái bình   vấn đề,   đập vỡ nó là xong .
 
  thấy tiếng Trương Tân Trúc gõ tay lên vô lăng,  khẽ : “Lúc  đón cháu trai,  gặp cô vài  , cô còn nhớ ?”
 
“Hả?”  thoáng ngẩn ,   trả lời thế nào.
 
Hiện tại, trong tình hình dịch bệnh, phụ     trường. Khi đón con, họ chỉ  ở cổng, nhận trẻ  đưa về.
 
Vì thế,  những thời điểm tan học,  thường dẫn vài đứa trẻ  cổng, để các bé nhận diện phụ . Sau đó,  sẽ xác nhận qua điện thoại với phụ   khi giao trẻ.
 
Tuy nhiên, lúc tan học,  đông, cảnh hỗn loạn.  chỉ chào hỏi lịch sự với phụ , thường  thể nhớ  gương mặt từng   đến đón.
 
Khi  Trương Tân Trúc  ,       ý gì, chỉ thấy   khẽ ,  tiếp tục lái xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cot-nhuc-xa-dan/chuong-12.html.]
 
Công viên cách nhà ba    xa. Khi đến nơi,  xuống  để xác nhận ba    ở nhà,  đó mới gọi Trương Tân Trúc lên.
 
Khi  phòng,  mới phát hiện cái chăn mà   gấp gọn gàng buổi sáng giờ   dính máu, thấm cả  ruột chăn,  ngay  giường.  phần  m.á.u thấm   cắt rỗng một lỗ lớn.
 
Qua lỗ chăn  cắt,   thể  thấy cái bình kỳ quái   gầm giường.
 
Không rõ   ba   móc   vứt ở đó  là…
 
 cố gạt bỏ những suy nghĩ  , mang cái bình  để Trương Tân Trúc xem.
 
Anh  xổm xuống,  cái bình một lúc, đột nhiên kêu “Oa!”  kéo tay  : “Phiền ,  thôi!”
 
 khi    kéo , từ bên ngoài vang lên tiếng cửa mở.
 
Tiếng   vọng  vội vàng: “ đói quá, nhanh lên!”
 
Trương Tân Trúc nháy mắt  hiệu với ,  buông tay.
 
  kịp nghĩ nhiều, lập tức đẩy    tủ quần áo.
 
Nhà ,    nhiều quần áo, tủ hầu hết là đồ của . Chỗ treo quần áo gần như trống trơn.
 
Trương Tân Trúc  ẩn  xong,  đang định bước  thì cửa phòng  đẩy mở.
 
Ba  kinh ngạc  , hừ lạnh một tiếng,  ôm lấy cái bình   ngoài.
 
Ban ngày  gần như  ở nhà, nên  hề  ba  vẫn thường ôm cái bình đó .
 
   tủ quần áo  hiệu cho Trương Tân Trúc, bảo    thể hé cửa  xem,  nhanh chóng  theo ba .