Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cửa Hàng Tạp Hóa Ở Thập Niên 80 - 10.2

Cập nhật lúc: 2025-06-17 16:18:32
Lượt xem: 127

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy Cố Thanh Thành cứ nhìn chằm chằm vào bánh kê trong tay mình, Thẩm Hoài Nam lập tức xoay đầu anh lại:

 

“Cậu còn không biết xấu hổ giành đồ ăn vặt với cháu gái mình nữa à? Tập trung lái xe đi.”

 

Khương Nhượng bật cười, hỏi:

 

“Anh Thẩm đi lại giữa hai nơi, làm ăn gì vậy ạ?”

 

Thẩm Hoài Nam là đội trưởng tổ hành động đặc biệt trong căn cứ, lần này cũng đang thi hành nhiệm vụ bí mật. Dù nhiệm vụ không quá nghiêm trọng, nhưng cũng không tiện nói ra ngoài.

 

Thân phận công khai của anh là thương nhân buôn trà, anh đáp:

 

“Buôn chút trà thôi.”

 

Xe đi được nửa đường thì gặp xe buýt của chú Hai Triệu lại hỏng giữa đường. Cố Thanh Thành vốn không định dừng, nhưng chú Hai Triệu đứng chắn xe lại, thò đầu vào cửa kính xe xin quá giang lên Lạc Thành để lấy linh kiện thay.

 

Trình Văn Niên đang dỗ dành Khương Vị Lai, quay đầu lại thì thấy Khương Nhượng ngồi trong xe của Cố Thanh Thành, trong lòng bỗng thấy bứt rứt khó chịu.

 

Anh ta đi tới, đứng ngoài cửa xe nói:

 

“Nhượng Nhượng, em xuống xe đi, anh có chuyện muốn nói với em.”

 

Khương Nhượng vẫn ngồi yên, nghiêng đầu nhìn anh ta:

 

“Giấy chia tay của chúng ta đã viết rất rõ ràng, cũng không còn gì về tài sản cần phân xử, không có lý do gì phải nói chuyện nữa.”

 

Trình Văn Niên cũng nhìn cô, nhìn vào đôi mắt trong veo của cô — chẳng còn bất kỳ cảm xúc gì, trong mắt cô không còn sự trông đợi, thậm chí đến cả oán hận cũng chẳng có.

 

Trình Văn Niên cảm thấy trong lòng như bị hàng ngàn con kiến gặm nhấm — Khương Nhượng thực sự đã coi anh ta như người xa lạ.

 

Cố Thanh Thành bỗng nhiên xuống xe, mở cửa sau gọi Khương Nhượng:

 

“Em lên ngồi ghế phụ đi, anh Thẩm và chú Hai Triệu ngồi phía sau.”

 

Thẩm Hoài Nam cũng nói:

 

“Đúng đúng, bọn anh hai người đàn ông ngồi sau được rồi.”

 

Chú Hai Triệu mừng thầm trong lòng — Tiểu Cố chịu cho mình quá giang rồi.

 

Khương Nhượng nghe theo sắp xếp, lặng lẽ ngồi lên ghế phụ. Lúc xuống xe đổi chỗ, cô thậm chí chẳng buồn liếc nhìn Trình Văn Niên lấy một cái.

 

Chú Hai Triệu nói với Trình Văn Niên vẫn còn đứng ngây ra:

 

“Cháu cứ đợi một chút, chú lắp xong linh kiện sẽ quay lại ngay.”

 

Trên đường đi, chú Hai Triệu than thở:

 

“Xe của chú vừa mới được kiểm tra toàn bộ đấy chứ, không hiểu sao lại xui tới mức hỏng giữa đường nữa.”

 

“Vận của chú Hai cũng tốt đấy chứ, lần trước giữa đường gặp được bọn cháu, lần này cũng vậy. Chỉ là lần này cháu không tiện chở chú quay lại thôi.”

 

Cố Thanh Thành nhìn qua gương chiếu hậu, thấy Trình Văn Niên vẫn đứng lì giữa đường, không chịu rời đi, anh liền thu ánh mắt lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cua-hang-tap-hoa-o-thap-nien-80/10-2.html.]

 

Đến Lạc Thành, chú Hai Triệu bận đi lấy linh kiện, Thẩm Hoài Nam cũng có việc phải làm, cả hai người xuống xe ở ngã tư.

 

Cố Thanh Thành liền lái xe chạy tiếp một đoạn:

 

“Em định đi Dương Thành nhập hàng đúng không? Tôi đưa em ra ga tàu.”

 

Khương Nhượng hoảng lên — cô đâu có định đi ga tàu, điểm cô muốn đến là cửa hàng tạp hóa.

 

“Anh dừng xe lại! Cho tôi xuống!”

 

Cố Thanh Thành đạp phanh dừng xe:

 

“Phản ứng lớn vậy à? Tôi đâu có ăn thịt em.”

 

Khương Nhượng còn đang ôm bình rượu dâu tằm, cô nhét nó vào tay anh:

 

“Tôi còn có chuyện khác phải làm.”

 

Cố Thanh Thành cười khẽ:

 

“Tôi đang nghỉ phép, rảnh lắm, em đi đâu tôi chở em đến đó.”

 

Khương Nhượng chẳng muốn bị anh đi theo:

 

“Tôi đi xem mắt, mang anh theo bất tiện!”

 

Nói xong, cô tự mình mở cửa xuống xe.

 

Chạy băng qua một con đường, quay đầu lại nhìn, thấy Cố Thanh Thành không đuổi theo. Cũng đúng thôi, dù có mặt dày đến mấy, nghe người ta nói đi xem mắt thì cũng ngại không dám bám theo nữa.

 

Khương Nhượng quay về cửa hàng tạp hóa, chuẩn bị mở cửa sau để sang bên kia, thì bất ngờ phát hiện tay nắm cửa có vết m.á.u — rất rõ ràng.

 

Chỗ này tuyệt đối không phải vị trí cô từng nhỏ m.á.u lần trước. Chẳng lẽ có người khác cũng thử nhỏ m.á.u rồi?

 

Trực giác mách bảo cô, chắc là Khương Vị Lai đã lén đến thử lúc cô vắng mặt mấy hôm trước. Chẳng lẽ Khương Vị Lai cũng biết chuyện phải nhỏ m.á.u liên kết mới mở được cửa sao? Nên mới đến thử?

 

Hôm nay ở bến xe nhìn thấy vẻ mặt tức tối, uất ức của Khương Vị Lai, có lẽ là chưa thành công. Nếu thành công rồi, với tính cách của cô ta, chắc chắn đã đến trước mặt cô giả vờ ngọt ngào để thăm dò rồi.

 

Không nghĩ nữa, trước mắt cứ qua bên kia bán hàng đã, không rõ m.á.u của Khương Vị Lai có ảnh hưởng gì đến cửa hàng tạp hóa không.

 

Khương Nhượng đẩy cánh cửa sau của cửa hàng tạp hóa, bước vào màn đen trước mắt.

 

Sau khi cô đi rồi, Cố Thanh Thành quanh quẩn một vòng ngoài cửa hàng. Đi xem mắt thì đi, làm gì mà còn phải khóa cửa cơ chứ?

 

Cửa lớn bị cài then từ bên trong. Anh bắt đầu suy nghĩ nên trèo tường vào hay đạp cửa. Nhưng nếu đạp cửa thì chắc chắn Khương Nhượng sẽ giận, nghĩ một lúc, anh quyết định vòng ra sau, trèo qua tường viện.

 

Bị mắng thì bị mắng, dù sao anh cũng không thể để tiểu tiên nữ của mình khóa cửa trong nhà rồi đi xem mắt với người khác.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Cố Thanh Thành áp tai nghe thử bên trong sân, không có động tĩnh gì, lẽ nào xảy ra chuyện gì rồi?

 

Anh đẩy cửa sau bước vào trong nhà, tìm từ trong ra ngoài — chẳng thấy ai cả.

 

Cố Thanh Thành ngẩn người, rồi bất chợt nở nụ cười. Hóa ra cô không phải đi xem mắt. Tiểu tiên nữ của anh đúng là cao tay, vậy mà có thể thoát khỏi tầm mắt anh, lúc nào lẻn ra khỏi tường vậy?

Loading...