Ta còn đang mải suy nghĩ, Tùy Trường Bình  bước đến  mặt .
Ta để ý,  chỉ  vài bước  thở hổn hển.
Ngày ,    triệu chứng .
“Chi Đào,  đang  bánh ngọt rượu hoa quế. Về với ,   cho nàng ăn,  ?”
Ta   đất, chẳng buồn động đậy.
Hắn tiến tới,  kéo  lên.
 dù dùng sức thế nào, cũng nhận  chân     chút cảm giác.
“Chi Đào?”
Hắn hoảng loạn, vội ôm  lên, hối hả kiểm tra chân .
Ta  sức đẩy, thậm chí cắn .
Vai và tay    cắn đến rướm m á u, nhưng  nhất quyết  buông.
Sau khi xác nhận chân  thật sự mất cảm giác,  giận dữ  lệnh lôi lão đạo trở :
“Đồ vô dụng! Chuyện gì thế ? Chẳng    triệu hồn phách  để  di chứng ?
Còn  mau cứu nàng,  sẽ đốt sạch đạo quán và cả đám các ngươi!”
Ta cuối cùng lên tiếng: “Tùy Trường Bình!”
Đám ám vệ  điều, lập tức dừng tay.
Tùy Trường Bình ôm chặt : “Đừng sợ, nàng   g i ế t,  sẽ  g i ế t.”
Bên , Thiên Nhu vẫn miệt mài dùng hết sức tát Lục Cảnh Dật.
Nghe động tĩnh bên , nàng nhân loạn đá thêm Tùy Trường Bình hai cước.
Sau khi  gọi tên ,   im lặng.
Cả hai chẳng   , đành mang  và Thiên Nhu  an trí.
Ta thấy thật nực .
Một quân sư đầu óc rối loạn, một hộ vệ chân  phế.
Bọn họ định  gì đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cung-ban-than-xuyen-khong-pcsx/chuong-10-nam-chinh-thich-bi-nguoc.html.]
Chẳng bao lâu  khi Thiên Nhu rời nhiệm vụ, Tố gia  định tội  nữa.
Cả nhà già trẻ mới tự do ở kinh thành  vài ngày,   tống giam  ngục.
Thiên Nhu  việc kín kẽ, hồ sơ nàng tung , tội trạng từng điều rõ ràng, mạch lạc.
Tố gia  còn đường chối cãi.
Huống chi  , Tùy Trường Bình chẳng còn  tay giúp họ.
Nhiều tội danh chồng chất, miễn lưu đày, Tố lão gia và phu nhân, với vai trò chủ mưu,  tuyên án c h é m đầu.
Lục Cảnh Dật đập tan Tố phủ, nơi  tốn bao tháng ngày tự tay bố trí, sửa sang mới , lộng lẫy gấp nhiều  xưa.
Rồi  giấu Thiên Nhu  đó.
Tùy Trường Bình thì an trí  trong chính phòng ngủ của .
Ngày , khi rời ,  thả đám chuột lớn trong Tùy phủ, chúng  phụ lòng .
Trong cả phủ đông , chúng chỉ nhè đúng Tùy Trường Bình mà cắn.
Năm năm sớm tối bên ,   nuôi Tùy Trường Bình thành kẻ kén chọn.
Đừng  đau đầu sổ mũi, ngay cả những ngày khốn khó nhất,  cũng chẳng để  ăn  cơm nguội.
Vậy mà hai vết cắn của “ bạn chuột” suýt lấy nửa mạng .
Sau cơn bệnh,  mắc chứng hen suyễn.
Xác của  và Thiên Nhu  kịp xử lý,   hai gã  mang về phòng riêng, để mặc cho thối rữa.
Điều đó mang  hy vọng cho cả hai.
Lục Cảnh Dật và Tùy Trường Bình từ quan, lặn lội khắp nơi cầu tiên vấn đạo.
Cuối cùng, trong một đạo quán giữa núi sâu rừng thẳm, họ tìm  nguyên nhân.
Lão đạo trưởng nhân từ,  rằng  và Thiên Nhu là hồn phách từ dị giới.
Giờ hồn  rời , khuyên họ đừng cố chấp.
 cả hai uy h.i.ế.p cả đạo quán, ép lão đạo tìm cách triệu hồi linh hồn chúng .
Giờ đây,  và Thiên Nhu như  họ giam cầm.