Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
  cô    cái gì . Kiểu gì tầm  cô  cũng  tìm Hoàng Nhân An, ngó xem   phát hiện  cái gì bất thường  cho mà xem. Có điều cô  cũng  thể yên tâm một chút. Đằng nào  cũng   cô , chỉ cần  xuất hiện   phát gớm,  cũng lười  quản ba cái chuyện .
 
Sau khi độ hot của video đó giảm xuống,  bảo Tưởng Khinh Khinh xoá nó .
 
“Những  cần  thì  là  ,  cần   to chuyện lên .”
 
Hơn nữa,  sợ chuyện  sẽ  ảnh hưởng đến sự nghiệp vẽ tranh của Giang Diêu.
 
Tối ngày hôm đó,  cố ý chuẩn  một bữa tối  ngọn nến lãng mạn. Váy đỏ tóc đen, mời Giang Diêu đến,
 
 uống  ít, sắc mặt ửng đỏ, nâng chén về phía :
 
“Cảm ơn.”
 
Ngăn cánh bởi ánh nến chính là Giang Diêu mặc một  tây trang trầm ,     cảm giác nãi cẩu mềm mại dễ bắt nạt của lúc  nữa. Anh nhẹ nhàng nhếch khoé môi:
 
“Cảm ơn thế nào đây?”
 
Hơi rượu bốc tận lên đỉnh đầu,  buột miệng:
 
“Lấy  báo đáp.”
 
Anh sững sờ.
 
Ừ,  đấy thì  xong đời.
 
Anh  dậy ôm lấy  đang xiêu xiêu vẹo vẹo.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cung-ban-trai-va-mat-em-ke-tra-xanh/chuong-17.html.]
“Lần    uống nhiều rượu như thế nữa.”
 
 gật đầu, mơ mơ hồ hồ đáp:
 
“Được”
 
“Em  nhớ    gì ?”
 
“Nhớ.”
 
“Lấy  báo đáp?”
 
“Ừ.”
 
Anh dừng  một chút.
 
“Gọi  .”
 
  sấp trong lòng Giang Diêu, im lặng hai giây:
 
“Anh ơi…”
 
 cảm nhận   thể  đóng băng tại chỗ. Ngay  đó, một nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống.
 
Một thời gian dài  đó, Trần Hạ Nam  còn khiêu khích  nữa. Giang Diêu và  cũng  trở  với cuộc sống bình thường. Chỉ là  phát hiện  rằng, hình như Giang Diêu  thích  gọi   là , còn  hợp tình hợp lý mà :
 
“Anh lớn hơn em 2 tuổi, em gọi  là  là lẽ đương nhiên mà.”
 
Rõ ràng là lúc    còn gọi  là chị còn gì!