Bọn họ thật sự thấy Lục nam thần đưa theo nam thần nhỏ tới !
Phúc lợi của nhân viên quyền giám đốc Nhan thật là !
khi một quan sát kĩ thì thấy đoàn phim Bố về phía hai ba con, họ liền lấy gương để chỉnh trang vẻ ngoài của . Song, hai chân như đóng đinh xuống đất, đành cố gắng kìm hành động .
Dù thì họ cũng là đằng gái của vợ nam thần, thể khiến cô chứ?
Sau khi Lục Phỉ bình tĩnh chào hỏi với liền thẳng tới văn phòng của Nhan Hạ.
Lúc , Nhan Hạ đang nghiêm túc vẽ thì bỗng nhiên một tiếng “Mẹ ơi” lanh lảnh.
Cô sửng sốt, còn tưởng lầm, nhưng ngẩng lên thì thấy Lục Phỉ đang ôm con ở cửa văn phòng.
Lục Hạo ba thả xuống, liền chạy tới chỗ .
Thân hình chỉ cao ngang cái bàn của bé đến bên cạnh Nhan Hạ, đang định gọi thì chợt thấy ô mai và kẹo bàn, ánh mắt liền dính chặt chúng nó.
Bé nuốt nước miếng, nhoài lên bàn, nhỏ giọng : “Mẹ ơi, con đói bụng.”
Nghe con , Nhan Hạ cong cả mắt, mở hộp ô mai bàn , dùng tăm xiên một viên đưa tới miệng Lục Hạo.
Lục Hạo ngậm lấy, miệng bắt đầu nhồm nhoàm, vẻ mặt trông vô cùng thỏa mãn.
Sau khi ăn xong, Lục Hạo phun hạt Nhan Hạ với ánh mắt mong đợi.
Nhan Hạ chuyển đề tài: “Nếu đói bụng thì bây giờ chúng về nhà nhé?”
“Được ạ.” Lục Hạo đáp, lưu luyến thoáng qua đống đồ ăn vặt bàn.
Nhan Hạ chỉ dáng vẻ của Lục Hạo, chứ gì, ngẩng đầu về phía Lục Phỉ.
Khoảnh khắc ánh mắt hai chạm , trong mắt liền hiện lên sự ăn ý khó tả thành lời.
Đám phim phía khỏi xúc động hạnh phúc của hai .
Đây chắc chắn là tình yêu đích thực!
Cảnh ba cùng xuất hiện ống kính quá mất.
Chỉ điều… Nam thần nhỏ thể ngừng dán mắt đống đồ ăn vặt bàn ?
Ngay đó, Lục Phỉ tới, xoay mặt đứa con trai tham ăn của về phía .Thiệt tình, trông con trai “mất mặt” quá.
Lục Hạo ngơ ngác ba khi bỗng nhiên xoay đầu, vô thức đầu lên bàn thì ba ôm lên, dúi đầu vai của ba.
Lục Hạo giãy giụa vài cái, khi thoát thì gục lên vai Lục Phỉ, mấy phim với vẻ đáng thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cung-chieu-vwxh/chuong-111.html.]
Thấy , nhóm phim liền đầu hàngtrước biểu cảm của Lục Hạo.
Tham ăn thì ? Họ sẵn lòng bỏ tiền mua đồ ăn cho bé, để bé cứ ăn ăn đấy nhé.
Vì Nhan Hạ quá quen với cảnh nên chỉ khi thấy hành động của hai ba con. Sau đó, cô lập tức thu dọn đồ dùng của .
Khi thấy nửa hộp ô mai , cô thoáng qua bóng lưng Lục Hạo, trong đầu đột nhiên hiện lên ánh mắt khát vọng của bé, liền cầm lấy nó tới bên cạnh Lục Phỉ, : “Đi thôi!”
Lúc giọng Nhan Hạ, Lục Hạo xoay đầu . Hai mắt bé sáng rực khi thấy hộp ô mai trong tay , trong ánh mắt tràn đầy vẻ kích động.
Mẹ chuẩn cho bé ăn ô mai nữa ư?
Lúc Lục Hạo đang nghĩ thì Nhan Hạ dúi hộp ô mai tay bé: “Trước khi ăn cơm thì con chỉ ăn năm viên thôi đấy nhé.”
“Dạ.” Lục Hạo lập tức đưa tay nhận lấy, ôm lòng như bảo bối.
Nhìn động tác của Lục Hạo, Nhan Hạ chỉ chứ gì.
Không lâu , ba họ về tới nhà.
Lục Phỉ và Nhan Hạ ở trong bếp chuẩn bữa tối. Trong phòng khách, Lục Hạo tìm một cái chén nhỏ, chậm rãi đổ ô mai từ trong hộp đó.
Sau khi đổ xong, bé phát hiện trong chén thừa một viên ô mai.
Thấy ô mai , Lục Hạo về phía phòng bếp, thu hồi ánh mắt, miệng bắt đầu đếm: “Một, hai, ba, bốn, năm… Năm.”
Nhìn dáng vẻ giãy giụa của Lục Hạo, ngay cả phim đang một bên cũng thể cảm nhận sự lo lắng của bé khi đổ thừa một viên ô mai.
Lúc phim cho rằng Lục Hạo sẽ tận dụng cơ hội hiếm thì bé bỏ viên ô mai thừa hộp.
Sau khi đậy kín nắp hộp, Lục Hạo mở TV, ôm chén nhỏ sô pha, ăn xem TV.
***
Quay với phòng bếp thôi nào.
Vì họ đồng ý với yêu cầu của Lục Phỉ, nên bây giờ ai phim trong phòng bếp, thiết ghi âm cũng tắt.
Nhan Hạ đang xào thức ăn, còn Lục Phỉ chuẩn xong xuôi thì ung dung chờ bên cạnh.
Sau khi Nhan Hạ xào xong một món, Lục Phỉ liền ngăn cho cô món thứ hai.
“Sao ?” Nhan Hạ Lục Phỉ, nghi ngờ hỏi: “Anh tự nấu hả?”
“Không , nhân lúc để hỏi em một chuyện thôi.”
“Chuyện gì ?” Nhan Hạ chằm chằm Lục Phỉ với ánh mắt mờ mịt, khiến bỗng nhớ tới ánh mắt vô tội của Hạo Hạo khi lúc sai. Thỉnh thoảng, hai con họ hành xử giống y như đúc .
“Hôm nay khi con xem đóng phim ngầu, liền hỏi con là ai dạy con từ , đó con trả lời rằng, xem TV thấy chú trai như . Anh chú trai mà con là ai. Nhan Hạ, em thể cho ?” Lúc đến câu , âm cuối của Lục Phỉ cao vυ"t lên, vô cùng gợi cảm.