Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 158
Cập nhật lúc: 2025-10-22 15:46:23
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ô ô ô ~ Lệ phi úp mặt lòng bàn tay, quỳ đất nấc thành tiếng. Nếu đây là một cơn ác mộng, xin hãy cho nàng tỉnh ngay lập tức! Bắt đầu từ nàng, cả điện nhanh chóng chìm trong tiếng .
“Kéo nàng .” Chu Võ Đế giơ tay chỉ về phía Hiền phi vẫn đang điên cuồng trút giận. Hai hắc y nhân lệnh, tiến lên khống chế hai tay Hiền phi. Hiền phi giãy giụa một lúc mới phát hiện Hoàng thượng đến, mối hận ngút trời lập tức nỗi sợ hãi tột cùng thế, cả mềm nhũn mặt đất. Hoàng thượng đến, tấm màn che cuối cùng cũng kéo xuống, các nàng còn đường sống nào nữa?
Chu Võ Đế thong thả bước trong điện xuống, Thẩm Tuệ Như treo xà nhà, vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng.
Thẩm Tuệ Như khẽ động, cố gắng cúi đầu thấp hơn nữa để tránh ánh mắt của nam nhân. Nam nhân vẫn là bậc cửu ngũ chí tôn, còn nàng biến thành bùn lầy mặc chà đạp, sự xoay vần của phận thật trớ trêu . Nếu như lúc … Nàng khẽ lắc đầu để ai thấy, trong lòng tự giễu nghĩ: Không lúc nào cả!
“Thả nàng xuống, lấy một tấm vải che .” Chu Võ Đế nhàn nhạt cất lời. Hai hắc y nhân tuân lệnh, động tác vô cùng nhanh chóng.
Họ là ám vệ của Hoàng thượng, ngày thường ẩn nấp bên cạnh ngài, chỉ đến thời khắc mấu chốt mới xuất hiện. Những chuyện xa như thế , chỉ họ mới thích hợp xử lý. Dĩ nhiên, sự xuất hiện của họ thường đồng nghĩa với một cuộc tàn sát đẫm m.á.u sắp bắt đầu.
Các phi tần cũng hiểu rõ đạo lý , kìm mà run rẩy.
“Cầu xin Hoàng thượng xem xét phận thần bất do kỷ mà tha cho thần một mạng, thần nguyện xuống tóc tu, ngày ngày bầu bạn với ngọn đèn xanh, để gột rửa vết nhơ !” Khát vọng sống chiến thắng nỗi sợ hãi, Lệ phi liên tục dập đầu, trán nhanh chóng rớm máu.
Các phi tần khác lập tức theo, tiếng cầu xin vang lên ngớt.
Chu Võ Đế nhíu mày, phất tay với đám ám vệ phía , giọng điệu lạnh thấu xương: “Đem tất cả hạ nhân xử lý.”
Các hắc y nhân lệnh, kéo lê từng cung nhân mềm như bún ngoài, mặc cho họ lóc cầu xin. Các phi tần càng dập đầu ngừng, nền đất nhanh chóng loang lổ những vệt máu.
“Về , hôm nay chuyện gì xảy cả, nhớ cho kỹ!” Chu Võ Đế khẽ nhắm mắt, gõ nhẹ tay vịn ghế, chậm rãi , giọng điệu mấy nghiêm trọng, thậm chí thể là chút thờ ơ. Tất cả đều là con gái của trọng thần, các nàng chỉ cần bình tĩnh suy nghĩ một chút sẽ , sẽ g.i.ế.c họ. Dĩ nhiên, cũng lo các nàng sẽ tiết lộ bí mật. Vì tính mạng, quyền lực, địa vị và danh dự gia tộc của , các nàng sẽ giữ kín chuyện cho đến c.h.ế.t.
Các phi tần như đại xá, vội dùng tay áo lau vội những giọt lệ m.á.u mặt, lồm cồm bò dậy bỏ chạy như thể ác quỷ đuổi theo lưng.
Đợi hết, Chu Võ Đế cũng thèm đến Thẩm Tuệ Như đang co ro mặt đất, dậy sải bước rời . Khi đến cửa điện, ngài trầm giọng lệnh cho Thường Hỉ: “Ban cho nàng một ly rượu độc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-158.html.]
Thẩm Tuệ Như khẽ động, hốc mắt vốn khô cạn những trận ngược đãi tàn nhẫn giờ tuôn hai hàng lệ nóng. Nàng khó nhọc bò dậy dập đầu, giọng khàn đặc đầy vẻ cảm kích: “Tội nô tạ ơn Hoàng thượng!”
Chu Võ Đế dường như thấy, bước chân ngừng xa. Thường Hỉ bưng một ly rượu độc đến bên môi nàng. Nàng cầm lấy chén rượu uống một cạn sạch, mặt nở một nụ giải thoát.
Rẽ qua một khúc quanh, thấy Thái hậu đang lặng lẽ hàng lang, Chu Võ Đế thoáng sững , lập tức tiến lên hành lễ.
Thái hậu thu ánh mắt đang về phía xa, khẽ thở dài: “Giữ nàng đến tận bây giờ, ngươi chính là đợi thời khắc ? Đáng thương nàng còn lời cảm t ơn ngươi.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Chu Võ Đế im lặng .
“Ngày mai ai gia sẽ .” Thái hậu xoay , bóng lưng một chút lưu luyến. Rời mười năm, bà sớm quen với những cuộc tranh đấu lục đục trong cung.
“Nếu các nàng an phận thủ thường, chuyện hôm nay xảy .” Chu Võ Đế tiến lên vài bước, trầm giọng giải thích. Nếu , đám nữ nhân sẽ bao giờ ngừng nghỉ. Hắn lường sự hiểm ác của lòng , nên mới giăng cái bẫy . Nếu các nàng kiềm chế ác niệm và tham vọng trong lòng, thì tất cả những chuyện thể tránh . Vì tranh sủng mà bày đủ thủ đoạn, cũng sẽ ngày mệt mỏi đối phó, chẳng thà giải quyết dứt điểm một như bây giờ.
Thái hậu xua tay, nhiều.
Chu Võ Đế trong lòng chút chua xót, khổ : “Mẫu hậu cũng đợi tham dự xong đại điển phong phi của Tang Du hãy , cũng coi như cho nàng một chút thể diện.”
“Nàng sẽ so đo những chuyện .” Thái hậu cuối cùng cũng lên tiếng: “Ai gia đợi đến ngày nàng phong Hậu nhất định sẽ trở về. Nếu thật sự ngày đó.” Nhìn sâu mắt con trai, Thái hậu rời với vẻ mặt thoáng chút lo âu.
“Mẫu hậu cần lo lắng, nhi tử đối với Tang Du là thật lòng, nàng là nơi trong sạch và mềm yếu nhất trong lòng nhi tử.” Chu Võ Đế dùng nắm tay đặt lên ngực, giọng điệu trang trọng như một lời thề.
Bước chân của Thái hậu khựng , đáy mắt thâm trầm thoáng hiện lên vài phần nhẹ nhõm.
﹡﹡﹡﹡
Thảm trạng của các phi tần khi rời khỏi lãnh cung những kẻ tâm thấy. Sau nhiều dò hỏi nhưng tìm chút tin tức nào, chuyện cũng dần lắng xuống.
Những phi tần khác cũng từng Giả hoàng đế động , nhưng đến lãnh cung lăng nhục Thẩm Tuệ Như thì vẫn gì. Nghe tin Thẩm Tuệ Như qua đời, trong lòng họ chút cảm giác bất an nhưng dám nghĩ sâu. Thấy Hiền phi liệt giường, thở thoi thóp, họ dự cảm rằng chân tướng sự việc chắc chắn là điều họ thể chấp nhận. Vì , họ cũng học theo những khác, bắt đầu đóng chặt cửa cung, khỏi cửa, cũng còn tìm cách đến mặt Hoàng thượng nữa.