Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-10-23 00:50:50
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mạnh Thụy Châu? Mạnh Tang Du nhướng mày, vốn , nhưng câu đổi ý. Mạnh Thụy Châu tuy chút tâm cơ, nhưng tầm mắt quá hạn hẹp, tính cách còn vô cùng tự cao và ham hư vinh, dễ khác lợi dụng con thí. Không xem chừng nàng, nàng yên tâm.

 

“Thay y phục cho .” Vuốt trán, Mạnh Tang Du bước nội điện, bộ triều phục Hoàng quý phi màu vàng sáng. Lông đuôi phượng triều phục đính đầy những viên trân châu nhỏ li ti, ánh nắng lấp lánh rực rỡ, phối với bộ trang sức hoàng kim vô cùng xa hoa, cả Mạnh Tang Du như tỏa ánh vàng, tựa như một mặt trời nhỏ, khiến thể thẳng.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Nếu là thường đem đủ các sắc thái vàng đắp lên , tất sẽ trông vô cùng dung tục. khí chất cao quý và dung nhan diễm lệ vô song của Mạnh Tang Du thể hiện sự uy nghi và sang trọng của màu vàng một cách hảo. Đó là một vẻ sắc sảo và nhọn hoắt, thể tổn thương cả mắt .

 

Phùng ma ma vuốt phẳng từng nếp gấp váy của chủ tử, lùi hai bước ngắm từ xuống , cảm giác nguy cơ trong lòng lập tức tan biến. Khí chất của chủ tử thế , khắp Đại Chu ai thể bì kịp? Nữ nhân đến cạnh chủ tử cũng như mặc bộ y phục phai màu, thể nào sánh bằng.

 

“Đi thôi!” Mạnh Tang Du phất tay áo, lướt như một vệt sáng vàng. Một đám cung nhân thẳng lưng đồng thanh , khí thế sắc bén đặc trưng của Bích Tiêu Cung lan tỏa .

 

Trong Bồng Lai các của Ngự Hoa Viên, Đức phi Ngu Nhã An mới tấn phong đang tiếp đón một đám tú nữ, đồng thời thiết kéo đích tỷ và Mạnh Thụy Châu cạnh .

 

Ngu Nhã Ca vì dung mạo hơn , là đích nữ, từ nhỏ ngàn chiều vạn sủng, nên lòng cao, cực kỳ chướng mắt thứ dung mạo kém hơn xếp hàng tứ phi. Nàng cố nén lòng ghen tị, cúi hành lễ với thứ , đến khi thấy Mạnh Thụy Châu tướng mạo chỉ tầm thường mà đãi ngộ còn cao hơn , sắc mặt liền lộ vẻ vui.

 

Nàng quả thật , mày liễu, mắt phượng đơn, mặt trái xoan, môi đào, tóc mây óng ả… mỗi một nét nàng đều là minh chứng hảo nhất cho hai chữ “mỹ lệ”. Thậm chí, nàng còn cách trang điểm, bộ váy lụa màu vàng nhạt cùng lớp trang điểm thanh nhã, trong trẻo khiến nàng trông như tiên tử nơi cung trăng, quyến rũ mê . Ngồi bên cạnh nàng, tất cả nữ nhân khác đều trở nên lu mờ.

 

Thấy liên tục về phía với ánh mắt ghen tị đề phòng, Ngu Nhã Ca dùng khăn thêu che nụ đắc ý nơi khóe miệng. Nghe Thục Huệ Hoàng quý phi sủng quan lục cung, Hoàng thượng yêu thương nàng như trân bảo, nay đến, danh xưng nhất sủng phi cũng nên đổi chủ nhỉ?

 

“Thục Huệ Hoàng quý phi đến!” Bên ngoài Bồng Lai các vang lên tiếng thái giám thông báo cao giọng. Một đám phi tần và tú nữ vội vã ngoài cúi hành lễ.

 

Bóng hình màu vàng sáng lướt đến giữa ánh nắng rực rỡ, bộ diêu bằng vàng leng keng rung động, khiến tự giác ngẩng đầu lên, đồng loạt nhắm mắt, trong lòng chấn động.

 

Ngu Nhã Ca quả thật , vốn tưởng rằng vẻ của nàng là cực hạn, khó thể vượt qua. khi thấy Hoàng quý phi mới , một vẻ ở dung mạo, mà ở khí chất. Lông mày của nàng kiểu mày liễu thịnh hành đương thời, mà đậm và rậm, vài phần uy nghiêm ẩn hiện nơi đuôi mày nhếch lên. Đôi mắt nàng hẹp dài, lòng đen trắng phân minh, ánh mắt sắc bén như thể xuyên thấu lòng , khiến dám thẳng. Đôi môi nàng dày, tô son đỏ thắm như máu, tựa như một ngọn lửa rực cháy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-160.html.]

Đây là một vẻ uy nghi và ngạo nghễ tột cùng, thể thiêu đốt tất cả. Ngu Nhã Ca bên cạnh nàng trông thật mỏng manh yếu ớt, giống như vầng trăng sáng bầu trời đêm đen kịt vĩnh viễn thể nào sánh với mặt trời rực rỡ soi rọi cả chân trời.

 

Đức phi Ngu Nhã An mới tấn phong cung kính hành lễ, đợi Hoàng quý phi hờ hững phất tay mới dậy. Thấy sắc mặt tái nhợt của đích tỷ, trong mắt nàng nhanh chóng xẹt qua một tia sáng tối trào phúng. Nhìn quen một Hoàng quý phi rực rỡ chói lòa như thế, Hoàng thượng còn thể để mắt đến một Ngu Nhã Ca cứng nhắc vô vị ? Nàng hoài nghi! Chẳng qua chỉ là một con ếch đáy giếng hiểu sự đời, mà còn vọng tưởng lên trời!

 

Nàng cúi đầu dùng khăn thêu che miệng, khẽ nhạo một tiếng.

 

Mạnh Tang Du chủ vị mà Đức phi nhường, vẫy tay về phía Mạnh Thụy Châu, dịu dàng : “Lại đây .”

 

Mạnh Thụy Châu, Ngu Nhã Ca lấn át, vui vẻ đáp một tiếng, xuống bên cạnh đích tỷ, thái độ chút gò bó.

 

“Các ngươi đều , cứ tự nhiên.” Mạnh Tang Du nhận lấy ly nóng từ Phùng ma ma, nhấp một ngụm, mỗi cử chỉ đều toát lên vẻ quý phái bức , khiến càng thêm thấp thỏm, còn tự nhiên nổi.

 

“Ngoài ngắm hoa, còn tiết mục thú vị nào khác ?” Mạnh Tang Du nhàn nhạt cất lời, phá vỡ khí phần ngưng trệ.

 

Đức phi đang định trả lời, thì Ngu Nhã Ca hồi phục tinh thần, bước lên cúi hành lễ, giọng uyển chuyển: “Dân nữ một đề nghị, .” Nàng ngẩng đầu, nhanh chóng liếc Mạnh Tang Du một cái.

 

“Đề nghị gì?” Mạnh Tang Du hứng thú nhướng mày. Dù cũng đang buồn chán, chơi cùng nhất mỹ nhân Đại Chu một chút cũng .

 

Nhị Bảo trong lòng Ngân Thúy bỗng nhiên rên rỉ, giãy giụa xuống đất, cắt ngang lời của Ngu Nhã Ca đang định .

 

“Mang nó vườn hoa dạo một vòng , mấy hôm trời mưa, bí bách quá .” Mạnh Tang Du phất tay, nụ đầy cưng chiều.

 

Ngân Thúy và Bích Thủy lệnh, dẫn Nhị Bảo sâu trong Ngự Hoa Viên. Mạnh Tang Du về phía Ngu Nhã Ca, nhướng mày : “Nói .”

 

“Thưa nương nương, là chúng ngắm hoa thơ, chọn một đầu, thưởng cho đó thì thế nào?” Ngu Nhã Ca cúi đầu, che giấu sự toan tính trong mắt. Ai mà con gái nhà tướng Mạnh gia, giỏi võ nhưng dốt văn, đề nghị nàng mà nhận lời thì sẽ bẽ mặt, nhận thì là nhát gan.

Loading...