Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 162

Cập nhật lúc: 2025-10-23 03:14:26
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Võ Đế chỉ liếc một cái, xua tay lạnh lùng bảo dậy, đó véo nhẹ đầu ngón tay mềm mại của Tang Du, trong mắt tràn ngập ý . Cái miệng nhỏ của Tang Du mà bắt bẻ khác thì thể nghẹn c.h.ế.t.

 

Mạnh Tang Du thấy nam nhân nữ sắc mê hoặc, bỗng nhiên cảm thấy tâm trạng , ghé sát tai nam nhân, trêu chọc : “Hoàng thượng, thần gần đây tác phẩm mới, ngài thử ?”

 

“Ồ? Nói để trẫm thưởng thức xem.” Chu Võ Đế nhướng mày, Tang Du dùng những bài thơ dở tệ để hành hạ . Tang Du sẽ bao giờ rằng, dù mặt tỏ khổ sở, nhưng nội tâm vô cùng vui vẻ chịu đựng.

 

Mạnh Tang Du mím môi, trầm ngâm một lát nghiêm túc cất lời: “Ta đường, gặp một con chó, với nó xin chào, nó sủa với gâu gâu.”

 

Vì nàng cố tình hạ thấp giọng, chỉ Ngu Nhã An, Ngu Nhã Ca và Mạnh Thụy Châu gần đó thấy, cả ba đều lộ vẻ ngơ ngác. Đây, đây là cái thứ quái quỷ gì ? Có thể gọi là thơ ? Có thể gọi là thơ !? Nhận thức về thơ của các nàng đảo lộn!

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Khuôn mặt tuấn mỹ của Chu Võ Đế thoáng cứng đờ, nhưng khi ngẫm nghĩ kỹ , ngài bỗng phá lên lớn, vỗ tay : “Hay! Hay! Hay! Thơ ! Đặc biệt là câu cuối, quả thật là bút pháp kinh ! Chỉ Tang Du của trẫm mới nghĩ !”

 

Khóe miệng Mạnh Tang Du giật giật, trong lòng thầm thất bại: Khả năng chống độc hại của Hoàng thượng hình như càng ngày càng mạnh a! Đối mặt với một tác phẩm thần sầu như mà vẫn ? Bài thơ là nàng thấy mạng ở kiếp , lúc đó cạn lời một lúc lâu, nên nhớ sâu. Không ngờ trình độ thưởng thức của Hoàng thượng còn hậu hiện đại hơn cả nàng!

 

“Không cần chọn nữa, giải nhất hôm nay Tang Du thì còn ai đây!” Cố gắng lắm mới nín , Chu Võ Đế véo nhẹ chiếc mũi cao thẳng của nàng, trêu chọc .

 

Ngu Nhã Ca loạng choạng, suýt chút nữa ngã quỵ. Mạnh Thụy Châu hai má đỏ bừng về phía đế vương trẻ tuổi tuấn mỹ, thầm nghĩ: Trong truyền thuyết Hoàng thượng thích tài nữ, hôm nay xem như . Nếu tỷ tỷ thể nâng đỡ một chút, cũng cơ hội.

 

Ngu Nhã An cụp mắt, tâm tư vốn tĩnh lặng nay đến chút hy vọng cuối cùng cũng tan thành tro bụi. Hoàng thượng đối với Hoàng quý phi bao dung và cưng chiều đến mức , khác còn nửa điểm cơ hội ? Người , nếu thật lòng yêu ai đó, thì dù đó gì cũng đều , đều đáng yêu. Lời quả sai.

 

“Nếu là giải nhất, để chúng thần chiêm ngưỡng tài năng của Hoàng quý phi.” Lòng ghen tị cuộn trào khiến Ngu Nhã Ca mất sự chừng mực. Nàng gượng gạo nở một nụ , nhưng giọng điệu chút hùng hổ.

 

Các tú nữ khác đều lộ vẻ tò mò. Mạnh Thụy Châu cúi đầu, che giấu sự vui sướng khi khác gặp họa mặt. Mạnh Tang Du ngáp một cái, thái độ thờ ơ, như thể đối phương chỉ là một con ruồi phiền phức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-162.html.]

 

Chu Võ Đế lập tức sa sầm mặt, liếc Ngu Nhã Ca, giọng lạnh lùng: “Thơ của Hoàng quý phi, ngoài trẫm , ai tư cách thưởng thức. Ở mặt Hoàng quý phi và trẫm mà chuyện cũng tùy tiện như , Ngu Quốc công dạy ngươi quy củ như thế nào?”

 

Ngu Nhã An trong lòng kinh hãi, vội quỳ xuống xin tội.

 

Ngu Nhã Ca đối diện với ánh mắt lạnh lùng vô tình của nam nhân, hốc mắt lập tức đỏ hoe, thứ kéo theo cũng đành quỳ xuống đất cầu xin. Từ khi sinh đến nay, nàng bao giờ chịu uất ức như , mà khiến nàng uất ức chính là nàng một lòng ngưỡng mộ. Trái tim vốn mấy kiên cường của nàng đang bên bờ vực sụp đổ.

 

Thấy nàng c.ắ.n chặt đôi môi đỏ, vẻ mặt quật cường chịu thua, ánh mắt Mạnh Tang Du tối . Nữ nhân tuy đầu óc, nhưng là một cao thủ bẩm sinh trong việc sử dụng dung mạo của . Ngay cả trong lúc t.h.ả.m hại nhất, cũng thể thể hiện một vẻ khác. Hơn nữa, lòng nàng lớn, tính tình cực kỳ bốc đồng, như thể giữ ! Sau ắt sẽ là một tai họa!

 

Thấy sắc mặt Hoàng quý phi đột nhiên âm trầm, Ngu Nhã An dập mạnh đầu xuống đất, nhưng trong mắt lóe lên một tia . Hôm nay thành công , Ngu Nhã Ca cuối cùng cũng cơ hội tranh giành với ! Cùng là con gái, cách của phụ màng đến sống c.h.ế.t của khiến nàng thất vọng. Không nàng nâng đỡ ? Nâng đỡ đến mặt Hoàng quý phi và Hoàng thượng là chứ gì!

 

Chu Võ Đế vẫn đang mân mê bộ móng tay bọc vàng đầu ngón tay của Tang Du, đối với chị em họ Ngu thờ ơ. Hắn thể cảm nhận Tang Du thích Ngu Nhã Ca, thì cứ để nàng quỳ thêm một lúc.

 

Các tú nữ khác mím môi xem kịch, trong lòng vô cùng hả hê. Từ đó thể thấy Ngu Nhã Ca thất bại đến mức nào.

 

lúc , một tràng tiếng ch.ó sủa từ xa vọng , theo là tiếng gọi lo lắng của Ngân Thúy và Bích Thủy. Một cục bông nhỏ màu nâu chui từ bụi hoa, lao thẳng qua bồn hoa, mang theo một lá cỏ chạy về phía Mạnh Tang Du. Tiếng la hét của Ngân Thúy và Bích Thủy phía càng thêm gấp gáp, như thể chuyện lớn xảy .

 

Mạnh Tang Du khom , dang tay đón Nhị Bảo, nhưng nam nhân bên cạnh kéo lòng.

 

Nhị Bảo chạy đến gần, thấy nam nhân khí thế âm trầm, bước chân khựng một chút lập tức đổi hướng, chạy về phía Ngu Nhã Ca gần nó nhất. Ngu Nhã Ca đang quỳ, hai tay chống đất. Nhị Bảo dậy, dùng hai chân ôm lấy cánh tay Ngu Nhã Ca, chiếc m.ô.n.g nhỏ cứ nhún lên nhún xuống, miệng còn phát những tiếng rên rỉ khó chịu.

 

Mọi đều biến cố cho ngây . Ngân Thúy và Bích Thủy trong lòng gào thét, lấy khăn che mặt, nỡ thẳng cảnh tượng đó. Nhị Bảo động dục, các nàng mới phát hiện, còn kịp bẩm báo! may mà Hoàng thượng ở đó, dọa Nhị Bảo chạy , nếu mặt chính là chủ tử.

 

Ngu Nhã Ca đầu tiên là sững sờ, phản ứng đó hét lên một tiếng kinh thiên động địa. Con súc sinh nhỏ , giao cấu với ?!

Loading...