Cung Đấu Cũng Không Bằng Nuôi Chó. - Chương 172
Cập nhật lúc: 2025-10-25 01:38:33
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lòng chút xúc động, Mạnh Tang Du thò hai tay khỏi chăn, ôm lấy cổ nam nhân, chủ động ngậm lấy môi của mút nhẹ. Đáy mắt nam nhân xẹt qua một tia kinh hỷ, vội vàng đáp sự nhiệt tình của nàng, nhiệt độ trong nhà cứ thế tăng lên.
“Nương nương, đến giờ uống t.h.u.ố.c ạ.” Phùng ma ma yên tâm, thấy y nữ mang t.h.u.ố.c tới, vội lấy cớ điện xem xét.
Hai lưu luyến tách , đôi môi ướt át kéo một sợi chỉ bạc mờ ám. Chu Võ Đế nhịn bật , tinh tế l.i.ế.m sợi chỉ bạc vương khóe miệng Tang Du, lúc mới về phía Phùng ma ma đang bối rối, ôn tồn : “Bưng lên .”
Nhận lấy chén thuốc, thử nhiệt độ trong tay, đưa đến bên miệng Tang Du, hề phiền hà dặn dò: “Thái y thai của nàng chút , nhưng chỉ cần uống mấy ngày t.h.u.ố.c là . Cung vụ nặng nề, nàng tạm thời giao cho khác. Có chỗ nào thoải mái lập tức sai đến báo cho , bất kể lúc nào ở , ?”
Mạnh Tang Du từng ngụm nhỏ uống thuốc, mặt nhăn thành một cục, liên tục gật đầu, trông ngoan ngoãn đáng yêu. Chu Võ Đế trong lòng yêu thương thôi, dùng khăn lau khô khóe miệng nàng, đút một viên mứt hoa quả, c.ắ.n nhẹ lên đôi môi đắng ngọt của nàng, lưu luyến l.i.ế.m liếm.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Phùng ma ma cúi đầu nhận chén thuốc, dám loạn, lao khỏi tẩm điện như một cơn gió, suýt nữa đ.â.m sầm Thường Hỉ đang vội vã .
“Chuyện gì?” Chu Võ Đế đỡ Tang Du xuống, đang định cởi áo ngoài ngủ cùng nàng một lát, thấy sắc mặt ngưng trọng của Thường Hỉ, động tác trong tay dừng .
“Thưa Hoàng thượng, tin khẩn tám trăm dặm, Tương Bắc Vương khởi binh mưu phản.” Thường Hỉ báo cáo với tốc độ cực nhanh.
“ triệu tập các đại thần nội các cung nghị sự.” Chu Võ Đế cài nút áo, thấy Tang Du chống nửa dậy, mặt lộ vẻ lo lắng, vội tiến lên ấn nàng trong chăn, hôn lên trán nàng : “Không cần lo lắng, Mạnh gia quân mới bình định Gia Luật hoàng đình, đang là lúc sĩ khí thịnh nhất, khí thế hừng hực thể cản. Tương Bắc Vương tự cho là đúng, thừa lúc khác sơ hở, kỳ thực là lấy trứng chọi đá, trận thắng bại sớm định.”
“Phụ xuất chinh ?” Mạnh Tang Du ý tứ trong lời , tự giác níu c.h.ặ.t t.a.y áo .
“Ừm. Yên tâm, sẽ phái bảo vệ ông .” Sợ Tang Du lo nghĩ nhiều, Chu Võ Đế dịu dàng trấn an.
Biết sự tình khẩn cấp, Mạnh Tang Du gật đầu, buông tay áo . Đợi xa, Phùng ma ma lập tức vén rèm châu lên, vẻ mặt kích động: “Nương nương, ngài đoán nô tỳ gì ?” Ngân Thúy và Bích Thủy theo bà, mặt đỏ bừng.
“Tương Bắc Vương mưu phản?” Mạnh Tang Du nửa dậy, nhướng mày hỏi.
“A?” Nghe tin , Phùng ma ma sững , nhưng nhanh vứt nó đầu, rạng rỡ : “Không chuyện . Nghe Hoàng thượng mới giải tán tất cả tú nữ, tuyển tú coi như bỏ. Đây đều là vì nương nương cả! Tình cảm của Hoàng thượng đối với nương nương thật là bền như vàng đá!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cung-dau-cung-khong-bang-nuoi-cho/chuong-172.html.]
Giọng Phùng ma ma cực kỳ tự hào, Ngân Thúy và Bích Thủy vội vàng phụ họa.
Bền như vàng đá? Mạnh Tang Du lắc đầu, nhưng trong lòng thể xem thường hành động của nam nhân. Bất kể thế nào, hiện tại nam nhân đối với nàng thật sự là cẩn trọng tỉ mỉ, chu đáo cẩn thận, thể chê . tình cảm đến quá mức khó hiểu, rốt cuộc khiến nàng thể yên tâm.
lúc , một quản sự thái giám từ Ngự Thư Phòng bưng một cái khay đến ngoài điện cầu kiến. Phùng ma ma , nhận lấy khay, thấy đó đặt một lá thư và một quyển thánh chỉ, vẻ mặt nghi hoặc.
Mạnh Tang Du lấy lá thư mở, thấy đó là lá thư cho Thái hậu, bất đắc dĩ lắc đầu. Xem , bây giờ nam nhân sẽ để nàng . Lại mở thánh chỉ , thấy góc trái bên sớm đóng ngự ấn, nàng yên tâm . Đã đường lui, vì con, nàng sẽ dũng cảm thử một . Có cơ hội hạnh phúc, tại trơ mắt bỏ lỡ?
“Ủa, thánh chỉ đóng ấn , để trống thế ?” Phùng ma ma liếc mắt một cái, kinh hô lên. Nếu thứ rơi tay kẻ tâm, sẽ gây sóng gió lớn đến mức nào!
“Cất cho kỹ, nếu ngày nào Hoàng thượng phụ bạc , đây là đường lui của và con.” Mạnh Tang Du cuộn thánh chỉ , giọng điệu bình thản.
“Nương nương, đây chính là một củ khoai lang phỏng tay đó ạ!” Bích Thủy lo lắng .
“Hắn dám cho, liền dám nhận. Không , cất .” Mạnh Tang Du để tâm xua tay. Nàng cũng thứ dễ nhận, nhưng nó, trong lòng cuối cùng cũng vững vàng hơn nhiều, nên tạm thời cứ nhận.
Phùng ma ma và hai dám chậm trễ, vội mang tráp đến đựng thánh chỉ, trong lòng âm thầm tặc lưỡi: Đến cả đường lui cũng giao tay chủ tử, Hoàng thượng thật sự là dụng tâm lương khổ! Tấm lòng , đừng là đế vương, ngay cả vợ chồng thường dân cũng hiếm thấy!
Phùng ma ma một khuôn mặt già nua toe toét, như nghĩ đến điều gì, lập tức thu nụ , tức giận : “Nương nương, khi ngài ngất , Hoàng thượng tự ý loại bỏ thẻ bài của nhị tiểu thư. Hiền phi mặt liền gán cái danh ‘đức ngôn dung công tì vết’ lên đầu nhị tiểu thư. Cũng may Hoàng thượng giải tán tất cả tú nữ, mới lộ chuyện của nhị tiểu thư, nếu bao nhiêu xem trò của Mạnh gia.”
Dù bất hòa thế nào, của Mạnh gia cũng thể để ngoài khinh nhục. Mạnh Tang Du hỏi rõ tình hình xong, sắc mặt cực kỳ âm trầm. Nàng , trạng thái tâm lý của Hiền phi vấn đề, đó chính là một con ch.ó điên, lúc nào cũng c.ắ.n một miếng, trút sự bất hạnh của lên khác.
Chó điên thì đ.á.n.h cho thật đau, đ.á.n.h đến khi nó sợ, đ.á.n.h đến khi nó thấy là đầu bỏ chạy mới thôi.
Mạnh Tang Du lạnh, dép thêu đến bàn trang điểm, từ trong hộp trang điểm rút một chiếc khăn tay, quẹt hộp phấn son, vết đỏ như m.á.u nền trắng tinh trông vô cùng đáng sợ, khiến mà sinh cảm giác điềm gở.