6.
Tiêu Ánh Liên hớt hải chạy về.
Vừa đẩy những  đang  chật cửa,  vội vã tiến  trong sân. Nhìn mấy  phụ nữ kẻ mặt lạnh  lì,  thì  lóc  ngừng,   khỏi há hốc miệng.
"Liễu Nhi,  nàng  đến đây?" Vừa hỏi xong,   nhận  còn  nhiều   ngoài cửa, vội vàng nở nụ   hòa, khuyên   tản .
Trạm Én Đêm
Thế nhưng, Liễu Nhi nào  ý định để cao trào kết thúc nhanh như . Mất  những ánh mắt soi mói chỉ trỏ ,   Tiêu Ánh Liên  thể thực sự cưới nàng  về nhà ?
Dì cũng kéo   bên cạnh,  giận  bồng bột trách mắng: "Ánh Liên, cô nương   đứa trẻ  là con của con,  thật ?"
Ánh mắt Tiêu Ánh Liên lướt qua đứa trẻ đang  thét trong sân,    quanh  . Hắn siết chặt nắm tay hết   đến  khác.
Bên ngoài cửa, tiếng bàn tán  càng lớn hơn.
"Xem   nữ tử   hề  dối,  ngờ tên Liên ca bề ngoài  vẻ là một chính nhân quân tử chất phác, mà  lưng  là con  như thế..."
"Nhìn bà   đau lòng tột độ kìa, haizz! Nếu nhà  mà  một đứa con như ,  nhất định sẽ dùng gậy lớn đánh c.h.ế.t nó."
Liễu Nhi chớp lấy thời cơ, quỳ gối bò tới  mặt Tiêu Ánh Liên: "Liên ca, con của chúng   lớn đến thế  , chẳng lẽ  còn   thừa nhận ?"
Dì  những lời , một ngụm m.á.u dâng lên cổ họng, cả  suýt đổ sụp. Ta vội vàng đỡ lấy.
Vở kịch  đến đây cũng   . Ta vỗ tay, khóe môi nở một nụ  lạnh: "Liễu Nhi cô nương, ngươi  đứa trẻ  là con của biểu ca , nhưng  bằng chứng ?"
Liễu Nhi ngừng , đôi mắt ngấn lệ  : "Chuyện ... chuyện  Liên ca đương nhiên , dù  cũng là  cùng ..."
Nàng    rõ, nhưng ý tứ trong đó thì  cần   cũng hiểu. Tiêu Ánh Liên quả thực  ngủ với nàng , nhưng đứa trẻ  rốt cuộc   là con của   , thì vẫn còn  bàn bạc.
Ta  nhỏ  tai dì vài câu, dì nghi hoặc  . Ta gật đầu,  hiệu cho bà  theo lời  .
Một lát , dì bưng đến một bát nước trong. Ta  nhạt: "Nếu Liễu Nhi cô nương   đứa trẻ  là của biểu ca ,  suông   bằng chứng,  thì hãy trích m.á.u nhận  ."
Liễu Nhi giật , ngây   bát nước: "Chuyện ..."
Tiêu Ánh Liên cũng giận dữ: "Sao  thể như thế !"
Trong lòng   tin rằng đứa trẻ  là của . Nếu  chứng thực  mặt  , cái tiếng trăng hoa hoang đường  đây của  sẽ  xác nhận. Đối với Tiêu Ánh Liên,  cực kỳ sĩ diện, điều   khác gì  lấy mạng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cung-nu-sau-khi-xuat-cung/chap-4.html.]
"Có gì  thể?" Ta hỏi ngược  : "Nếu đứa trẻ  thật sự là con của biểu ca, biểu ca đương nhiên  gánh vác trách nhiệm của một  cha, cưới Liễu Nhi cô nương về nhà, tận tâm dạy dỗ con cái."
"Nếu đứa trẻ    là con của biểu ca, Liễu Nhi cô nương cũng đừng để đứa trẻ gọi nhầm cha từ nhỏ chứ."
Ta  một cách nhẹ nhàng, nhưng những  xung quanh  xong đều thấy hợp tình hợp lý, liền   lớn tiếng thúc giục họ trích m.á.u để kiểm tra.
Tiêu Ánh Liên còn  thoái thác, nhưng   hết kiên nhẫn, nắm lấy tay , dùng kim đ.â.m một cái,  ấn mạnh  vết thương.
Vài giọt m.á.u ngay lập tức nhỏ xuống bát nước trong.
"Tiêu Oánh, ..." Một gương mặt Tiêu Ánh Liên giận đến đỏ bừng.
"Đồ ngu,   sách thi cử đàng hoàng thì câm miệng !" Ta lạnh lùng mắng  một câu.
Hắn  dọa, nhất thời cũng thu  sự tức giận.
"Liễu Nhi cô nương, phía đứa trẻ, để ngươi tự tay  ." Ta đưa cây kim cho nàng .
"Ta tại    lời ngươi?" Giọng Liễu Nhi cao vút lên, "Tiểu Sơn chính là con của Liên ca,  cần kiểm tra!"
Có lẽ nàng   tự nhận , giọng nàng  lúc  tuy  lớn, nhưng  run rẩy và hoảng loạn, từng chữ đều mang theo vẻ  che giấu.
Đến lúc , ngay cả Tiêu Ánh Liên cũng nhận  sự bất thường của Liễu Nhi. Theo lời   , cuộc nhận   nghĩ thế nào cũng  lợi cho nàng ,  tại  nàng   từ chối?
Liễu Nhi càng từ chối, lông mày của Tiêu Ánh Liên càng nhíu chặt.
Cuối cùng,  đợi Liễu Nhi tự , Tiêu Ánh Liên bước nhanh đến, nắm lấy cánh tay Tiểu Sơn, trong tiếng  của đứa bé, đ.â.m một kim.
Máu của hai    hòa  ...
Một khoảnh khắc im lặng .
Tiếng xì xào bàn tán bùng lên.
Dì  đổi sắc mặt ngay lập tức, giơ tay tát mạnh Liễu Nhi một cái: "Đứa con hoang ở  , cũng dám đến đây vu khống nhi tử !"
Tiêu Ánh Liên  càng  thể tin   thứ  mắt, thậm chí còn đỏ hoe mắt.
Ta cảm thấy buồn . Con  thể là giả, nhưng chuyện ngủ với   là thật . Đã  cho   một chỗ dựa vững chắc, thì   ngủ với  , tại    thể ngủ với  khác?
Hắn bày  cái bộ dạng thâm tình  phụ bạc  cho ai xem đây?