Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 123
Cập nhật lúc: 2024-11-25 15:03:43
Lượt xem: 86
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng há hốc mồm, dám tin: “Sao thể?!”
Đàm Viên Sơ - kẻ keo kiệt đó, chịu cho nàng vị phân cao như ?
Đàm Viên Sơ cố ý giấu Vân Tự, nhưng Thu Viện chút nội tình, nàng hạ giọng:
“Vị phân , cô nương cảm tạ Dung chiêu nghi giúp đỡ.”
Vân Tự hiểu nguyên do, Thu Viện tiếp: “Vốn dĩ Hoàng Thượng định cho cô nương vị phân quý tần, nhưng hôm qua Dung chiêu nghi bày trò, ngược khiến cô nương lợi.”
Vân Tự nàng kể chuyện tiểu công chúa mà trợn mắt há mồm.
Điên ?
Dù là hoàng trưởng tử tiểu công chúa đều nuôi dưỡng nâng niu, chỉ cần dãi nắng dầm mưa cũng sẽ thấy khó chịu. Hơn nữa tiểu công chúa còn nhỏ, sơ ý một chút nhiễm phong hàn là mất mạng!
Dung chiêu nghi kích thích gì mà nhẫn tâm hại tiểu công chúa?
Vân Tự khó hiểu, Thu Viện mơ hồ đoán : “Chỗ ở của cô nương là do Hoàng Thượng tự chỉ định, chính là điện Mộng Sư trong Chử Án cung.”
Vân Tự ngây , một lúc mới thốt lên: "Ngươi gì?”
Nàng cung bốn năm, đến nỗi ngay cả Chử Án cung là nơi ở cũ của Thái hậu cũng .
Nàng nuốt nước bọt, cuối cùng cũng hiểu Dung chiêu nghi cái gì kích thích.
Nàng và Thu Viện , nhịn nở nụ .
Bị kích thích mới .
Dung chiêu nghi tiểu công chúa vốn nắm chắc phần thắng, giờ tự phá hỏng thế trận, mới tạo cơ hội cho Vân Tự.
Thượng Y Cục đưa cung trang đến. Lần cung trang giống bình thường, thể hiện phận tứ phẩm tiệp dư, sử dụng màu yên chi, sắc mang ý chúc mừng. Thu Viện giúp nàng thắt đai lưng, cuối cùng mới thấp giọng :
“Nô tỳ chúc mừng cô nương đạt như ý nguyện.”
Từ hôm nay, cô nương thực sự bước qua một bước mới, phận đổi, sẽ còn ai dám xem thường nàng nữa.
Trong gương đồng, mái tóc đen của nàng búi gọn bằng trâm ngọc, dung mạo yêu kiều, khoác lên bộ hoa phục tinh xảo, khiến dám thẳng. Đôi mắt hạnh long lanh, nàng từng nghèo khó, nhưng ai thể phủ nhận nàng vô cùng phù hợp với vẻ kiêu sa , càng tôn lên nét phong tình khó tả.
Mỹ nhân như sinh là để sống trong nhung lụa, gõ kim toái ngọc (1) cũng chỉ là trò chơi.
(1) gõ kim toái ngọc (敲金碎玉): Thành ngữ xuất phát từ thơ ca, là một lối ẩn dụ để mô tả âm thanh trong trẻo, thánh thót và cao quý như tiếng vang của vàng ngọc. Ý trong câu rằng Vân Tự xinh và quý giá đến mức, với nàng, vàng ngọc cũng chỉ là trò chơi tiêu khiển.
“Mộng Sư điện sắp xếp xong, nên đến Khôn Ninh cung thỉnh an, khi thỉnh an xong, cô nương nhớ đừng nhầm đường.”
Thu Viện âm thầm nhắc nhở.
Vân Tự liếc , Thu Viện lập tức hiểu ý: “Hôm qua Hứa công công hỏi nô tỳ rời cùng cô nương .”
Từ Dưỡng Tâm điện đến hậu cung, tuy cùng là cung nữ, địa vị những tăng mà còn giảm, nhưng trong lòng Thu Viện vui mừng.
Chỉ là nàng cảm thấy cô nương lẽ cần nàng ở Dưỡng Tâm điện, nên dám tự tiện trả lời.
Vân Tự đưa tay về phía Thu Viện:
“Vậy ngươi cùng nhé?”
Thu Viện kinh ngạc: “Người cần nô tỳ ở Dưỡng Tâm điện ?”
Vân Tự ngoài, ngắm cảnh sắc quen thuộc của Dưỡng Tâm điện, ánh mắt khó đoán nhưng thanh âm nhẹ: “Nếu Hứa công công hỏi ngươi câu , chắc hẳn nhận điều gì.”
Vân Tự khẽ: "Hoàng Thượng thích sự thanh tỉnh của , cũng ngại che giấu tâm tư, nhưng thể quá tham lam.”
Dưỡng Tâm điện là địa bàn của Đàm Viên Sơ, ai thể xâm phạm.
Thu Viện hiểu , nàng nắm lấy tay Vân Tự, thấp giọng :
“Từ nay về , nô tỳ sẽ dựa chủ tử.”
Nàng đổi cách xưng hô.
Từ cung nữ Dưỡng Tâm điện trở thành cung nhân bên cạnh Vân tiệp dư, nàng và Vân Tự sẽ cùng chung một thuyền, cùng hưởng vinh hoa phú quý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-123.html.]
Khoảng cách từ Dưỡng Tâm điện đến Khôn Ninh cung gần cũng xa, nhưng tiệp dư nghi trượng riêng.
Bên ngoài Dưỡng Tâm điện thêm vài nô tài lạ mặt, thấy nàng liền vội vàng quỳ xuống:
“Nô tài tham kiến chủ tử.”
Bên cạnh họ là một đội nghi trượng, phận rõ ràng.
Vân Tự tiểu thái giám dẫn đầu, lập tức : “Nô tài là cung nhân của Mộng Sư điện, đặc biệt đến đón chủ tử thỉnh an.”
Vân Tự hiểu rõ, nàng hỏi:
“Ngươi tên gì?”
Hắn : “Nô tài là do Lưu công công ở Trung Tỉnh điện ban cho, gọi là Tùng Phúc, chủ tử gọi nô tài là Tiểu Hạt Thông cũng .”
Vân Tự và , Tùng Phúc cung kính với nàng. Thời gian còn sớm, Vân Tự gì thêm, bước lên nghi trượng.
Cung nhân Dưỡng Tâm điện theo nàng rời , đợi nghi trượng khuất bóng, bèn khỏi , bỗng nhiên cảm thán: "Cô nương .”
*****
Khôn Ninh cung.
Hôm nay các phi tần đến thỉnh an sớm, ai nấy đều thôi.
Chỉ vị trí của Dung chiêu nghi là trống .
Có khó hiểu qua, bên cạnh nhỏ giọng giải thích: “Hôm qua tiểu công chúa khỏe, đến giờ vẫn khỏi, Dung chiêu nghi sáng sớm cho đến cáo bệnh, ở trong điện chăm sóc tiểu công chúa.”
Người nọ gật đầu, một lát mới nghi ngờ hỏi nhỏ: "Thật sự là chăm sóc tiểu công chúa ?”
Hay là vì hôm qua cầu xin Hoàng Thượng , cảm thấy mất mặt?
Người bên cạnh ho khan một tiếng, trách móc liếc đó. Dung chiêu nghi tuy đến, nhưng trong điện vẫn của nàng , lỡ lời truyền đến tai Dung chiêu nghi, ai giận cá c.h.é.m thớt .
Không chỉ vị trí của Dung chiêu nghi trống, còn phát hiện trong điện thêm một chiếc ghế.
Các nàng thoáng qua, vị trí đặt đối diện Tô tiệp dư, âm thầm tính toán khỏi kinh ngạc, vị trí ít nhất cũng là quý tần.
Chưa kịp để bàn tán, ngoài điện vang lên tiếng hô:
“Vân tiệp dư đến!"
Trong điện bỗng chốc im lặng, tiếng kim rơi cũng thể thấy.
Rèm châu vén lên, Vân Tự Thu Viện dìu . Mọi đều về phía nàng, cơn gió nhẹ thổi qua một lọn tóc đen rơi xuống bên má, nàng khẽ vuốt , gương mặt trắng nõn điểm chút phấn hồng, lông mày thanh tú, môi đỏ mọng. Ánh mặt trời chiếu lên mặt nàng càng thêm phần phong tư, khiến thể rời mắt.
Nàng dẫn đến vị trí, một mùi hương thoang thoảng, thanh nhã ập đến.
Đợi nàng xuống, vẫn còn phi tần hồn, ánh mắt cứ dừng nàng, nhịn nắm chặt khăn tay.
Trước đây họ đều Vân Tự xinh , nhưng gần đây ít gặp nàng, từng thấy nàng ăn vận lộng lẫy như . Giờ phút tận mắt thấy, họ mới hiểu vì một cung nữ như nàng Hoàng Thượng sủng ái.
Mỹ nhân như , nam nhân nào mà chẳng độc chiếm?
Một lúc lâu , mới chậm chạp hồn, nhớ tiếng thông truyền ....
Vân tiệp dư?!
Tô tiệp dư đột ngột phắt đầu nàng, vẻ bình tĩnh gương mặt thanh tú vỡ tan. Hôm qua nàng mới Vân Tự cản ở ngoài Dưỡng Tâm điện, mà giờ đây Vân Tự sẽ cùng cùng ăn với , Tô tiệp dư thể bình tĩnh nổi?!
Nàng uống bí dược, suýt nữa mất mạng mới vị phân hiện tại, Vân Tự dựa cái gì mà sánh ngang với nàng !
Mọi đều thấy Tô tiệp dư thất thố, Vân Tự cũng thấy rõ. Nàng nghiêng đầu, vẻ mặt khó hiểu hỏi:
“Tô tiệp dư tần gì?”
Nàng tự nhiên đổi cách xưng hô, như thể mấy ngày còn xưng "nô tỳ" với Tô tiệp dư là nàng.
Vân Tự chậm rãi lên.
Rốt cuộc!
DTV
Kẻ từng cao cao tại thượng xuống nàng, dù trong lòng cam tâm, giờ phút cũng chỉ thể thẳng nàng.