Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 129
Cập nhật lúc: 2024-11-25 15:03:54
Lượt xem: 77
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Tự nàng là hiểu chuyện, thấy thái độ của nàng cũng lấy lạ, nàng khẽ :
“Trong cung trầm lặng như Khâu bảo lâm nhiều lắm, chê ngươi phiền ?”
Lời của hai đều ẩn chứa hàm ý. Vân Tự hiểu rõ cách của Khâu bảo lâm, cũng bày tỏ sự tiếp nhận. Cái gọi là trầm lặng chỉ là việc Khâu bảo lâm sống khép kín trong cung.
Mà còn là việc đây khi nàng hầu hạ ở Hòa Nghi điện, Khâu bảo lâm rõ ràng nhận thấy điều , nhưng nhiều lời nhắc nhở Lư tài nhân.
Trên đường đến Ngự Hoa Viên, hai gặp Lưu ngự nữ. Nàng ngạc nhiên hai đang tiến gần, cắn cắn môi Khâu bảo lâm nhiều , nhưng Khâu bảo lâm hề đáp . Lưu ngự nữ đành buồn bực rời .
Vân Tự thu hết hành động của hai mắt, nàng khẽ nhíu mày.
Trước đây Khâu bảo lâm và Lưu ngự nữ quan hệ khá , nếu cũng sẽ cùng hương cao. chuyện Lư tài nhân sảy thai, quan hệ giữa hai dường như còn như xưa?
Vân Tự Khâu bảo lâm với ánh mắt dò hỏi, Khâu bảo lâm hề giấu giếm, thờ ơ :
“Tần và nàng cùng đường, cần thiết cùng .”
Vân Tự hiểu rõ, cùng đường, thực chất là Khâu bảo lâm phát hiện nàng Lưu ngự nữ lợi dụng trong chuyện của Lư tài nhân đây.
Vân Tự Lưu ngự nữ thêm một nữa. Trước đây nàng luôn hầu hạ ở Dưỡng Tâm điện, nhiều về chuyện hậu cung, cho nên, hiện tại nàng thật sự cần một như Khâu bảo lâm.
Khâu bảo lâm thông minh, nhanh chóng :
“Sau khi Lư tần qua đời, Lưu ngự nữ thường xuyên Dực Hòa cung.”
Trong lòng Vân Tự vẫn thường gọi Lư thị là Lư tài nhân, nhưng khi nàng qua đời an táng với tước vị Tần, nên trong cung thường gọi là Lư tần. Vân Tự cảm thấy lạ, ánh mắt nàng thoáng vẻ trầm tư.
Nếu lời Khâu bảo lâm là thật, thì Lưu ngự nữ chắc hẳn sớm đầu phục Đức phi. Sau khi Lư tài nhân qua đời, còn ai để ý đến chuyện sảy thai đây của Lư tài nhân nữa, Lưu ngự nữ mới dám qua với Dực Hòa cung.
Nghĩ đến đây, Vân Tự rốt cuộc cũng hiểu Khâu bảo lâm gì.
Ban đầu nàng còn nghi hoặc Khâu bảo lâm vẫn luôn sống kín đáo, đột nhiên kết với nàng?
Khâu bảo lâm vốn dĩ vị trí tài nhân , kết quả Lưu ngự nữ lợi dụng, địa vị trong cung tụt dốc phanh, trong lòng ắt hẳn sẽ oán hận.
Một Lưu ngự nữ thì chẳng đáng nhắc tới, nhưng lưng nàng Đức phi chống đỡ.
Hiện tại nếu Khâu bảo lâm báo thù, chỉ thể tìm một chỗ dựa khác. Chỗ dựa cần quá mạnh, nhưng ít nhất khiến Đức phi cảm thấy đáng vì một Lưu ngự nữ mà đối đầu với nàng .
Buổi chiều, Vân Tự Đàm Viên Sơ đến Trường Xuân cung một chuyến, cùng còn Thường thái y.
Vân Tự kinh ngạc: “Tiểu công chúa vẫn khỏi bệnh ?”
Trong mắt nàng hiện lên vẻ nghi hoặc. Tiểu công chúa bệnh như thế nào, trong lòng đều rõ. Dung chiêu nghi mượn chuyện để tranh sủng, thể nhẫn tâm tay với nữ nhi như ?
Ban đầu Vân Tự cho rằng tiểu công chúa chỉ khó chịu một hai ngày là khỏi.
khi tin Đàm Viên Sơ đích đưa thái y đến Trường Xuân cung, Vân Tự đoán sai.
Vân Tự nhíu mày, khó hiểu : “Nàng điên ?”
Trong ký ức mơ hồ của Vân Tự, mẫu nàng là một vô cùng dịu dàng, dù bệnh tật giường, vẫn luôn dành những điều nhất đời cho nàng. Sau khi mẫu qua đời, phụ yêu thương nàng như châu như ngọc, chịu tục huyền, thậm chí vì nàng sống hơn mà thường xuyên núi rừng để kiếm thức ăn, cuối cùng mất mạng.
Cho nên, nàng hiểu Dung chiêu nghi vì vì chút ân sủng nhất thời mà nhẫn tâm để con gái chịu khổ như .
Vả , ngày thường Dung chiêu nghi luôn tỏ yêu thương tiểu công chúa, hề giống như đang giả vờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-129.html.]
Thu Viện : “Nghe ban đầu chỉ là sốt nhẹ, nhưng tiểu công chúa hình như kinh hãi, bệnh tình cứ tái tái , ngày càng nặng.”
Vân Tự hiểu rõ hai chữ "kinh hãi" .
Người yêu thương bỗng nhiên đổi trở nên xa lạ, quan tâm đến mong của mà chỉ khó chịu, tiểu công chúa vốn nuông chiều từ bé, ắt hẳn sẽ kinh hãi.
Đêm qua Vân Tự ngủ ngon giấc, đang định chợp mắt một lát thì Tùng Phúc vội vàng đến báo tin Hoàng Hậu nương nương cũng đến Trường Xuân cung.
Vân Tự đành đổi chủ ý, với Tùng Phúc:
“Chuẩn nghi trượng, chúng cũng đến Trường Xuân cung.”
Chử Án cung cách Trường Xuân cung gần, mất hơn một khắc. Khi Vân Tự đến nơi, Trường Xuân cung nhiều , Vân Tự còn thấy nghi trượng của Đức phi.
Trong điện đông nghịt , Vân Tự theo hướng , chính điện mà là thiên điện nơi tiểu công chúa thường ở. Vân Tự loáng thoáng thấy tiếng của tiểu công chúa, nàng và Thu Viện bước trong, cuối cùng cũng thấy rõ tình hình.
Dung chiêu nghi trông tiều tụy hẳn, hai mắt sưng đỏ vì . Vị giai nhân xinh ngày nào giờ đây còn tâm trí nào để trang điểm, bên giường Thường thái y đang bắt mạch cho tiểu công chúa.
Thường thái y cau mày.
Tiếng của tiểu công chúa yếu ớt, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì nghẹn ngào. Hai ngày nay chắc hẳn tiểu công chúa nhiều, thanh âm cũng khàn , trông nhỏ bé yếu ớt như một chú mèo con.
Vân Tự hiếm khi thấy Đàm Viên Sơ lạnh lùng như .
Thường thái y buông tay, Dung chiêu nghi liền ôm tiểu công chúa. Tiểu công chúa nín , ngập ngừng Dung chiêu nghi, dám đến gần, khiến xung quanh đều lo lắng.
Vân Tự cũng khỏi nhíu mày.
Nàng thừa nhận rằng, thật nàng thích tiểu công chúa lắm, nhưng nghĩa là nàng sẽ thờ ơ khi thấy cảnh .
Thời chỉ chú trọng ôm cháu ôm con, nhưng Đàm Viên Sơ trực tiếp bế tiểu công chúa lên. Tiểu công chúa bế, liền nắm chặt vạt áo , nước mắt lã chã rơi, nức nở:
“Phụ hoàng…… Đau……”
Cả đau, đầu cũng đau. Tiểu công chúa giơ bàn tay nhỏ mũm mĩm về phía Đàm Viên Sơ, thanh âm mềm mại hô: “Đau.”
Hai ngày nay mỗi khi thái y đến bắt mạch châm cứu cho con bé, con bé rõ chỗ nào đau, nhưng vẫn luôn nhớ chuyện , cũng nhớ là do mẫu phi mà mới châm kim.
Tiểu công chúa trong lòng đầy ấm ức, mím môi, cả run rẩy vì khiến mà đau lòng.
Đàm Viên Sơ nhẹ nhàng vỗ về lưng tiểu công chúa, ôn nhu dỗ dành:
“Phụ hoàng ở đây, Am Nhi còn đau ở , cho phụ hoàng .”
Tiểu công chúa ngoan ngoãn nép lòng , dỗ dành thêm vài câu cuối cùng cũng nín . Dung chiêu nghi thấy , nhịn tiến lên một bước.
Đàm Viên Sơ rõ ràng cảm nhận tiểu công chúa rụt lòng , lạnh giọng :
“Nàng thấy con bé đang sợ nàng ?”
Hắn bao giờ lạnh nhạt với Dung chiêu nghi như , khiến nàng sững sờ tại chỗ. Mọi cũng đều kinh ngạc, trong điện bỗng chốc im lặng.
DTV
Đàm Viên Sơ dường như nhận gì , dỗ dành tiểu công chúa uống thuốc. Dược hiệu dần dần phát huy tác dụng, tiểu công chúa cuối cùng cũng ngủ yên.
Trong lúc , Dung chiêu nghi vẫn luôn im tại chỗ.
Đến khi Đàm Viên Sơ xoay định rời , nàng mới vội vàng nắm c.h.ặ.t t.a.y áo , đôi mắt đỏ hoe, cắn môi rơi nước mắt, khẽ gọi:
“Hoàng Thượng!”