Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 161

Cập nhật lúc: 2024-11-26 05:31:12
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng cứ tưởng chủ tử thật sự sợ đắc tội Vân tiệp dư, hóa chỉ là ỷ đây địa bàn của Tụng Nhã hiên nên mới dám ở .

Thấy khuyên can , Quế Xuân đành im lặng.

Bóng đêm dần buông xuống, xung quanh đình hóng gió vang lên tiếng muỗi vo ve, An tài nhân mà tâm phiền ý loạn. Nàng về phía Tụng Nhã hiên, thấy bên đó vẫn im ắng một tiếng động.

Cuối cùng cũng nhận thể chờ , An tài nhân trừng mắt:

"Nàng đến kỳ nguyệt sự mà, chẳng lẽ Hoàng thượng còn ngủ Tụng Nhã hiên ?"

Chờ thêm một khắc nữa, bụng An tài nhân réo ầm ĩ, tiếng muỗi xung quanh càng lúc càng lớn, nàng đốt thêm một cái, đau ngứa nên vội vàng dậy:

"Thôi, chúng về thôi, chỗ quỷ quái gì thế, nhiều muỗi !"

Thấy nàng cuối cùng cũng chịu từ bỏ, Quế Xuân thở phào nhẹ nhõm, vội vàng tiến lên đỡ nàng .

Trời tối họ ở đây nên hiện tại mang theo đèn lồng, chỉ thể nhờ ánh trăng. Vừa khỏi đình hóng gió, mấy bước, An tài nhân bỗng thấy gì đó, vội kéo Quế Xuân .

Quế Xuân đang định hỏi thì An tài nhân bịt miệng.

Họ nấp hàng tùng bách, Quế Xuân theo ánh mắt nàng , thấy Lưu thị vốn nhốt trong điện hiện giờ lén lút xuất hiện bên hồ, quanh với vẻ lấm lét.

Quế Xuân lập tức hiểu , nàng nín thở đưa tay che miệng mũi, dám thở mạnh.

Quế Xuân sang chủ tử, thấy vẻ mặt chủ tử hưng phấn như phát hiện bí mật, khỏi cảm thấy lo lắng.

Bí mật!

Đặc biệt là bí mật liên quan đến những địa vị cao, nếu sơ sẩy một chút là thể mất mạng.

đang đợi Lưu thị bên hồ, do cách khá xa, An tài nhân rõ bọn họ gì, nhưng ánh trăng thể thấy Lưu thị lóc cầu xin điều gì đó. khi Lưu thị , bỗng đưa tay .

Ùm!

Tiếng động nặng nề vang lên, An tài nhân giật suýt kêu lên, may mà nàng còn chút lý trí vội đưa tay bịt miệng .

, trong mắt An tài nhân vẫn hiện lên vẻ kinh hãi.

Giết !

Lưu thị vùng vẫy trong nước, bên bờ vẫn im, lặng lẽ chờ mặt nước yên ắng trở .

An tài nhân dám lộ mặt.

Không bao lâu , chân An tài nhân tê dại, bên bờ mới rời , mặt nước sớm trở bình lặng, nếu ngang qua lúc , chắc chắn sẽ nghĩ rằng rơi xuống nước.

Mãi một lúc Quế Xuân lên tiếng gọi, An tài nhân mới hồn. Nàng nắm chặt lấy tay Quế Xuân, run rẩy hỏi:

"Ngươi thấy ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-161.html.]

Vẻ mặt Quế Xuân nghiêm trọng, lo lắng gật đầu.

An tài nhân lẩm bẩm gì đó, bỗng nhíu mày: "Thì đúng là nàng ."

Tuy ánh trăng mờ ảo, nhưng họ vẫn nhận đẩy Lưu thị xuống nước.

DTV

Là Quy Thu, cung nữ của Đức phi.

Nghĩ đến cảnh tượng , An tài nhân khỏi rùng , Quy Thu bao nhiêu chuyện xa mà thể tay tàn nhẫn như .

Thậm chí, nàng còn bên bờ xác nhận Lưu thị thể lên nữa mới bình tĩnh rời .

Quế Xuân đè thấp giọng .: "Chủ tử, chúng về thôi, coi như thấy gì cả. Nếu ... phát hiện chúng chuyện , nô tỳ sợ..."

Nàng sợ điều gì, tuy nhưng đầu mặt hồ.

An tài nhân trừng mắt nàng , tức giận : "Sao gan ngươi nhỏ ?!"

Quế Xuân á khẩu trả lời , ở hậu cung , bảo bản mới là thượng sách, chỉ chủ tử ngốc nghếch mới dính những chuyện thị phi .

An tài nhân liếc mặt hồ, cuối cùng cũng sợ Quy Thu , nàng dám ở lâu, vội vàng kéo Quế Xuân rời .

Đêm nay hề yên bình, nhưng Vân Tự sớm chìm giấc ngủ, chẳng gì.

*****

Lưu thị biếm thứ dân, sự biến mất của nàng ở hành cung gây bất kỳ xôn xao nào, thậm chí ai phát hiện .

Vân Tự bệnh liệt giường ba ngày liền, nàng tâm tâm niệm niệm suối nước nóng cũng . Đàm Viên Sơ đến, thấy nàng ủ rũ mắt nhắm nghiền, bèn nhướng mày hỏi: "Vẫn còn khó chịu?"

Vân Tự khẽ "" một tiếng.

Đã ba ngày , khó chịu thì cũng hẳn, chỉ là vẫn còn chút mệt mỏi, nhưng trong lòng nàng chất chứa tâm sự, phấn chấn lên nổi.

Đàm Viên Sơ quan sát nàng, thấy trong phòng còn nóng, nàng cũng ôm túi chườm, sắc mặt hồng hào hơn, nàng đang dần hồi phục, mới yên tâm.

Thu Viện bóc trần tâm tư của Vân Tự: "Hoàng Thượng, từ khi đến hành cung, chủ tử luôn tắm suối nước nóng, đến nay vẫn thực hiện , trong lòng đang buồn bực đấy ạ."

Đàm Viên Sơ liếc nàng: "Muốn thì cứ , ai cản trở nàng?"

Vân Tự rầu rĩ : "Người thì dễ, tần đang trong tình trạng , tắm suối nước nóng, chẳng khiến dị nghị ?"

Đàm Viên Sơ đưa tay khẽ gõ lên trán nàng, nhẹ nhàng bâng quơ : "Suối nước nóng là nước chảy, ảnh hưởng gì cả."

Vân Tự nghiêng đầu, do dự hỏi: "Thật ?"

Đợi Đàm Viên Sơ gật đầu, hai mắt Vân Tự bỗng sáng lên, nàng vội xuống giường gọi Thu Viện trang điểm cho , cả như hồi sinh.

Đàm Viên Sơ dựa trường kỷ nữ tử tràn đầy sức sống, khẽ nhướng mày, khóe môi hiện lên ý gần như thể nhận .

Loading...