Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 17
Cập nhật lúc: 2024-11-22 15:35:50
Lượt xem: 97
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
Cập nhật lúc: 2024-11-22 15:35:50
Lượt xem: 97
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
Lại là điện Hòa Nghi thị tẩm, nhưng tâm trạng của Lư tài nhân và Vân Tự đều khác hẳn .
Vân Tự mang tâm sự, lúc rời khỏi điện ăn cơm cũng chút thất thần. Ngoài hiên bỗng nhiên rơi xuống những hạt mưa tí tách, Vân Tự mưa bụi ngoài cửa sổ ngẩn ngơ, Tiểu Dung Tử lo lắng nàng.
Liếc bát cơm của nàng, vơi đến một nửa, tỷ tỷ gần như động đũa mấy .
Tiểu Dung Tử đẩy chén cơm: "Hôm nay là tỷ tỷ trực đêm, ăn nhiều một chút , nếu buổi tối sẽ khó chịu.”
Vân Tự vội vàng hồn, mỉm với Tiểu Dung Tử, tuy khẩu vị, nhưng vẫn cố gắng ăn thêm một chút.
Xung quanh vắng lặng, Tiểu Dung Tử cẩn thận quan sát bốn phía mới thử thăm dò: “Tỷ tỷ đang suy nghĩ gì ?”
Suy nghĩ gì ư? Vân Tự , Hoàng Thượng rõ ràng đoán ý nghĩ của nàng, nhưng nàng đoán Hoàng Thượng đang nghĩ gì. Vén tóc cho nàng, rõ ràng là cử chỉ mật, giữa nam nữ xa lạ sinh một chút mờ ám, nhưng Hoàng Thượng gì.
Nàng chỉ thể suy nghĩ miên man, nhưng điều cấm kỵ nhất của nô tài chính là suy nghĩ miên man.
Mưa ngoài hiên đến nhanh, cũng nhanh, lúc Vân Tự ăn cơm xong thì mưa cũng tạnh, chỉ còn những giọt nước đọng mái ngói lưu ly, tí tách rơi xuống theo mái hiên. Vân Tự che dù, vài giọt mưa rơi mái tóc nàng.
Một chút lạnh lẽo khiến tỉnh táo hẳn. Không khí cơn mưa thật dễ chịu, bên cạnh Lư tài nhân Tụng Nhung hầu hạ, Vân Tự vội vàng trở về.
Nàng ngẩng đầu lên, trời sắp tối, ánh hoàng hôn chỉ còn le lói màu đỏ. Nàng dừng một lát, ánh đèn trong cung lượt sáng lên, đèn đuốc rực rỡ như sa, khiến cho mỹ nhân trong sân điện càng thêm phần xinh .
Một loạt tiếng bước chân chậm rãi đến gần, dừng cách nàng xa, rõ lý do, tim Vân Tự bỗng đập thình thịch, khiến thở nàng chút gấp gáp. Nàng xoay , thấy màu vàng sáng trong mắt, nàng dám ngẩng đầu lên, vội vàng quỳ xuống hành lễ.
Cung nhân ngự tiền cầm đèn lồng, Vân Tự nhờ ánh sáng đó, tuy thấy thần sắc của Hoàng Thượng, nhưng cũng đoán đang thong dong đó.
Đầu óc rối bời, nhưng Vân Tự vẫn thầm mắng một câu, đám thị vệ ăn , Hoàng Thượng đến cũng báo một tiếng!
Có che cho Đàm Viên Sơ một chiếc ô giấy tám nan, tiến lên một bước, ô giấy liền theo sát một bước. Hắn hề kiêng dè, cũng lệnh dậy, Vân Tự chỉ thể quỳ ở đó. Nàng học quy củ , nổi tiếng xinh , vòng eo thon thả, càng thêm phần yêu kiều.
Nàng cúi đầu, chỉ lộ cần cổ nhỏ nhắn, tà váy buông mặt đất dính chút bùn đất.
Đàm Viên Sơ đưa tay , cung nhân hiểu ý dâng ô giấy lên. Rõ ràng đang ở trong điện Hòa Nghi, nhưng Lư tài nhân hề , cung nhân ngự tiền tự động lui , cách đó một , nhưng bao vây xung quanh.
Quan sát tình hình, ở hậu cung , tuân thủ triệt để.
Người ngoài thấy động tĩnh bên trong, nhưng Vân Tự điếc, Hoàng Thượng quá gần nàng, nàng quỳ rạp xuống, thể thấy màu vàng sáng. Vân Tự nên hình dung thế nào, quá mạnh mẽ, giống như mãnh thú trong rừng núi hồi nhỏ, áp chế nàng, chậm rãi mà uy nghiêm.
Ngón tay Vân Tự khẽ động, chạm vũng nước mặt đất, nàng thích sạch sẽ, nhưng bây giờ còn để ý nhiều như nữa.
Trên trời rơi xuống những hạt mưa nhỏ, Vân Tự cảm nhận sự lạnh lẽo, nàng nhịn mà ngước mắt , Hoàng Thượng dừng cách đó xa, thậm chí thể là gần, nhưng chiếc ô giấy chỉ che cho một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-17.html.]
Ô giấy tám nan rộng, đủ che cho hai , nhưng cầm ô .
Hắn chỉ che mưa cho , mặc kệ nữ tử mặt ướt, cũng hề nghiêng ô sang, Vân Tự hiểu, cả mờ mịt, rốt cuộc Hoàng Thượng gì?
Đàm Viên Sơ cũng , nhưng cảm thấy vẻ giả tạo mặt nữ tử chướng mắt.
Hiện tại nàng ngẩng đầu lên, mưa bụi rơi mặt nàng, như gột sạch vẻ giả vờ quy củ của nàng, Đàm Viên Sơ bỗng nhiên cảm thấy thuận mắt hơn.
Cổ tay khẽ động, ô liền nghiêng về phía nữ tử, đột nhiên mở miệng: "Gần đây nghỉ ngơi chứ?”
Rất kỳ lạ, nên lời sự kỳ quái.
Nàng và Hoàng Thượng gần như từng tiếp xúc, mà dùng giọng điệu bình thản hỏi câu , như thể đang trò chuyện, cứ như hai quen từ lâu.
Vân Tự từng gặp nào như , nhất thời nên ứng phó .
Vân Tự cũng mơ hồ hiểu , đang thản nhiên cho nàng , việc vén tóc cho nàng hôm đó là hành động vô ý, nàng vì chuyện đó mà bồn chồn, cũng nhớ rõ.
Nước mưa mái ngói vẫn rơi tí tách theo mái hiên, mặt ô cũng vang lên tiếng mưa rơi, trầm đục xao động, mang theo chút ngứa ngáy khó tả.
Vân Tự dám thẳng , vội vàng cúi đầu xuống, nhưng trong nháy mắt nàng cụp mắt, chiếc ô che đầu liền biến mất, như đang cảnh cáo nàng điều gì đó. Vân Tự dám động đậy nữa, thử ngước mắt lên, ô nghiêng về phía nàng.
Vân Tự rốt cuộc cũng rõ dáng vẻ Hoàng Thượng lúc , thần sắc nhạt, ánh mắt cũng nhạt, nhưng chút sâu xa.
Vân Tự hiểu, nhưng điều đó ảnh hưởng đến việc nàng hiểu rõ một điều: Hoàng Thượng là ý với nàng.
Như là đủ .
Nàng cố ý nhắc nhở: “Hoàng Thượng, chủ tử đang đợi ngài.”
Lúc nhắc đến khác, thật mất hứng. Đàm Viên Sơ vốn định đỡ nàng dậy, nhưng thu tay về, cũng đột ngột cầm lấy ô, thêm lời nào với Vân Tự, xoay trong điện.
Lúc mưa rơi tầm tã, tất cả cung nhân ngự tiền đều cung kính theo Đàm Viên Sơ, ngay cả chiếc ô trong tay cũng khác nhận lấy. Nàng mưa xối ướt sũng, ai quan tâm, cũng ai đầu .
DTV
tâm trạng Vân Tự .
Gần đây nàng nghỉ ngơi chứ?
Hoàn chút nào.
Đàm Viên Sơ điện, Lư tài nhân đang tắm rửa, chải đầu, trang điểm, rốt cuộc cũng nhận tin tức, nàng trợn tròn mắt, vội vàng dậy: "Sao Hoàng Thượng lặng lẽ đến ?”
Đàm Viên Sơ bình thản đáp .
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.