Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 174

Cập nhật lúc: 2024-11-26 05:31:36
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hành cung.

Kỳ quý tần yên ắng mấy ngày, cố ý cho chuẩn chè hạt sen, dẫn Đồng Vân đến tìm Hoàng Thượng, nhưng Cần Chính điện chỉ Lộ Nguyên đang gác.

Kỳ quý tần đưa mắt quanh bốn phía, thấy Hứa Thuận Phúc , trong lòng chút buồn bực nhưng cũng để tâm lắm, chỉ nghĩ đang ở trong điện hầu hạ. Nàng cố gắng điều chỉnh cảm xúc, để khi thấy mặt vẫn thể mang theo nụ :

“Lộ Nguyên công công, Hoàng Thượng hiện tại bận ? Làm phiền công công thông truyền một tiếng.”

Trước đây nàng vẫn luôn tự xưng "bổn cung", đột nhiên đổi cách xưng hô, trong lòng nàng cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng dù khó chịu cũng cách nào khác. Nàng chỉ thể mong sớm ngày hồi cung để khôi phục vị phân tam phẩm của .

Lộ Nguyên cung kính nghênh đón, thì khan một tiếng, vẻ nên trả lời thế nào.

Kỳ quý tần thấy , đáy mắt hiện lên một tia nghi hoặc, nàng trong điện, bỗng cảm thấy Cần Chính điện chút yên tĩnh quá mức. Chẳng lẽ Hoàng Thượng ở đây?

nếu Hoàng Thượng ở đây mà cung điện của khác, thì Lộ Nguyên ở chỗ ?

Lộ Nguyên cũng giấu giếm nàng , Hoàng Thượng điều động cấm quân, động tĩnh lớn như thể gạt ai. Lộ Nguyên chắp tay khom : “Hồi bẩm Kỳ quý tần, Hoàng Thượng ở trong Cần Chính điện, Kỳ quý tần vẫn nên về thì hơn.”

Kỳ quý tần nhíu mày, nàng phía điện, phát hiện cấm quân ngày thường canh giữ ở đây vắng nhiều, trong lòng hiểu rõ Lộ Nguyên thật, nàng chỉ đành trở về.

DTV

Vừa khỏi Cần Chính điện, Kỳ quý tần liền lạnh giọng phân phó:

“Phái hỏi thăm một phen, xem Hoàng Thượng hôm nay .”

Nàng luôn cảm thấy thái độ của Lộ Nguyên gì đó đúng.

Đồng Vân khó hiểu ngẩng đầu, nhưng cũng dám nghi ngờ mệnh lệnh của chủ tử, lập tức phái hỏi thăm.

Chờ khi Kỳ quý tần trở Tuy Ngọc Uyển, cung nhân cũng trở về, vẻ mặt do dự dám Kỳ quý tần, quỳ mặt đất ấp úng:

“Nô tài … Hoàng Thượng sáng sớm cùng Vân tiệp dư… cùng khỏi cung ạ…”

Có tiếng đồ vật rơi xuống đất, cung nhân cả gan ngẩng đầu lên, thấy chiếc ly rơi xuống đất. May mà mặt đất trải trúc bản, nên chiếc ly mới vỡ.

Kỳ quý tần sững sờ tại chỗ, chiếc ly trong tay vô thức rơi xuống đất. Đồng Vân vội vàng hiệu cho cung nhân lui .

Sau khi cung nhân lui xuống, Đồng Vân sắc mặt chủ tử, trong lòng âm thầm thở dài. Biết rõ Hoàng Thượng là bạc tình, mà chủ tử vẫn cứ động tâm.

Bây giờ tình huống như , cũng rốt cuộc là ai sai.

Đồng Vân quỳ xuống nhặt chiếc ly lên, nhỏ giọng : “Chủ tử, Hoàng Thượng lẽ là ở hành cung lâu ngày buồn chán, nên ngoài giải sầu thôi.”

Giải sầu?

Kỳ quý tần tự giễu nhếch môi, nàng thể tin lời an ủi :

“Năm ngoái tới hành cung tránh nóng, thấy ngài ngoài giải sầu?”

Năm nay cố tình mang theo Vân tiệp dư, chăng Hoàng Thượng công khai biểu thị sự khác biệt của Vân Tự so với những khác?

Nàng gả vương phủ tám năm, dù Hoàng Thượng sủng ái nàng nhưng cũng từng ban cho nàng ân điển như .

Kỳ quý tần cảm thấy thứ như sụp đổ, nàng khó hiểu về phía Đồng Vân:

“Ta hiểu……”

Nàng từng cho rằng đủ sủng ái, hậu cung ai thể sánh bằng nàng , nhưng giờ đây khi Vân Tự xuất hiện, so sánh hai , nàng càng càng thấy rõ ràng, càng cảm thấy kinh hãi.

Gió mát thổi qua, chỉ còn sự lạnh lẽo trong lòng.

Thanh âm Kỳ quý tần nhỏ dần: “... Là chỗ nào bằng nàng ?”

Trong điện tĩnh lặng, Đồng Vân mà thấy mũi cay cay, suýt nữa rơi nước mắt. Chủ tử nhà nàng kiêu ngạo đến , từ bao giờ trở nên tự ti như thế ?

Nàng liều mạng lắc đầu, với chủ tử:

“Trong lòng nô tỳ, nhất đời, ai sánh bằng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-174.html.]

Đồng Vân cũng hiểu rõ, tình yêu nam nữ thế gian , há thể so sánh với khác là thể như ý nguyện?

Đồng Vân dám để chủ tử cứ mãi chìm trong suy tư, nàng lau nước mắt, đưa ý kiến:

“Chủ tử, hiện giờ Cam Tuyền điện ai, là chủ tử tắm suối nước nóng một chút?”

Tuy rằng đều Cam Tuyền điện ân điển của Hoàng Thượng mới thể , nhưng năm ngoái đến hành cung, Hoàng Thượng cũng từng keo kiệt ban ân điển cho chủ tử. Chủ tử cứ tâu , Hoàng Thượng khi trở về cũng sẽ trách phạt gì nặng nề.

Nghe , Kỳ quý tần khẽ , Đồng Vân lo lắng cho nàng đến mức ?

Kỳ quý tần hít sâu một , lắc đầu: "Ta thấy khỏe, . Ngươi lấy bát chè hạt sen đến đây, tự chọn hạt sen, bỏ thì thật lãng phí.”

Đồng Vân chút ngỡ ngàng.

Trước đây dù bao nhiêu món ngon vật lạ, chủ tử đều bỏ là bỏ, khi nào tiếc một bát chè hạt sen như ?

Đồng Vân lấy chè hạt sen, lo lắng chủ tử. Nàng bỗng nhiên cảm thấy, nếu sớm như thế thì thà rằng đến hành cung .

Rõ ràng cái gì cũng , chịu hết ủy khuất mang một tội danh.

*****

Tin tức Kỳ quý tần chạy một chuyến đến Cần Chính điện truyền , việc Hoàng Thượng ở hành cung cũng theo đó lan khắp nơi.

Đức phi đang thưởng thức canh ngọt, , động tác của nàng khựng gần như thể nhận . Ngay đó, nàng đặt chiếc thìa bạc trong tay xuống, đầu về phía Quy Thu:

“Việc giao cho ngươi , xong cả ?”

Quy Thu cung kính cúi đầu: “Nương nương yên tâm, an bài Tụng Nhã hiên.”

Đức phi thản nhiên gật đầu, ánh mắt lướt qua Lục Tùng đang cụp mắt bên cạnh, bỗng nhiên nhớ tới điều gì, nàng nhướng mày:

“Bổn cung nhớ Lục Tùng quê nhà là ở Du Châu thành ?”

Lục Tùng bất động thanh sắc nắm chặt tay, cúi đầu: "Nương nương nhớ kỹ, nô tài đúng là Du Châu thành.”

Đức phi khẽ , hiểu rõ gật đầu:

“Thảo nào Hoàng Thượng đưa Vân tiệp dư đến hành cung.”

Lục Tùng bỗng nhiên sững , quỳ xuống đất, trong lòng khỏi dâng lên một nỗi bàng hoàng.

Vân Tự… là về nhà ?

Mấy năm Du Châu thành gặp nhiều tai nạn, trong ký ức của Lục Tùng, những thời gian vui vẻ dường như đều liên quan đến Vân Tự.

Phía Lý gia thôn một cái hồ. Ven hồ và đường bờ, đặc biệt là chân núi, một dãy hoa tử và đỗ quyên dại mọc xen lẫn , đó là cảnh hiếm của Lý gia thôn.

Sau khi Vân Tự đến ở nhờ nhà , thỉnh thoảng sẽ đùa rằng Vân Tự và cùng lớn lên, hiểu tận gốc rễ, chi bằng chờ đợi ngày , bằng sớm định hôn sự.

Mỗi khi , Vân Tự đều sẽ ngượng ngùng nấp lưng , nàng da mặt mỏng vốn chịu khác trêu chọc.

Hắn sẽ dắt nàng chạy nhanh .

Ý niệm và Vân Tự sẽ thành , chẳng bao lâu khắc sâu trong lòng .

Vân Tự thích hoa, liền lên núi hái hoa cho nàng khi hoa nở. Hắn thấy hoa nên thường hái hoa tặng nàng, nàng trách móc, hoa đỗ quyên còn hơn hoa .

đó, thứ đều đổi.

Trước tìm kiếm Vân Tự khắp nơi, giờ đây Vân Tự ở ngay gần trong gang tấc, dám với nàng một lời.

Tay áo Lục Tùng nắm chặt, cuối cùng chỉ cuộn tròn trong đau khổ.

Đức phi thản nhiên hỏi : "Ngươi về nhà thăm một chút ?”

Lục Tùng vội vàng phủ nhận:

“Nô tài !”

Loading...