Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 234

Cập nhật lúc: 2024-11-27 10:03:27
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Tự về bên cạnh Đàm Viên Sơ.

Tiếng ca múa vang lên trong điện, Vân Tự phớt lờ những ánh mắt len lén về phía , khẽ cắn môi, gương mặt ửng hồng. Lúc mới chú ý đến hoa điền trán nàng, nó cùng với bộ y phục và cách trang điểm hôm nay của nàng vô cùng nổi bật.

Màu sắc rực rỡ khiến cảm thấy chói mắt, nhưng Hoàng Hậu đáng lẽ để ý chuyện như thấy gì.

Mọi ngạc nhiên, nhưng cũng thấy bất ngờ.

Ai mà tác phong của Hoàng Hậu nương nương chứ?

An tài nhân quan sát hồi lâu, hình như nhận điều gì đó. Nàng thông minh nhưng đôi khi trực giác kỳ lạ. Nàng về phía Hi tu dung, đột nhiên ý thức vị trí của Hi tu dung trong điện, bèn lên tiếng: "Hoa điền trán nương nương thật mắt, là ai khéo tay như , tần cũng cho cung nhân trong cung học hỏi."

Vân Tự đưa tay sờ nhẹ lên trán, khẽ mỉm nghiêng đầu Đàm Viên Sơ: "Hoàng Thượng, An tài nhân đang khen khéo tay đấy."

Lời nàng dứt, đều ngạc nhiên sang Hoàng Thượng.

Kỳ quý tần nắm chặt ly rượu, ánh mắt dừng trán Vân Tự chút ngẩn ngơ. Hoàng Thượng đích vẽ hoa điền cho nàng ư?

An tài nhân im bặt, nàng hận thể tát một cái. Ngày thường quản miệng, hôm nay nịnh bợ tự rước họa .

Hối hận qua , trong lòng An tài nhân khỏi chua xót.

Đàm Viên Sơ khẽ nâng mắt liếc An tài nhân nhướng mày một cách thờ ơ: "Đây là thiên phú."

Học tới.

Hắn chẳng gì thêm, cứ thế thẳng thừng bác bỏ lời đề nghị của An tài nhân, khiến vô cớ cảm thấy một chút kiêu ngạo khó hiểu.

An tài nhân ngượng ngùng, nhất thời nên gì tiếp.

Vân Tự rõ Đàm Viên Sơ trêu chọc khác đến mức nào, nàng nhịn lắc đầu: "Hoàng Thượng đừng trêu An tài nhân nữa."

Thật , đôi khi những lời An tài nhân đúng là khiến tức giận, nhưng nàng cũng hề chán ghét An tài nhân, trong cung ít những chuyện vui như .

Bên trong điện tiếng ca múa rộn ràng, Vân Tự mơ hồ nhận những ánh mắt thường xuyên hướng về phía . Nàng sớm đoán điều nên cố tỏ , lặng lẽ trao đổi ánh mắt với Thu Viện. Trên mặt nàng hề lộ cảm xúc gì, nhưng trong lòng vẫn luôn âm thầm chú ý Kỳ quý tần và Tô tiệp dư.

Thế nhưng cho đến khi cung yến kết thúc, Tô tiệp dư và Kỳ quý tần vẫn bất kỳ động tĩnh gì.

Vân Tự khỏi nhướng mày kinh ngạc, thời cơ như , họ gì cả?

Thanh âm của Đàm Viên Sơ đột nhiên vang lên đỉnh đầu, cắt ngang dòng suy nghĩ của nàng:

"Đi thôi, pháo hoa đưa đến."

Lễ Bộ cách hoàng cung một khá xa, cho dù Lư Đông Huân dẫn theo cấm quân cùng cung nhân với Lễ Bộ, thì việc cũng mất gần hai canh giờ.

Mãi đến lúc , mới Hoàng Thượng b.ắ.n pháo hoa cung yến để chúc mừng Hi tu dung. Thái Hậu thích náo nhiệt nên trở về Từ Ninh cung, khi rời , bà đầu Vân Tự một cái mới xoay bước .

Lúc Hoàng Hậu mới về phía Vân Tự:

"Hi tu dung Hoàng Thượng ân điển, khiến bổn cung và mở rộng tầm mắt."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-234.html.]

Vân Tự chỉ mỉm e lệ, trong lòng nàng thật chút hối hận, việc khiến nàng trở nên nổi bật, nàng lo lắng sẽ nhân cơ hội hãm hại.

Nàng Đàm Viên Sơ nắm tay ngoài điện, lòng đầy lo âu, khiến chỉ cần liếc mắt một cái là thể nhận nàng đang thất thần.

Đàm Viên Sơ nắm tay nàng, kéo nàng về thực tại, thanh âm trầm của vang lên:

"Tập trung một chút."

Vân Tự bỗng nhiên hồn.

Pháo hoa nở rộ đúng lúc tiếng mõ canh vang lên.

từ xa ở điện cũng thể thấy tiếng reo hò và ồn ào từ khắp nơi truyền đến. Giờ khắc , tất cả đều đồng loạt ngẩng đầu, mỗi cung điện đều chật kín , cửa cung chen chúc, ngay cả các quan viên chuẩn hồi phủ cũng khỏi ngoái đầu .

Pháo hoa vụt sáng bầu trời đêm nhanh chóng tan biến, nhưng ai thể quên khoảnh khắc rực rỡ , cũng khỏi rơi đôi mắt hạnh của Vân Tự.

Nàng chỉ yên tại chỗ ngẩng đầu lên bầu trời. Thật nàng từng thấy pháo hoa vài , nhưng bao giờ một khoảnh khắc nào khiến nàng say mê đến . Khi pháo hoa sắp kết thúc, nàng cảm nhận đến gần, một bàn tay nhẹ nhàng ôm lấy eo nàng, giữa tiếng ồn ào xung quanh đó hỏi nàng:

"Thích ?"

Vân Tự gật đầu, nàng đầu , đôi mắt hạnh dường như vẫn còn lưu luyến ánh sáng rực rỡ, nhưng phản chiếu rõ ràng hình bóng của . Nàng hề che giấu niềm vui sướng trong lòng: "Thích."

Thanh âm của nàng nhẹ nhàng giữa những tiếng ồn ào, nhưng bay thẳng tai một cách rõ ràng.

Đôi mắt hạnh long lanh, nàng nắm chặt lấy tay áo , nàng một nữa rằng nàng thích.

Nghe nàng lặp lời , Đàm Viên Sơ dần dần yên tâm. Hắn nhiều thứ, cũng thể ban tặng cho nữ nhân nhiều thứ, nhưng việc tặng quà là một chuyện khác.

Nàng thích vị phân, mới thể cho nàng vị phân.

Nàng thích pháo hoa, mới thể b.ắ.n pháo hoa cho nàng xem hôm nay.

Đàm Viên Sơ cúi đầu nàng, như khẽ nhếch môi đáp lời nàng: "Thích là ."

Cách đó xa, ánh mắt Hoàng Hậu dừng hai họ. Vào khoảnh khắc pháo hoa nở rộ, khi tất cả đều đang trầm trồ vẻ rực rỡ của pháo hoa, chỉ nàng về phía nam nhân .

Nữ tử cũng ngẩng đầu lên, nên nàng thấy ánh mắt si mê của lưng nàng.

Hắn hề quan tâm pháo hoa , chỉ quan tâm màn pháo hoa thể vui lòng giai nhân .

Hoàng Hậu bỗng nhiên cảm thấy cổ họng ngứa ngáy, nàng cố nén tiếng ho khan, khẽ run lên. Bách Chi hoảng hốt đỡ lấy nàng , Hoàng Hậu khẽ lắc đầu, hiệu cho Bách Chi đừng lên tiếng.

Nàng trở thành kẻ phá hỏng bầu khí .

Cuối cùng, sự náo nhiệt cũng dần tan .

Hôm nay là đêm trừ tịch, theo quy củ Đàm Viên Sơ đến Khôn Ninh cung, năm ngoái, Đàm Viên Sơ cũng hề phá lệ.

Hoàng Hậu vẫn luôn Hoàng Thượng và nàng chỉ sự tôn trọng lẫn , nàng bao giờ tình yêu của , tự nhiên cũng sẽ cảm thấy tủi . Ngày xưa phá vỡ quy củ, một là vì tôn trọng nàng , hai là vì đích hoàng tử.

mà……

DTV

Ánh mắt Hoàng Hậu lướt qua bụng Vân Tự, hiện giờ, mong đích hoàng tử của hẳn là còn mãnh liệt như nữa.

Loading...