Sau khi Hoàng Hậu trúng độc hôn mê, Đàm Viên Sơ lập tức cho thái y kiểm tra đồ vật trong cung, cuối cùng phát hiện điểm bất thường chuỗi ngọc mã não mà Hoàng Hậu đeo bên . Tô tiệp dư lập tức chỉ chuỗi ngọc mã não là do Vân Tự tặng, khẩn cầu Hoàng Thượng trị tội nàng.
Tiếp theo chính là những gì nàng chứng kiến.
Vân Tự chống tay án thư dậy, Thu Viện và Khúc ma ma vội vàng đỡ lấy nàng. Vân Tự đến mặt Đàm Viên Sơ, kéo tay thấp giọng :
"Hoàng Thượng..."
Đàm Viên Sơ đầu nàng.
Sắc mặt Vân Tự vẫn tái nhợt, nàng khẽ cúi đầu, thanh âm nhỏ nhẹ: "Hôm nay tra xét thần , e rằng khó thể phục chúng. Thần từng chuyện gì nên sợ điều tra, thỉnh hoàng thượng hạ chỉ cho Hứa công công tra xét Chử Án cung.”
Chử Án cung mỗi ngày đều thái y kiểm tra, sẽ xuất hiện bất cứ thứ gì gây hại cho nàng. Tùng Phúc cả ngày canh giữ trong điện, sợ sẽ sơ hở.
Tô tiệp dư và Kỳ quý tần nếu tay, còn nhằm Hoàng Hậu, chắc chắn sẽ chuẩn kỹ càng.
Điều khiến Vân Tự bất an chính là, nếu Chử Án cung sơ hở, thì Tô tiệp dư và Kỳ quý tần ầm ĩ lên như , rốt cuộc là mục đích gì?
Tô tiệp dư đột nhiên lên tiếng:
"Hi tu dung nếu dám mưu hại Hoàng Hậu nương nương, ắt hẳn sẽ để dấu vết gì ở Chử Án cung!"
Vân Tự chạm ánh mắt lạnh lẽo của Tô tiệp dư, trong đầu nàng chợt lóe lên điều gì đó, nhưng kịp nắm bắt Tô tiệp dư cắt ngang:
"Nếu nương nương trúng độc, trong cung nhất định nguồn gốc của độc dược. Điều tra rõ độc dược từ mà , là ai mưu hại Hoàng Hậu nương nương, liền rõ ràng ngay!"
Nguồn gốc?
Vân Tự bỗng nhiên hiểu , tim nàng đập thình thịch.
Trung Tỉnh điện!
Chử Án cung canh phòng cẩn mật, Tô tiệp dư và Kỳ quý tần thể nào tay , mục tiêu của các nàng ngay từ đầu là Chử Án cung!
Ánh mắt Vân Tự chợt lạnh !
Nhận thấy sắc mặt nàng đổi, Tô tiệp dư cuối cùng cũng trút gánh nặng trong lòng, nàng khoái trá:
"Hi tu dung sợ ?"
Vân Tự Tô tiệp dư với vẻ chán ghét, thủ đoạn bất ngờ và thâm độc khiến nàng lập tức nhớ tới một : Đức phi.
Tô tiệp dư đúng là điên , nàng dám hợp tác với Đức phi?!
Đàm Viên Sơ nàng, nhận bàn tay nàng đang nắm chặt ống tay áo run lên nhè nhẹ, nàng đang sợ hãi.
Đàm Viên Sơ nhíu mày.
Nàng đang sợ hãi điều gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-239.html.]
Tô tiệp dư thấy Hoàng Thượng mãi động tĩnh, nàng nghiến răng chất vấn: "Hoàng Thượng dám tiếp tục điều tra ? Sợ hãi đến lúc đó tra chân tướng, sẽ bảo vệ Hi tu dung của ?"
Vân Tự đột nhiên buông tay bước lên.
Mọi kịp bất ngờ hành động của nàng, bỗng một tiếng "chát" thanh thuý vang lên bên trong điện, kinh ngạc về phía Vân Tự. Tô tiệp dư tát một cái thật mạnh, nhịn mà gào , Vân Tự hề động dung, mặt hiện lên vẻ giận dữ, giọng lạnh như băng:
"Tô thị, hôm nay nếu điều tra bổn cung vô tội, khi ngươi chết, bổn cung nhất định sẽ thỉnh cầu Hoàng Thượng cắt lưỡi ngươi!"
Giọng nàng lạnh lẽo, ai cũng thấy nàng nghiêm túc.
Tô tiệp dư chạm ánh mắt nàng, bỗng nhiên cứng đờ, đầu lưỡi như tê dại. Ngay lập tức nàng hồn, che mặt ngẩng đầu hỏi:
"Hi tu dung chột ?"
Vân Tự lạnh: "Theo lời ngươi, Hoàng Thượng bất công với bổn cung, Hứa Thuận Phúc điều tra, chăng cũng sẽ thiên vị bổn cung?"
Tô tiệp dư cuối cùng cũng câu cắt lưỡi dọa sợ, nàng liếc Hứa Thuận Phúc, cắn răng :
"Tần dám."
Vân Tự nhạt, giọng điệu đầy mỉa mai: "Ngươi gì mà dám."
Nàng xoay , để ý đến Tô tiệp dư nữa, bỗng nhiên quỳ xuống mặt Đàm Viên Sơ. Động tác của nàng quá nhanh, khiến Đàm Viên Sơ ngăn cũng kịp. Hắn nàng cố gắng che chở bụng mà quỳ xuống, tiếng động vang lên khiến ánh mắt lạnh .
Hình ảnh nàng từng hôn mê bất tỉnh, đau đớn đến mức hàm răng run lên bỗng nhiên hiện lên trong đầu .
Đàm Viên Sơ càng thêm rõ ràng nhận một điều: đều coi nàng như cái gai trong mắt, đều dung thứ nàng!
Nàng ngẩng đầu, khàn giọng : "Hoàng Thượng, hôm nay nếu điều tra rõ chân tướng, thần e rằng quãng đời còn đều mang tiếng mưu hại trung cung, xin Hoàng Thượng hạ chỉ cho cấm quân điều tra việc , trả cho thần sự trong sạch."
An tài nhân thầm lắc đầu, Hi tu dung ngốc , chấp nhặt với Tô tiệp dư?
DTV
Mọi đều cảm thấy Hi tu dung nên giận dỗi, Kỳ quý tần im lặng như tồn tại.
Chỉ Tô tiệp dư lên tiếng:
"Hoàng Thượng, Hi tu dung , chẳng lẽ còn do dự ?"
Thanh âm Đàm Viên Sơ lạnh lùng như băng lệnh:
"Bịt miệng !"
"Đứng lên." Hắn nắm lấy tay Vân Tự kéo dậy. Vân Tự ngã lòng , Đàm Viên Sơ Tô tiệp dư với ánh mắt lạnh nhạt đến gần như xa lạ: "Ngươi nhất nên cầu nguyện thể tra manh mối."
Cấm quân lĩnh mệnh lui .
Bạch Thược xụi lơ quỳ gối phía chủ tử, cúi đầu rơi nước mắt ngừng.
Trên đời ai dám ép buộc Hoàng Thượng việc? Chủ tử rốt cuộc đang gì ?
Vân Tự tựa lòng n.g.ự.c Đàm Viên Sơ, ánh mắt vượt qua vai , về phía một nào đó trong cấm quân.