Đã ở điện Hòa Nghi một thời gian, Vân Tự cũng quen mặt những cung nhân đắc lực bên cạnh các chủ tử nương nương. Nàng đưa mắt , đây là nghi trượng của vị nào.
Không dám thẳng kiệu, nhưng Vân Tự thấy Đồng Vân bên cạnh, lập tức hiểu rõ trong kiệu là ai.
Nhìn hướng của nghi trượng, hình như là đến Ngự Thư Phòng.
Vân Tự theo bản năng nhớ tới phần điểm tâm cung Trường Xuân đưa đến hôm qua, ánh mắt nàng chợt lóe, cùng Thu Viện cúi đầu xuống chờ nghi trượng qua.
ngờ, nghi trượng dừng mặt hai .
Vân Tự và Thu Viện liếc , đều cảm thấy bất ngờ. Hai chỉ hành lễ, mà còn cung kính : "Nô tỳ tham kiến Dung chiêu nghi nương nương.”
Màn che vén lên, gương mặt mang nét phong tình đặc trưng của Dung chiêu nghi hiện . Nàng mỉm , đôi mắt long lanh xuống hai :
“Đây chẳng là Thu Viện cô nương và Vân Tự cô nương của ngự tiền ?”
Không giống những khác, khi thấy Vân Tự xuất hiện ở ngự tiền đều kinh ngạc hỏi han, nàng tỏ bình thản, chỉ thắc mắc hỏi: “Hai vị đang ?”
Thu Viện khéo léo chắn Vân Tự, cung kính đáp:
“Hồi bẩm chiêu nghi nương nương, nô tỳ cùng Vân Tự cô nương đang định đến điện Trung Tỉnh.”
Dung chiêu nghi chậm rãi ừ một tiếng, ánh mắt lướt qua Thu Viện dừng Vân Tự. Khi thấy bộ trâm ngọc đầu Vân Tự, ánh mắt nàng khẽ lóe lên, che miệng :
“Hôm ở điện Hòa Nghi, bổn cung cảm thấy Vân Tự cô nương dung mạo hơn , hôm nay gặp càng thấy phong tư trác tuyệt. Tiếc là bổn cung chậm hơn Hoàng thượng một bước, nếu , bổn cung cũng thể ngày ngày chiêm ngưỡng mỹ nhân.”
Vân Tự giật , trong lòng thầm kêu .
Thì Dung chiêu nghi từng nàng đến cung Trường Xuân hầu hạ? Chẳng trách Lưu công công vội vàng giục nàng rời khỏi điện Trung Tỉnh.
Vân Tự cung kính đáp: “Chiêu nghi nương nương quá khen, nô tỳ dung mạo tầm thường, chiêu nghi nương nương mới là quốc sắc thiên hương.”
Xung quanh nhiều qua , thấy nghi trượng của Dung chiêu nghi đều cung kính hành lễ tránh đường, nhưng vẫn nhịn liếc hai đang quỳ.
Nghe , Dung chiêu nghi khẽ , gì thêm:
“Hai vị đang vội đến điện Trung Tỉnh, bổn cung chậm trễ thời gian của hai vị nữa.”
Dứt lời, màn che buông xuống, Đồng Vân liếc Vân Tự, nghi trượng nâng lên, chậm rãi tiến về phía ngự tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-65.html.]
Đợi nghi trượng xa, Thu Viện và Vân Tự mới dậy. Nàng liếc Vân Tự, thẳng về phía , cất giọng nhàn nhạt:
“Với phận và dung mạo như , còn hầu hạ ở ngự tiền, bất luận vị chủ tử nương nương nào cũng sẽ chú ý đến ngươi.”
Nàng chỉ đơn giản thuật một sự thật.
Vân Tự thể thừa nhận nàng đúng.
Nàng thở một , mỉm chua xót với Thu Viện: “Vừa đa tạ ngươi.”
Vân Tự cảm ơn Thu Viện vì chắn mặt nàng, chủ động tiến lên đáp lời. Nàng hiểu rõ, Thu Viện đang âm thầm giúp đỡ .
Thu Viện mím môi gì.
Lúc , một cơn gió thổi qua bay ống tay áo Thu Viện, Vân Tự dường như thấy cánh tay nàng vài vết đỏ. Những vết thương lý nào xuất hiện Thu Viện, Vân Tự bỗng thấy căng thẳng.
Trên đường , Vân Tự thỉnh thoảng lén Thu Viện, nhưng nàng vẫn im lặng hề lộ chút khác thường.
Đến điện Trung Tỉnh, Tiểu Dung Tử đang giám sát đăng ký. Thấy Vân Tự từ xa, vội chạy tới dẫn hai vượt qua một hàng dài. Mọi nhận đó là cung nhân ngự tiền, lập tức cụp mắt xuống dám dị nghị.
Đã lâu gặp tỷ tỷ, Tiểu Dung Tử lo lắng khó nên lời, hơn nữa xung quanh nhiều , cũng dám biểu lộ quá nhiều cảm xúc.
Nhanh chóng giúp hai đăng ký xong, Tiểu Dung Tử cầm lấy túi tiền: "Đây là tiền tiêu vặt của hai vị tỷ tỷ.”
Hắn đưa một túi riêng cho Vân Tự. Vân Tự nhận lấy, thấy bên trong hình như chỉ bạc, nàng bỗng nhiên căng thẳng.
Vân Tự để lộ ngoài, đường trở về, nàng do dự mãi, cuối cùng nhớ tới hình ảnh Thu Viện che chắn cho lúc nãy, nàng liền kéo Thu Viện .
Thu Viện giật khó hiểu: "Sao ?”
Vân Tự nhíu mày, về phía cánh tay nàng .
Sắc mặt Thu Viện đổi, theo bản năng giấu tay lưng. Vân Tự nhíu mày, giọng chút lo lắng: "Vừa thấy cánh tay ngươi……”
Thu Viện ngắt lời nàng: “Về cung !”
Hai trở điện Dưỡng Tâm, thánh giá vẫn hồi cung. Vân Tự ở một một phòng, Thu Viện cùng Vân Tự phòng, cửa đóng , Vân Tự liền nàng .
DTV
Thu Viện dám thẳng Vân Tự.
Vân Tự nhớ tới lời nhắc nhở của Thu Viện khi mới đến điện Dưỡng Tâm, trong đầu hiện lên một dự cảm lành, đáy lòng nàng đột nhiên chùng xuống.