Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 87

Cập nhật lúc: 2024-11-25 14:54:51
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cùng lúc đó, ở Thanh Ngọc uyển.

Tô quý tần mân mê dây đàn. Cây đàn là do Hoàng Thượng ban thưởng khi nàng thích đàn. Tô quý tần ngày thường quý nó, lúc rảnh rỗi thường gảy một khúc, nhưng giờ phút nàng rõ ràng vui, vẻ mặt ảm đạm, môi mím chặt:

"Ngươi chắc chắn tối qua điện Dưỡng Tâm gọi nước?"

Bạch Thược khó khăn gật đầu.

Tối qua nàng đến ngự tiền cầu kiến Hoàng Thượng, khuyên can mãi, Hứa Thuận Phúc cũng chịu nàng thông truyền, nàng cứ nghĩ Hoàng Thượng đang bận.

Quả thực là bận, nhưng bận theo cách nàng ngờ tới.

Điện Dưỡng Tâm tuy một lòng nhưng vài chuyện thể giấu . Hoàng Thượng sủng hạnh cung nữ ở điện Dưỡng Tâm, đây chuyện nhỏ, ghi chép sổ sách. Hậu cung thị tẩm đều ghi , để tránh xảy chuyện lẫn lộn huyết mạch hoàng thất.

Sắc mặt Tô quý tần lạnh hẳn, Bạch Thược chút ấm ức: "Hôm nay nô tỳ thấy của điện Trung Tỉnh đưa nhiều đồ đến điện Dưỡng Tâm, là đồ của nữ tử dùng."

Ngọc khí, đồ trang trí, bình phong, trường kỷ, bàn trang điểm, thậm chí Bạch Thược còn thấy cung nhân bưng nhiều khay bạc. Nàng hỏi mới đó là châu báu, trang sức.

Chuyện Vân Tự điều đến ngự tiền hầu hạ bí mật, Bạch Thược rõ những thứ là dành cho ai.

Chính vì rõ, Bạch Thược mới thấy bất bình chủ tử. Chủ tử tiến cung hơn một năm, cũng thấy Hoàng Thượng ban thưởng nhiều đồ như . Vân Tự là một nô tài, chứ?

Nàng ngờ rằng, chính vì Vân Tự chỉ là một nô tài, nên mới những thứ .

Suy cho cùng, nàng ăn mặc, trang điểm thế nào, Đàm Viên Sơ đều thấy. Hậu phi phân lệ riêng nên những thứ cần . Vân Tự thì khác, phận nàng đặt ở đó, Đàm Viên Sơ nếu thể cho nàng danh phận, thì bù đắp cho nàng nhiều hơn ở những mặt khác.

"Đing!" một tiếng, dây đàn đứt, âm thanh hỗn loạn. Bạch Thược kinh hô:

"Chủ tử, tay ngài!"

Tô quý tần cúi đầu , nàng tâm trạng , ngón tay cứa dây đàn rách một đường, đầu ngón tay đau nhói, m.á.u đang chảy nhỏ giọt dây đàn, Tô quý tần mím chặt môi:

"Ta ."

Chỉ là một vết cắt nhỏ, hồi bé nàng nghịch ngợm, theo trưởng trèo cây leo tường, khi còn thương nặng hơn, tuy đau nhưng cũng đến mức khiến nàng rơi nước mắt.

Thế nhưng, Tô quý tần cảm thấy mắt cay cay.

Nàng hậu phi nên thường xuyên đến ngự tiền, từ khi tiến cung đến nay, nàng gần như từng sai đến cầu kiến Hoàng Thượng. Hôm qua nàng nhất thời xúc động, cũng là vì lâu gặp Hoàng Thượng, hơn nữa thấy Dung chiêu nghi ba bốn lượt đến ngự tiền cầu kiến, nên mới nảy sinh chút tâm tư.

Ai ngờ , Hoàng Thượng chẳng do dự chút nào từ chối Bạch Thược.

DTV

Chuyện cũng chẳng , nhưng lý do thực sự khiến nàng từ chối là vì một nô tài tên tuổi.

Tô quý tần cắn môi, cố nén nỗi uất ức đang trào dâng trong lòng.

Một lúc lâu , Tô quý tần thở dài cây đàn, vẫn nỡ: "Lau khô cây đàn ."

Thấy , Bạch Thược chút hối hận, nàng nên như . Nàng sai một cung nữ khác lau đàn, còn thì giúp quý tần xử lý vết thương. Một lúc , Bạch Thược thấp giọng an ủi:

"Chủ tử đừng buồn, theo nô tỳ thấy, Hoàng Thượng ban thưởng nhiều đồ như cũng chỉ là vật ngoài , nếu thật sự ý với nàng , thì nên cho nàng danh phận, chứ để nàng tiếp tục một nô tài vô danh tiểu ."

Tô quý tần Bạch Thược, nửa tin nửa ngờ. Nói là tin tưởng Bạch Thược, chi bằng là nàng tin tưởng, chỉ là ngoài miệng vẫn cứng rắn: "Ai mà ."

sắc mặt nàng giãn nhiều.

****

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-87.html.]

Tô quý tần tin tức, cung Khôn Ninh tự nhiên cũng thể chậm trễ. Sau khi thỉnh an xong, Hoàng Hậu hiếm khi xử lý công việc trong cung, mà cứ chờ từ ngự tiền đến.

Đáng tiếc, chờ đến tận chiều tối cũng chẳng thấy ai.

Bách Chi lưng nàng , cau mày, vẻ mặt khó hiểu:

"Nương nương, nô tỳ hiểu, Hoàng Thượng sủng hạnh nàng , còn cho nàng danh phận?"

Nếu ban cho Vân Tự danh phận, hôm nay phái đến cung Khôn Ninh một chuyến. Dù Hoàng Hậu nương nương là chủ hậu cung, bất kể Vân Tự phong vị gì, cũng nên báo cho Hoàng Hậu một tiếng.

Hoàng Hậu liếc nàng , chậm rãi : "Hoàng Thượng và trong cuộc đều vội, ngươi gấp cái gì?"

Bách Chi bĩu môi, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Nô tỳ nào sốt ruột nàng , chỉ là hiểu Hoàng Thượng đang nghĩ gì."

Ai mà hiểu ?

Hoàng Hậu hiểu một điều: "Hoàng Thượng tuy keo kiệt, nhưng cũng đến mức tiếc rẻ một cái danh phận thấp kém."

Bách Chi vẫn khó hiểu.

Hoàng Hậu trừng mắt nàng , ngữ khí chút bực bội:

"Không chịu cho nàng danh phận, tự nhiên là giữ nàng thêm một thời gian."

Bách Chi giọng thiếu kiên nhẫn của Hoàng Hậu, liền rụt đầu . Nàng rõ vì nương nương vui.

Nương nương lẽ để tâm đến chuyện Hoàng Thượng sủng hạnh cung nữ, nhưng chuyện cung nữ đó thị tẩm ở điện Dưỡng Tâm động chạm đến điều cấm kỵ của nương nương. Xưa nay, quy củ của bổn triều là chỉ Hoàng Hậu mới ngủ điện Dưỡng Tâm.

Tuy rằng tiên đế lúc sinh thời thường hậu phi ở điện Dưỡng Tâm ngủ , khiến cho quy củ xem nhẹ, nhưng Hoàng Thượng khác tiên đế, từ đến nay từng ai ngủ ở điện Dưỡng Tâm. Vân Tự là đầu tiên.

Trường hợp đặc biệt thế , khó tránh khỏi khiến suy nghĩ.

Huống hồ Vân Tự phận khác biệt. Nàng hậu phi, chỉ là một cung nữ, thị tẩm cũng chỉ thể ở điện Dưỡng Tâm, nên việc dường như cũng thể thông cảm .

Đây cũng là lý do vì nương nương vẫn thể giữ bình tĩnh.

Hoàng Hậu liếc nàng , đoán nàng đang nghĩ gì, liền lắc đầu.

Hoàng Hậu thể bình tĩnh như , đương nhiên vì Vân Tự chỉ là một cung nữ, mà là vì sự tình , nàng trách Hoàng Thượng thì ích gì?

Chi bằng cứ thuận theo tự nhiên .

nàng cũng là chính thê do tiên đế ban cho Hoàng Thượng, chỉ cần nàng phạm sai lầm lớn, thì hậu vị của nàng vẫn vững như bàn thạch. Hơn nữa, Hoàng Hậu tự rõ ràng, Hoàng Thượng đối với vẫn luôn lạnh nhạt.

Ngay cả khi Hoàng Thượng còn đăng cơ, hai cũng chỉ tôn trọng như khách. Hiện giờ Hoàng Thượng thể giữ thể diện cho nàng như , cũng là do nàng cố gắng tranh thủ.

Hoàng Thượng coi trọng tân quý, hơn nữa khi tiên đế qua đời, mẫu tộc của nàng cũng bắt đầu sa sút, chỉ còn dựa nàng là Hoàng Hậu để giữ thể diện. Trong tình cảnh , Hoàng Hậu chỉ còn vui lòng theo ý Hoàng Thượng.

Hoàng Hậu để tâm đến chút ân sủng đó, chỉ cần ảnh hưởng đến địa vị của , nàng đều thể bình thản mà sống.

Lúc nàng cảm thấy phiền lòng, là vì đoán những chuyện sẽ xảy trong buổi thỉnh an ngày mai.

Ai nấy đều tinh tường cả.

Quả nhiên, sáng hôm thỉnh an, khi Hoàng Hậu bước ngoài điện thấy đầy cả, đang thấp giọng bàn tán điều gì đó. Hoàng Hậu mơ hồ thấy những từ như "điện Dưỡng Tâm", "kêu nước".

Nàng vờ như thấy, chỉ khi xuống mới đưa tay lên đỡ trán, vẻ đau đầu.

Loading...