Cuộc Chiến Chốn Hậu Cung - Chương 93
Cập nhật lúc: 2024-11-25 14:55:02
Lượt xem: 90
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tổng cộng ba thi thể, ngoài Dương bảo lâm, hai cung nữ hầu hạ trong điện nàng cũng thoát khỏi phận.
Chỉ hai nô tài thô kệch trốn thoát, lúc đang run rẩy quỳ mặt đất, toát mồ hôi lạnh.
Đàm Viên Sơ lặng lẽ t.h.i t.h.ể phủ vải trắng, thở dài một tiếng. Hoàng Hậu thấy liền an ủi: “Xin Hoàng Thượng nén bi thương.”
Đàm Viên Sơ lạnh mặt, gì.
Hoàng Hậu hai nô tài đang quỳ, giận dữ quát: “Rốt cuộc xảy chuyện gì? Tại điện Trường Nhạc cháy?”
Hai nô tài vội vàng dập đầu, lóc kêu oan: “Nô tài ! Nô tài cũng khói cho tỉnh giấc, phát hiện thì lập tức gọi cứu hỏa! Xin nương nương minh xét!”
Cho dù Hoàng Hậu hỏi thế nào, hai cũng nên lời.
Có khó hiểu hỏi: “Các ngươi ít nhất cũng ngọn lửa bốc lên từ chứ?”
Câu hỏi họ thể trả lời, dám giấu giếm: “Từ nội điện ạ! Lúc nô tài tìm cứu hỏa, đầu , lửa bốc lên từ trong điện !”
Hai nô tài chút chột , bởi vì khi lửa bốc lên, họ chỉ lo chạy trốn, hề nghĩ đến việc nội điện cứu chủ tử.
“Lửa cháy từ nội điện, lan đến chính điện cũng cần một chút thời gian, Dương bảo lâm dù chạy , chẳng lẽ cũng kêu cứu? Sao các ngươi là khói cho tỉnh giấc?”
Vân Tự liếc phi tần lên tiếng, là Tô quý tần.
Nàng nhíu chặt mày, vẻ mặt lạnh lùng đang nghi ngờ chằm chằm hai nô tài .
Vân Tự chút ngạc nhiên. Không chỉ Vân Tự, mà tất cả các phi tần ở đây khi thấy Tô quý tần chủ động hỏi chuyện đều cảm thấy khó hiểu.
Ai mà Tô quý tần cung bất hòa với Dương bảo lâm, hai mắt.
Tô quý tần nhận thấy ánh mắt qua, nhưng nàng để tâm. Nàng và Dương bảo lâm quả thật bất hòa, nhưng Dương bảo lâm hiện giờ chết, c.h.ế.t như đèn tắt, những ân oán cũng tan thành mây khói.
Nàng tích cực như , đương nhiên là điều tra ai hại Dương bảo lâm.
Không báo thù cho Dương bảo lâm, mà là cảm thấy chút rùng . Dễ dàng cướp mấy mạng như , kẻ tay quá mức tàn nhẫn độc ác. Loại rắn độc ẩn náu trong hậu cung, ai tiếp theo gặp nạn sẽ là ai?
Hơn nữa, ai cũng nàng và Dương bảo lâm bất hòa, nhỡ cho rằng nàng hãm hại Dương bảo lâm thì ?
Không là khả năng .
Chỉ cần nghĩ đến việc thể gánh tội , Tô quý tần liền cảm thấy khó chịu, hận thể lập tức tìm hung thủ.
Hai nô tài cũng ngẩn , đó vội vàng phản ứng , liều mạng lắc đầu, sợ nghi ngờ: “Không ! Cầu Hoàng Thượng và Hoàng Hậu nương nương minh xét! Nô tài thật sự là sặc khói tỉnh dậy, hề thấy tiếng kêu cứu của chủ tử ạ!”
Hai nô tài năng rõ ràng, nước mắt nước mũi giàn giụa, nhưng chính vì khiến nhíu mày.
Đàm Viên Sơ cũng bọn họ.
Nếu Dương bảo lâm tỉnh táo, lý nào chạy trốn hoặc kêu cứu. Hai nô tài thấy gì, chỉ thể lúc đó Dương bảo lâm đang hôn mê hoặc chết.
Một cấm quân lên tiếng: “Khi thần bước , thấy Dương bảo lâm bất động giường, còn hai cung nữ thì ngã gục trong nội điện.”
Tô quý tần sang Đàm Viên Sơ, mím môi : “Kẻ dám phóng hỏa g.i.ế.c trong cung thật sự to gan lớn mật, xin Hoàng Thượng nhất định điều tra rõ hung thủ, nếu nghĩ đến việc trong hậu cung còn ẩn giấu kẻ tàn nhẫn như , tần cảm thấy bất an.”
Lời của Tô quý tần cũng nhắc nhở những khác, các phi tần , vẻ mặt đều hoảng loạn. Hôm nay là Dương bảo lâm, ai ngày mai sẽ là ai?
Hung thủ nhất định tìm mới thể lòng yên .
Lập tức nhiều phi tần quỳ xuống cầu xin: “Xin Hoàng Thượng nghiêm tra việc , trả sự bình yên cho hậu cung.”
Tất cả đều quỳ xuống, Vân Tự và Thu Viện cuối cùng lộ . Đàm Viên Sơ liếc mắt một cái liền thấy nàng, sắc mặt nàng chút trắng bệch, lông mày nhíu chặt vì sợ hãi.
Hứa Thuận Phúc theo ánh mắt Hoàng Thượng, khỏi kinh ngạc. Hai đến khi nào ?
Đang nghĩ ngợi, Hứa Thuận Phúc thấy Hoàng Thượng lạnh lùng : “Cho mời ngỗ tác và thái y.”
Hứa Thuận Phúc hồn, lập tức mời thái y và ngỗ tác. Khi ngang qua Vân Tự và Thu Viện, kéo hai .
động, liền phát hiện Vân Tự. Chưa kịp để Vân Tự và Hứa Thuận Phúc rời , liền thấy : “Ơ kìa...”
Âm thanh quá đột ngột, khỏi về phía phát tiếng . Vân Tự thình thịch trong lòng, nàng một dự cảm chẳng lành.
Quả nhiên, dự cảm trở thành sự thật. Nàng đầu , bắt gặp ánh mắt Dung chiêu nghi đang nheo . Trong đầu Vân Tự đột nhiên lóe lên một suy đoán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-chien-chon-hau-cung/chuong-93.html.]
Dung chiêu nghi khẽ nhướng mày, như mới nhớ điều gì, thản nhiên : “Thần bỗng nhiên nhớ một chuyện.”
Vân Tự chùng lòng, bởi vì nàng đoán Dung chiêu nghi gì. Quả nhiên, Dung chiêu nghi tiếp: “Gần đây trong cung lời đồn, cái c.h.ế.t của Lư tài nhân ẩn tình, hình như là liên quan đến Vân Tự cô nương. Mới đây lâu, Dương bảo lâm xảy chuyện, là quá trùng hợp ?”
Lời dứt, khiến một nghi ngờ.
Hoàng Hậu nhíu mày, ngờ Dung chiêu nghi đưa chuyện lên Vân Tự.
Trong lòng nàng cảm thấy nực , lời đồn đại vốn vô căn cứ, cho dù là thật, thì Vân Tự năng lực gì để phóng hỏa g.i.ế.c ở điện Trường Nhạc?
Đàm Viên Sơ nhàn nhạt liếc Dung chiêu nghi.
Vân Tự dường như hình, một lúc lâu nàng khẽ nhíu mày, mím môi hỏi: “Chiêu nghi nương nương cho rằng nô tỳ phóng hỏa g.i.ế.c Dương bảo lâm?”
Nàng đó khẽ mím môi, sang Đàm Viên Sơ.
Những chiếc đèn lồng chiếu sáng màn đêm, soi rõ bộ cung trang màu xanh hồ thủy nàng. Nàng khác biệt với cung nhân xung quanh, trông như một chủ tử thực sự.
Không ít nhíu mày, Dung chiêu nghi cũng cảm thấy chướng mắt.
Đặc biệt là hành động hề che giấu về phía Hoàng thượng của nàng.
Đàm Viên Sơ dường như nhận thấy ánh mắt của , vẫy tay với Vân Tự: "Lại đây.”
Thần sắc nhàn nhạt, ai suy nghĩ trong lòng , nhưng cử chỉ mật như khiến một phi tần ghen tị, sắc mặt Dung chiêu nghi cũng kém vài phần.
Vân Tự bước đến lưng Đàm Viên Sơ.
Sau đó, ánh mắt của , nàng vươn tay nắm lấy tay áo Đàm Viên Sơ.
DTV
Bốn phía bỗng im lặng, đều bàn tay đang nắm lấy tay áo Hoàng Thượng.
Đàm Viên Sơ cũng khựng , cúi đầu nàng, thấy những ngón tay trắng nõn của nàng. Một lát , Đàm Viên Sơ lặng lẽ dời mắt .
Hắn gạt tay nàng , mặc cho nàng níu lấy.
Dung chiêu nghi siết chặt khăn trong tay áo, Đồng Vân cúi gằm mặt, dám sắc mặt chủ tử.
Hứa Thuận Phúc thấy cảnh , lén rụt đầu, hiệu cho Thu Viện nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
Trong lòng dậy sóng. Họ cũng từng chứng kiến Dung chiêu nghi và Dương bảo lâm sủng ái, nhưng tâm trạng bây giờ khác.
Khi Hoàng Thượng đối xử đặc biệt với Dung chiêu nghi, họ chỉ cảm thấy ghen tị, nhưng cũng quen, ghen tị nhiều cũng thành bình thường. lẽ vì phận của Vân Tự khác biệt, nên khi thấy Hoàng Thượng dung túng nàng như , trong lòng họ dâng lên một cơn chua xót khó hiểu.
Nàng chỉ là một nô tài, dựa mà Hoàng Thượng ưu ái?
Hoàng Hậu cũng chút ngạc nhiên, nàng liếc hai , nhàn nhạt thu hồi tầm mắt. Một lúc , Hoàng Hậu phá vỡ bầu khí căng thẳng, trong khi các phi tần đều đổi sắc mặt, chỉ nàng vẫn bình tĩnh như chuyện gì xảy .
Nàng lắc đầu với Dung chiêu nghi như bất đắc dĩ: “Ngươi dù nhanh chóng tìm hung thủ, cũng thể vơ cả nắm như . Vân Tự cô nương cả ngày ở điện Dưỡng Tâm, thể hãm hại Dương bảo lâm?”
Nàng bâng quơ một câu, sự quy kết của về việc Dung chiêu nghi nóng lòng tìm hung thủ, vô tình lỡ lời.
Dung chiêu nghi lãnh đạm hơn, nàng kìm nén cảm xúc, khẽ xả môi , ý vị khó hiểu:
“Thần cũng chỉ đồn trong cung, chút nghi hoặc thôi.”
Tô quý tần vốn trầm mặc từ lúc Vân Tự đến bên cạnh Đàm Viên Sơ, giờ mới lên tiếng phụ họa Dung chiêu nghi: “Hai việc xảy , quả thật trùng hợp, Dương bảo lâm chết, e là chẳng còn ai truy cứu cái c.h.ế.t của Lư tài nhân nữa.”
Hoàng Hậu khẽ tặc lưỡi, dời mắt , nàng chẳng buồn quản. Nàng cho bậc thang , xuống, nàng ?
Trong đầu Vân Tự ngừng hiện lên những chuyện xảy khi nàng hầu hạ ở điện Hòa Nghi, suy đoán trong lòng càng thêm chắc chắn. Nàng đè nén sự lạnh lẽo dâng lên trong lòng, tranh luận với Dung chiêu nghi, chỉ kéo tay áo Đàm Viên Sơ, khẽ cắn môi:
“Hoàng Thượng, minh oan cho nô tỳ về lời đồn đãi đó, đều cho rằng nô tỳ hại c.h.ế.t Lư tài nhân.”
Nàng ngước lên, ánh đèn cùng ánh trăng chiếu gương mặt nàng, mày liễu mắt hạnh, môi đỏ má đào, chiếc cằm nhỏ nhắn càng tôn lên gương mặt đầy đặn trắng trẻo, hai má ửng hồng ánh trăng nhợt nhạt, mang vẻ nhu nhược đáng thương khó tả.
lời nàng khiến nhíu mày khó chịu.
Một lát , mới hiểu sự khó chịu từ mà đến, nhịn mà lạnh mặt, mặt bao câu dẫn Hoàng Thượng, thật chẳng hổ!
Dung chiêu nghi cũng lạnh lùng nàng. Nàng gặp Vân Tự vài , cũng chút hiểu , nếu Vân Tự cố ý họ ghê tởm thì nàng tin!
Vân Tự run run mí mắt, nàng chính là cố ý, ai bảo bọn họ hung dữ dọa như ?