Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1008: Gọi tôi là Tâm Tâm.
Cập nhật lúc: 2025-05-17 13:14:09
Lượt xem: 264
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Kiều Dương Chính Tâm khoác vai kéo , còn cúi rạp xuống theo đà, bỗng nhiên ngập ngừng:
“Anh thật sự trai em ?”
“Chị gái Yến Bình lười, Lôi Lôi thì ngốc…”
“Vậy còn thì ?” Đôi mắt trong veo, tràn ngập tò mò sang:
“Anh tham ăn lắm ?”
Dương Chính Tâm: …
Cậu chậm rãi rút cánh tay xuống, mặt mày nghiêm túc cứng đờ:
“Anh em tình thâm thế , mấy cái gọi miệng thì thôi khỏi cần… cứ gọi là Tiểu Dương .”
Nghĩ ngợi một chút, bồi thêm câu:
“Mà gọi như cũng , gọi là Tâm Tâm !”
Kiều Kiều học hành nhiều, chứ nếu thì giờ cái khái niệm co , giãn là thế nào . dù thế cũng đủ khiến há hốc mồm kinh ngạc.
Suy nghĩ một lát, c.uối cùng cũng ngoan ngoãn gật đầu:
Thao Dang
“Được thôi, Tâm Tâm!”
…
Bên khu triển lãm, hai “học trò” đ.â.m cho trái tim tổn thương nhẹ, thấy Kiều Kiều là bừng bừng sống dậy, rối rít chạy tới:
“Thầy Kiều Kiều, thầy trai quá !”
“ đúng , chị gái cũng xinh lắm luôn!”
Không quên hỏi luôn một tràng:
“Chút nữa thầy cho bọn chụp ảnh chung nhé? Thầy ký tên cho bọn ? Bọn đăng Weibo, đăng cả bạn bè nữa ?”
Kiều Kiều ngẫm nghĩ, ngây thơ trả lời:
“Chụp ảnh thì mà, nhưng trai bằng trai , chị gái cũng lắm !”
“Ký tên thì nha, thầy Tần bảo ký lung tung, thể lấy chữ ký việc đó.”
“Đăng Weibo, đăng bạn bè thì hết!”
Được !
Hai hâm mộ như thỏa nguyện, cảm nhận trọn vẹn sự trong sáng đáng yêu của Kiều Kiều, ánh mắt càng thêm chân thành lấp lánh, nếu còn chờ dưa hấu, chắc chạy vòng quanh Kiều Kiều mà TikTok !
May mà hôm nay Tống Đàm tâm lý, chuẩn vô cùng đầy đủ, nhận lấy dưa hấu liền thành thục cầm dao, thoăn thoắt cắt thành từng miếng nhỏ.
Hương thơm thanh mát của dưa hấu lập tức lan tỏa, giữa cái hội trường nóng bức, lập tức khiến cảm thấy sảng khoái dễ chịu.
Hai hâm mộ ngay lập tức vứt Kiều Kiều qua một bên, mắt sáng rỡ:
“Á á á, dưa hấu kìa!! Dưa hấu 20 tệ một cân đấy!!”
“60, 60 tệ!” Tống Đàm chỉnh ngay:
“Nào, ăn , ăn xong quả là bọn chuẩn về đấy.”
“Còn ba quả nữa mà?” Kiều Kiều cầm một miếng dưa hấu, tò mò hỏi:
“Một thùng sáu quả, em cho Tâm Tâm hai quả đấy!”
“Ai là Tâm Tâm?” Tống Đàm khó hiểu , thì thấy Dương Chính Tâm nhét miếng dưa hấu miệng chỉ .
Tống Đàm: …
Cô đầy phức tạp:
“Thật vốn dĩ định chia cho hai quả, cũng chẳng cần đến mức …”
Lại sang Kiều Kiều thở dài:
“Em chẳng hồi còn rơi mất quả dưa chuẩn tặng trai đấy ? Giờ tối nay chuẩn , chả nhẽ còn vác mấy quả về ?”
Kiều Kiều lập tức gật đầu cái rụp, đó nhón chân, hớn hở hỏi:
“Chị ơi, chị hỏi hộ em với, trai giày hiệu gì thế? Đôi giày đó hơn cả mấy đôi em từng mang luôn !”
Tống Đàm còn kịp , hai hâm mộ tò mò xuống, thấy đôi giày trắng tinh mới toanh, bên hông còn in nguyên cái logo to tướng.
Họ nhịn bật thốt lên:
“Đây chẳng là…”
“Đôi chẳng loại giày chỉ ở thủ đô mới bán, cực khó mua đấy ?!”
Tống Đàm nhanh tay ngăn , thở dài đầy thành khẩn với Kiều Kiều:
“Cửa hàng đó ở xa lắm, đến thủ đô mua nhé… nhất định !”
Kiều Kiều chán nản: “Vâng ạ…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1008-goi-toi-la-tam-tam.html.]
Dương Chính Tâm thì tò mò:
“Cái trai đó là ai? Chỉ vì trai mà thêm hẳn một quả dưa hấu hả?”
Kiều Kiều gật đầu chắc nịch:
“Anh chỉ trai, mà còn tặng em đôi giày thế .”
Dương Chính Tâm nghẹn họng, ngẫm nghĩ một lúc liền nghiêm túc :
“Kiều Kiều, em mang cỡ giày bao nhiêu? Anh cũng thể tặng em… đổi lấy thêm một thùng dâu tây ?”
Vừa xong, hai fan đang ăn dưa hấu ngon lành lập tức ngẩng phắt đầu lên:
“Thầy Kiều Kiều, nhà thầy còn bán dâu tây ?! Không chỉ trồng chút xíu, bán nữa ?”
Cả hai đồng loạt hít một lạnh:
“Kiều bảo bối, chẳng lẽ nhà thầy còn thêm mấy cái nhà kính khác nữa?”
Kiều Kiều hốt hoảng xua tay lia lịa:
“Không ! Thật sự chỉ đúng một nhà kính thôi! Mà dâu tây cũng đủ ăn, đợt chín còn ăn mấy quả …”
Nói nghiêm túc lắc đầu với Dương Chính Tâm:
“Không , dâu tây thật sự còn nhiều. Em cũng đổi chác kiểu đó .”
Dương Chính Tâm há miệng định , c.uối cùng chỉ thở dài:
“Thôi , đúng là nên … Vậy thì thêm bạn bè , nghỉ đông nếu thời gian, đến chỗ em chơi thử.”
Cái thì nè!
Kiều Kiều mím môi, tít mắt:
“Vậy là bạn của em nhé! Đến đó em sẽ cho gặp Đại Vương, Đại Hùng, Đại Bảo, Đại Điền, Đại Bạch…”
Kiều Kiều cũng ngại ngùng:
“Chị em tiệc sát trư thái đông lắm , chắc mời thêm nữa. Năm mời nhé?”
Dương Chính Tâm mà như lạc cõi tiên:
“Nhà em xếp tên theo chữ ‘Đại’ …”
Lại khoát tay vẻ :
“Không , cũng lịch học với thầy , chỉ rảnh mấy ngày thôi… Chứ dắt em về Tần Thành chơi một chuyến .”
Hai cảm thán như sắp chia xa đến nơi.
Tống Đàm c.uối cùng cũng phá tan bầu khí bịn rịn đó:
“Nào, còn ba miếng dưa hấu c.uối cùng, ba mỗi một miếng nhé. Kiều Kiều, em ăn nữa.”
Dương Chính Tâm lập tức bừng tỉnh, tình nghĩa để hẵng , dưa hấu là quan trọng nhất!
…
Cùng lúc đó, Lý sư phụ vẫn còn thở dài xe.
Bao nhiêu ăn uống no nê, thế mà chẳng kịp nếm miếng nào! Đến giờ vẫn còn nhớ cái bánh khoai lang nhân mè hôm qua nữa kìa!
Lại nghĩ, đúng là ngốc quá, mua củ cải thì tranh thủ hỏi mua khoai lang chứ!
Đang tiếc hùi hụi thì điện thoại reo, Tống Đàm gọi tới:
“Chú Lý, bọn cháu xong việc , chú đang ở thế? Lát nữa bọn cháu ghé qua Vạn Hòa Viên.”
Lý sư phụ lập tức tỉnh táo, hăng hái:
“Được ! Không vấn đề gì! đang đợi ở bãi đậu xe ! Bên cô còn đồ gì cần chuyển , để chở luôn?”
Nhớ tới mấy thùng hàng xe, ông vội bổ sung:
“À mà, hai loại bột mì ở B18 và B23 mà cô dặn, mua cả , hai mươi túi đều để ở cốp xe nhé!”
Tống Đàm đáp lời, chợt nhớ hôm nay bọn họ cũng lấy ít bánh bao, bánh c.uốn từ mấy gian hàng , giờ mua hàng về cũng coi như qua , áy náy nữa.
Nhìn sang Kiều Kiều đang chụp hình chia tay fan, Dương Chính Tâm lưu luyến bịn rịn ôm túi đồ, Tống Đàm cũng thở phào nhẹ nhõm.
c.uối cùng cũng xong … thể về nhà !
Cô móc điện thoại, gửi một tin nhắn:
“Anh nhà ? Khoảng hai tiếng nữa mang thêm mấy quả dưa hấu qua nhé.”
Lúc , Lục Xuyên đang ép nước dưa hấu trong bếp: “???”
Lại mang nữa hả?
Nhìn bể nước dưa hấu to tướng mặt, liếc tủ lạnh đầy kem que dưa hấu đông đá, bất lực nhắn :
“Hay là các em ăn kem que dưa hấu cho đỡ ngán nhé?”