Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1192: Hai anh em. (1)

Cập nhật lúc: 2025-06-23 15:19:06
Lượt xem: 267

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giữa em thì niềm vui nỗi buồn giống .

Trương Yến Bình thu hoạch “kho báu riêng” mười một vạn, hiếm khi thấy chột , liền tính xuống nhà dạo vài vòng, nhân dịp Tết bận rộn thể đỡ đần cha một chút.

Không ngờ, thấy loanh quanh sạp trái cây, cha , Trương Hồng, vội lôi ngay 500 tệ từ túi dúi cho :

“Con rảnh rỗi việc gì thì mời bạn gái ăn , mua thêm hai thùng hoa quả đem qua đó… mà thì, mời thêm nữa, kêu cô ăn Tết ở nhà luôn…”

Chủ yếu là đưa lời dặn, nhưng lời dặn cũng nhiều. Mà sắc mặt lạ kỳ, như chút căng thẳng.

Trương Yến Bình khỏi nhíu mày ngờ vực: “Cha , hồi đó con ở nhà, ngày nào cha cũng chê con chẳng chịu việc. Giờ con còn giúp cha bê vác đấy nhé, là chính miệng cha đuổi con đó nha!”

Cha ruột ngây ngô như thật: “Ối dào, lúc đó thấy con nhúc nhích nên cha nóng ruột. Giờ con công ăn việc đàng hoàng, còn yêu , cha đương nhiên thể đối xử như nữa. Đi ! Cả năm vất vả , lên phố chơi một vòng .”

Trương Yến Bình nhét 500 tệ tiền mặt túi, trong lòng cứ cảm thấy là lạ.

Nghĩ mãi , c.uối cùng nhịn gọi video cho em chí cốt:

“Cha gì đó …”

Anh đầy lo âu, cau c.h.ặ.t mày:

mới giúp ông chuyển một thùng táo, ông giục , còn dúi luôn cả ít tiền tích cóp đưa cho … Tần Quân , xem, cha già , chẳng lẽ chuyện gì trục trặc ?”

Tần Quân điện thoại với vẻ mặt vô cảm, nghĩ đến cảnh đang chôn vùi trong đống liệu mệt sống mệt c.h.ế.t, trong khi em thì nhận tiền hết đến khác, còn tung tăng chơi… chuyện càng đ.â.m đau hơn:

“Trục trặc là đấy. đoán là chú sợ ở cửa tiệm, khách thấy chạy mất dép.”

Trương Yến Bình: …

Lại đ.â.m thêm một dao!

vẫn hiểu nổi: “Sao di truyền cách một đời mà vẫn di truyền bộ sang thế ? đây rõ ràng là da trắng mặt mịn cơ mà!”

“Ồ.” Tần Quân càng nể nang gì:

“Người dậy thì thứ hai thể kèm với tiềm thức, khi hồi trắng trẻo thư sinh như , nhưng trong lòng đại ca xã hội đen .”

Trương Yến Bình ngơ hồi lâu mới trừng mắt:

“Cậu thôi c.h.é.m gió ?”

“Chứ thì ?” Tần Quân lạnh:

“Anh cứ nhắn tin, gọi video suốt ngày suốt đêm, chẳng yên phút nào! Sao, định đến giúp sổ sách hả?”

Trương Yến Bình lập tức dập video.

Bên , Tần Quân cũng mệt mỏi lau mặt một cái.

Ngay đó, tay bê đĩa trái cây bước , nhiệt tình bảo:

“Mệt con? Mệt thì nghỉ chút , gấp mấy phút .”

Tần Quân chẳng buồn đáp.

Mệt thì mệt thật, nhưng nghỉ là nghỉ . Không gấp mấy phút , nhưng c.uối năm là tính cho xong hết mấy cái khoản .

thì dân chuyên kế toán.

Giờ chỉ thể thở dài: “Mẹ, năm tuyển thêm hai kế toán .”

“Tuyển chứ con! Tuyển ngay!” Mẹ Tần Quân gật đầu lia lịa.

Con trai mới về mấy hôm, vốn dĩ đang trong giai đoạn cưng chiều, ai ngờ kế toán bán thời gian cho nhà họ đột nhiên lăn ốm, tạm thời tìm tin cậy thế, thế là chỉ đành khổ con .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1192-hai-anh-em-1.html.]

Còn hai vợ chồng họ thì…

Ái chà, con trai về nhà ăn Tết, tiện thể nhận một đống hàng chuyển phát nhanh, nào là dầu ớt, nào là thứ thứ ...

Không mấy món khác, riêng dầu ớt thôi cũng thơm xuất sắc. Dạo gần đây đem nước chấm đặc sắc để tặng kèm, thu hút một đám khách.

“Haizz!” Mẹ Tần thở dài một tiếng.

Cái nhà bán rau đó đúng là bản lĩnh thật đấy, chỉ tiếc là, thể hợp tác với họ chứ?

nghĩ đến mức giá bao tiêu mà con trai về kể , dù hai vợ chồng bà cũng coi là ngày kiếm vạn tiền, lúc cũng khỏi rùng một cái.

Không kham nổi, thật sự là một chút cũng kham nổi.

Chỉ là Tần vẫn thắc mắc: “Tiểu Quân , con thật , công việc con tích cực như , đến kỳ nghỉ cũng về nhà, mỗi khi nghỉ là đến nhà ăn chực uống chực ?”

Tần Quân ban đầu nửa đầu câu chuẩn nghiêm túc bịa chuyện , ai ngờ tự rút kết luận như thế.

Anh dừng một lúc, gật đầu thật mạnh: “Dạ, con với một nhân viên bên đó là em , đồ ăn nhà họ thật sự quá ngon.”

Quả nhiên là thế.

Mấy món ngon như , con trai gửi đồ về, hóa thật sự là quen bên trong.

Được .

Tuy con trai ở bên cạnh cũng tiếc nuối, nhưng trong mắt Tần chỉ sự nghiệp của , mỗi ngày thành công trong quán nông gia lạc là thể khiến bà vui cả ngày.

Giờ chuyện của con trai, thật sự chẳng còn tâm trí để lo nữa.

“Con cứ việc , đợi đến khi nghỉ hưu thật sự nổi nữa, con hãy về tiếp quản quán nông gia lạc của nhà .”

Lúc bà câu , tóc đen bóng, da trắng hồng hào, hai mắt sáng long lanh, rõ ràng sự nghiệp thành công chính là liệu pháp nhất!

Chỉ dựa tinh thần , nghỉ hưu, e là còn mấy chục năm nữa.

Tần Quân gật đầu: “Được , con lớn , đừng lo cho con, rảnh thì thuê thêm mấy nhân viên .”

Khó khăn lắm mới tuyển đủ nhân viên phục vụ, cần tự chạy bàn bưng đồ nữa, ai ngờ gặp vấn đề với kế toán…

Tần Quân nhíu mày suy nghĩ hồi lâu, phát hiện lẽ khí trường của với chỗ hợp, hễ bước quán là thành mệnh lao lực.

Thao Dang

Chậc!

Xem chuyện homestay thể giấu nữa .

Anh bèn cân nhắc từ ngữ: “Mẹ , nông trại bên mở rộng quy mô, con với bạn con bàn bạc, thuê một căn nhà trong làng, định homestay.”

“?”

Mẹ Tần theo phản xạ nhíu mày: “Thuê nhà trong làng? Nếu ăn phát đạt, chủ nhà tự tiếp quản thì gây sự thì ?”

“Còn nữa, homestay trong làng thì cũng , nhưng bên đó cảnh ? Chỉ ăn uống thì giữ chân khách qua đêm .”

Không hổ là tay ăn lão luyện, bà lập tức nghĩ ngay đến điểm then chốt nhất.

Tần Quân gật đầu: “Việc là do bí thư làng bên đó lo liệu, uy tín cũng khá cao. Hơn nữa con với bên nông trại quan hệ cũng , chuyện là họ giúp đỡ. Nếu chủ nhà cũ dám gây chuyện, sẽ thiệt hại lớn hơn lợi.”

Mẹ Tần vẫn nhíu c.h.ặ.t mày:

“Con từng ăn, con hiểu . Có những phá chuyện của con, kiếm lợi cho . Thậm chí tình nguyện chịu chút thiệt, chỉ cần thấy con kiếm tiền là họ vui.”

Câu thì đúng là thật.

Chỉ là...

Loading...