Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1395: Bạn học.

Cập nhật lúc: 2025-10-22 14:31:10
Lượt xem: 106

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đám fan chẳng khác gì mấy con cá vô tội đang bơi yên lành bỗng b.o.m nổ tung nước, choáng váng hất lên bờ, ngửa mà giãy đành đạch, miệng thì ngừng hô: “Lên link ! Lên link mau lên!”

Kiều Kiều là một đứa trẻ ngoan bao giờ trì hoãn bài tập, nên lúc nào rảnh quan tâm đến họ chứ?

Điện thoại vẫn đang mở video, đầu dây bên là Dương Chính Tâm đang lải nhải giảng bài: “Câu đừng phần điều kiện phía , hãy xem dữ kiện đầu…”

Đời sống của học sinh đặc cách đại học mà cần thi đại học quả thật nhàn nhã như thế.

Cậu và Kiều Kiều trò chuyện, hầu hết đều xoay quanh việc hướng dẫn bài tập. Tuy thầy Tần cũng luôn kiên nhẫn và tỉ mỉ, nhưng nhiều khi Kiều Kiều vẫn cảm thấy một bạn học giỏi cùng trao đổi cũng tuyệt.

Giờ bạn học giỏi đang chỉ dẫn từ xa, Kiều Kiều cúi đầu đề thêm hai , nghiêm túc nắn nót từng nét một để giải. Dù Dương Chính Tâm nghĩ rằng học sinh như Kiều Kiều mà đến loại đề toán thì … sớm, nhưng bao giờ , trái còn giảng càng ngày càng chi tiết hơn.

Đợi đến khi Kiều Kiều xong hết loạt bài, Dương Chính Tâm mới thu sự chú ý trò chơi, xoay qua hỏi: “ còn cả đống thời gian trống, tháng Chín mới nhập học, giữa chừng còn hai trận thi đấu nữa, mà giờ vẫn mời đến nhà chơi đấy?”

Kiều Kiều do dự: “ mời nhiều bạn nhỏ khác đến , nếu mời thêm, chị vất vả lắm đó!”

Thao Dang

Dương Chính Tâm chịu nổi liền kêu lên: “Bảo bối, xem, cái đó mà gọi là mời hả? Rõ ràng là… tuyển nhân viên thì !”

“Cậu tuyển cho nhà , thì chị mệt nỗi gì? Còn nữa, để cha gửi cho một cái máy xúc mini leo núi mà chịu nhận… Bảo bối ơi, thật sự đến nhà chơi mà! mang theo mô hình máy nông nghiệp nhà đến cho xem nhé?”

“Cậu nghĩ xem, chúng là bạn học mà! Có thể cùng bài tập, cùng chơi với nữa chứ!”

Câu c.uối cùng Kiều Kiều d.a.o động, bởi dù nhiều bạn nhỏ, bản còn “thầy giáo”, nhưng thật từng một “bạn học” đúng nghĩa nào.

Giờ do dự : “Vậy… để hỏi chị …”

“Cậu hỏi nhanh lên đó nha!”

Dương Chính Tâm ôm luôn cái điện thoại khác, hấp tấp tra vé: “Đừng chần chừ nữa, chần chừ là mai lúc tới nơi thì thịt bò nhà ăn sạch đó!”

“Đến lúc đó vì tiếp đãi , lỡ g.i.ế.t heo g.i.ế.t dê thì hổ lắm ?”

Kiều Kiều tròn mắt ngơ ngác: “… nhà tiếp khách kiểu đó !”

Dương Chính Tâm chẳng nổi nữa. Giờ đang bản đồ hành trình bay, tàu cao tốc và xe trung chuyển, đem hết sở học cả đời tính toán đường và thời gian cho nhanh nhất, hiệu quả nhất.

Tóm , miếng thịt bò đó, nhất định ăn!!!

Dù Kiều Kiều còn trả lời, Dương Chính Tâm nhảy nhót khắp biệt thự thu dọn đồ đạc, còn gọi điện cho cha : “Cha ơi, mấy mô hình nông cơ của công ty , giờ thể lấy mỗi loại một cái gửi hết hôm nay ạ?”

Câu đó cha Dương tức đến bật : “Con công ty thành lập bao nhiêu năm ? Biết bao nhiêu mẫu mô hình ? Cái thằng ranh , tiền thì kiếm đồng nào mà lệnh oai lắm đấy!”

Dương Chính Tâm chẳng hề nao núng: “Cha đúng ! Năm nào con chẳng đoạt giải, tiền thưởng với học phí giảm bớt chẳng giúp cha tiết kiệm ?”

“Với , con tặng mô hình, đến nhà ăn ở vài bữa, chẳng là con tiết kiệm tiền ăn cho cha ?”

“Con đừng cha mất mặt nữa.” Cha Dương vui: “Rảnh rỗi thì đến xưởng R&D vài tháng , chứ chạy khắp nơi gì… Và đừng lấy mấy mô hình đó đem tặng bừa, đó đều là hợp kim đặc chế, rẻ .”

Dương Chính Tâm nghĩ thầm: rẻ thì con còn chẳng lấy chứ!

Tình bạn thể đo bằng tiền bạc, nhưng nếu định “ăn chực uống ké” thì cũng thể hiện thành ý cho đàng hoàng chứ!

Cậu lập tức hỏi: “Con định tới nhà bán dâu tây đó, hôm nay họ g.i.ế.t bò, cha , ăn ? Lỡ mà gần nước gần lửa, cơ hội thì nên mua ?”

Trời đất ơi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1395-ban-hoc.html.]

Một câu đó đ.á.n.h trúng ngay huyệt đạo của cha Dương!

Lúc mùa đông, mấy quả dâu tây mà con trai mang về, ban đầu cha Dương còn chẳng thèm để ý, nhưng đó khắp nơi nhờ tìm mua cho bằng . Đến giờ, nó trở thành “vầng trăng trắng” trong lòng ông ! Giờ mà cơ hội ăn , với cái gia thế của ông , chút tiền đáng gì, mua mới là đồ ngốc!

Cha Dương tức thì bực bội: “Con đúng là đứa nhỏ ngốc, con thăm sớm cho cha ? Cha còn chuẩn ít quà, vài hộp đặc sản để mang theo chứ…”

Ông còn đang lải nhải định thêm cả đống, thì Dương Chính Tâm cắt ngang gọn lỏn: “Cha, nạp cho con ít vàng game , qua đó là con mua hết!”

Cha Dương: …

Làm ăn đến mức như ông đây , đúng là giữ chút thể diện, chứ thì ông cũng nhào theo con trai mà lăn ăn vạ cho xong!

Bên , Kiều Kiều chẳng Dương Chính Tâm bắt đầu thu dọn hành lý . Cậu chỉ mang theo niềm mong chờ nho nhỏ với bạn học tương lai, rụt rè hỏi: “Chị ơi, em thể mời bạn học đến nhà ở một thời gian ?”

Câu hỏi dứt, cả bàn cơm bỗng im phăng phắc, đồng loạt sang Tần Quân.

Tần Quân còn ngẩn : “Kiều Kiều, em bạn học… là mấy từng mua khóa học online của ?”

Kiều Kiều lắc đầu: “Không , thầy Tần chẳng tách biệt giữa đời thực và mạng ?”

Cậu thật sự tách rõ ràng đấy, từng bình luận về mạng, ngay cả Yến Bình cũng khen thế là đúng, c.uộc sống yên bình, phiền não.

“Là Dương Chính Tâm !” Thấy đoán , Kiều Kiều đành tự bật mí: “Anh vẫn luôn dạy em bài tập, chúng em là bạn học. Chị ơi, em thể mời bạn học đến nhà ?”

Tống Đàm trầm ngâm một lát.

Kiều Kiều hiếm khi tỏ căng thẳng như , vẻ ngoài vẻ do dự, nhưng rõ ràng là mong chờ.

Một lúc , Tống Đàm c.uối cùng cũng mỉm : “Tất nhiên là chứ!”

“Ngôi nhà là của cha , cũng là của chị và em. Ai trong nhà cũng quyền mời bạn bè đến ở, chị từng mời Lục Xuyên, cha từng mời ông bà ngoại, ông bà nội… Mọi đều từng mời, thì Kiều Kiều cũng , chẳng tự nhiên ?”

nhẹ: “Đây còn là bạn học đầu tiên đến nhà Kiều Kiều ở nữa, em hỏi như , là dặn ông chú Bảy nấu thêm cơm đúng ?”

Kiều Kiều gật đầu thật mạnh, đôi mắt sáng rực: “Vâng ạ!”

Rồi sang ông chú Bảy, nãy giờ vẫn im lặng: “Bài tập của con sắp xong , đợi xong, mỗi bữa nấu cơm, con cũng sẽ cố gắng phụ giúp.”

Ông chú Bảy cố nhịn để khóe môi nhếch lên: “Vốn dĩ bếp núc cũng là một nơi học khác của con, cố gắng là .”

mà…

“Kiều Kiều , con với bạn là nhà g.i.ế.t bò ?”

Ông chú Bảy âm thầm tính toán: “Nếu con lỡ , thì sợ đêm nay sẽ lên đường ngay đấy, con hỏi , nếu đến lúc nửa đêm, cần để riêng cho một đĩa bò hầm ?”

Cả bàn bật , khỏi cần hỏi cũng đáp án thế nào.

Chỉ Kiều Kiều nghiêm túc đáp: “Vậy để con hỏi ngay bây giờ, nếu thích ăn thịt buổi tối, con sẽ học dì Lục Tĩnh món rau trộn cho .”

 

 

Loading...