Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 475: Cuộc sống kiếm tiền.

Cập nhật lúc: 2025-02-10 01:04:20
Lượt xem: 393

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm, nhà Tống Đàm náo nhiệt như lâu thế.

Tống Tam Thành ghế đẩu, mặt là ba ông bà lão, đừng thấy đông mà coi thường, mấy gần như là bộ lực lượng lao động cao tuổi còn trong thôn.

thì, trong thôn cũng chỉ từng đó . Lao động khỏe mạnh ruộng cấy lúa thì hai ba , đan chiếu cỏ mấy ông già bà cả, hái cũng chỉ còn hai cô lớn tuổi…

Giờ một nhóm ngoài công, lao động còn cũng chỉ chừng .

Huống hồ, kim tử vốn thứ sản lượng cao, một mẫu đất chỉ thu tầm bảy tám trăm cân, mà đó còn là sản lượng tính theo thời kỳ đỉnh điểm.

Giờ mấy cây núi đủ một mẫu còn , nhưng chắc chắn là hoa thì nhiều hơn quả.

Nếu thì Quách Đông giàu cỡ nào mới dám hào phóng ôm hết đống lòng chứ!

Thuốc thang tạm thời cần nhiều, Tống Đàm bàn bạc với bí thư Tiểu Chúc, quyết định gọi ba hộ nghèo thể việc nặng đến giúp.

Việc chẳng cần kỹ thuật gì, cứ chậm rãi hái quả, từ từ sấy khô, xử lý… vội.

Chứ nếu thuê lao động khỏe mạnh, một ngày chạy lên chạy xuống là hái sạch trơn lô quả ! Mà chuyện tính công nhật .

“Tới đây nào! Nhận găng tay, giỏ, móc và kéo! Đừng ham tiện mà dùng đồ nhà, mua găng tay loại dày đặc biệt đấy. Còn nữa, mặc áo dài tay , thì gai đ.â.m chịu trách nhiệm …”

Dù chỉ ba nhưng Tống Tam Thành vẫn hô hào khí thế như thể mặt là ba trăm .

Bà lão bên cạnh liếc ông một cái: “Cậu nhắc chẳng thừa ? Ai trong thôn lên núi mặc áo ngắn tay chứ.”

Nói , bà chậm rãi nhận găng tay, lật qua lật xem xét: “Găng gì mà găng, tay chai còn dày hơn đây .”

Câu dứt, lập tức ha ha: “Bà cụ Trần, bà sợ nhưng sợ đấy nhé. Hôm qua lên núi thử , gai kim tử dài ngắn đủ cỡ, mọc chi chít! Cái găng cũng chỉ dày thêm một lớp ở lòng bàn tay, trụ nổi thì .”

Mọi rôm rả, bà cụ Trần cũng thắc mắc: “Lão Tam, trời nóng thế mà lên núi gì?”

Lão Tam thở dài: “Không dạo thích ăn hạt dẻ non ? Hôm qua con trai thấy Douyin bán gói hạt dẻ non, định lên xem thử hạt dẻ nhà lớn , hái đem phố bán . Mà các bà đoán xem, một gói hạt dẻ non đó bao nhiêu tiền?”

Bao nhiêu?

Mọi , kể cả Tống Tam Thành, đều dựng tai hóng chuyện.

“Trên Douyin livestream bán đấy, gói hạt dẻ xanh mướt, 59 tệ năm cân, còn bao phí ship luôn.”

Thao Dang

Vì hạt dẻ non để lâu , để qua đêm là mất ngon nên nhất định gửi nguyên gói ngoài.

---

Trên núi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-475-cuoc-song-kiem-tien.html.]

Bà cụ Trần thấy đôi găng tay dày quá bất tiện, liền trực tiếp đưa tay túm lấy quả kim tử.

“Ai da!”

Bà đau điếng rụt tay , mặt đầy khó chịu: “Sao gai nhiều thế chứ?”

Bên cạnh, lão Tam nhạo: “Bà xem , mà bà tin, giờ thì khổ ?”

Bà cụ Trần liếc ông một cái: “Hôm qua ông thấy nhiều gai thế , hôm nay vẫn trả giá cao hơn chứ? Năm đồng một cân cũng ít quá , ông xem, bao nhiêu quả !”

“Cũng ít mà?” Bà cụ Lý bên cạnh nhanh tay nhanh chân cắt mấy quả .

Loại nhiều gai, găng tay cũng chắc chắn cản hết. mấy nông quen , chỉ cần qua là nghĩ cách đối phó ngay.

Trước tiên dùng móc kéo cành xuống, đó mang găng tay nhẹ nhàng giữ lấy quả, kéo một cái, xong!

“Bà xem, quả còn tươi nên cũng nặng ký lắm đấy. Một cân chả mất bao lâu, khéo một ngày kiếm trăm đồng chứ. Có điều, đúng là ít thật.”

Một ngày trăm đồng, chắc cũng chỉ hái một hôm thôi. Qua hôm là hết quả.

“Vậy chắc chịu , nhanh tay như bà .”

Bà cụ Trần càng nghĩ càng khó chịu: “Bà xem, nhà tiền càng keo kiệt thế chứ! Bà nhà Tống Hữu Đức , nhà thằng út của ông xây cái nhà to thế mà thuê việc một ngày chỉ bấy nhiêu. Nói xa, cái nghề đan chiếu tốn công sức ? Một ngày một cái mà chỉ trả bảy mươi đồng…”

“Bà thế là đúng !” Bà cụ Lý vui: “Hồi con trai bà mua nhà thành phố, thấy nó trả bà bảy mươi đồng một ngày? Chẳng vợ chồng bà còn vét hết tiền tiết kiệm cho nó ?”

“Ngồi chỉ động tay mà một ngày kiếm bảy mươi đồng, Tống Hữu Đức còn thể mấy tháng … Nếu đan, bà xem lao ?”

“Nói thật nhé, cấy lúa một ngày ba trăm đồng, nhưng bà ? Nhà họ Tống thiếu gì .”

Bà cụ Trần chặn họng, mặt chút hổ, giọng cũng phục: “Bà thế, nhưng dù bà khen họ, họ cũng chả trả thêm đồng nào .”

Bà cụ Lý còn mở miệng, lão Tam phá lên: “Bà chị , ở nhà cũng một ngày, chút việc tiền. Hôm nay hái quả, mai dọn dẹp, mốt đem sấy khô… Tính ba ngày kiếm mấy trăm đồng, đủ tiền tiêu cả tháng còn gì?”

“Bây giờ bộ hai dặm cũng thở , còn chẳng thèm thuê việc, bà còn thấy đủ hả?”

!”

Bà cụ Lý nhanh tay kéo một cành xuống: “Nói cho bà , đợt chỉ ba ngày thôi, nhưng nếu , kiểu gì cũng thêm việc.”

“Bà đừng lắm mồm nữa, thì năm chục đồng cũng chẳng đến lượt bà .”

Bà cụ Trần: …

Bà chỉ buột miệng thôi mà, , cho mấy câu than vãn ạ?!

Làm thì !

Loading...