Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 522: Mua trứng gà
Cập nhật lúc: 2025-02-17 15:51:21
Lượt xem: 397
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tiền gì cơ?”
Ngô Lan nghịch điện thoại : “Mấy năm , hồi Tống Đàm còn bé, đến tận nhà thu mua, tám xu một cân. Cha con bé cầm kéo cắt loại lớn, cặm cụi núi mấy ngày trời.”
Hồi đó còn mấy cái máy chạy dầu chạy điện gì , dùng kéo sắt cỡ lớn mà cắt bằng tay. Làm xong mấy ngày, cũng mệt rũ .
Còn bây giờ…
Trương Yến Bình suy nghĩ một chút: “Cắt chắc cắt nhiều lắm nhỉ? Tám xu một cân, ít cũng tí thu nhập, bây giờ chắc giá tăng .”
Việc cắt tỉa hai loại: tỉa nhẹ và tỉa nặng.
Tỉa nhẹ chỉ cắt phần lá non lộn xộn phía , còn tỉa nặng là cắt cả cành già, ít nhất cắt hơn một nửa. Cành càng ở thì càng già và nặng.
Tám xu một cân, tính cũng là một nguồn thu nhập.
Ngô Lan lắc đầu: “Đừng mơ… Tám xu một cân, lấy cành già ở phía .”
“Hơn nữa, bây giờ mấy kinh doanh ngu, thấy trong thôn chẳng còn mấy việc nữa, thu mua cành thì tăng giá, thế là họ khỏi thèm thương lượng luôn. Nhà nào bán, họ sẽ trực tiếp mang máy móc lớn lên núi cắt.”
“Cắt xong chở luôn, nông dân chúng khỏi cần tốn sức. Dù thu nhập, nhưng đỡ mất công lao động, sang năm xuân cũng ảnh hưởng.”
“Những năm , cha Tống Đàm xa, trong nhà đều bán theo cách .”
Trương Yến Bình mà kinh ngạc.
“Tức là… Cả đống cắt xuống đổi hai thùng bia?”
“Không thì ? Bây giờ trong thôn còn mấy hộ? Dù trả tám hào một cân, cũng chẳng ai ! Mướn cắt , nếu tính cả tiền dầu máy, bốn trăm tệ một ngày thì chẳng ai chịu , mà còn tính tiền ăn nữa, con tính thử xem cắt bao nhiêu mới đủ?”
Chưa kể còn chẳng giá tám hào một cân .
Ngô Lan phất tay:
“Năm nay nhà việc dùng đến , dì đăng ký nữa, thiếu gì hai thùng bia đó, dì mua trứng gà đây.”
Bên , Trương Yến Bình âm thầm rụt cổ , sang với ông chú Bảy: “Ông xem , con vẫn còn kém xa Thẩm Vạn Tam lắm.”
Làm ăn buôn bán, ai mà cái tính toán trong lòng chứ!
Ông chú Bảy: …
Ông cái chậu cành lẫn lá vụn mà Kiều Kiều cắt, dứt khoát phất tay:
“Đun nước , lát nữa luộc trứng! Ta tin, thơm thế mà cành già chẳng chút hương vị nào.”
“ mà…” Kiều Kiều mấy cành thô to trong chậu, ngập ngừng hỏi: “Người trứng đều dùng lá, dùng cành cây thì ạ? Luộc xong chát ?”
Nói , bốc một cành nhỏ lên nhai thử.
Ông chú Bảy cũng im lặng.
Sau đó ông Kiều Kiều: “Chát ?”
Kiều Kiều gật đầu: “Hơi chát, còn chút đắng nữa.”
Thôi xong!
Giấc mơ trứng vỡ tan.
, Kiều Kiều nhanh tay nhặt mấy lá vụn trong chậu: “Mình thể mang cành về, tuốt lá xào sơ dùng để nấu trứng.”
Ồ?
Ông chú Bảy ngẫm nghĩ một chút: cũng .
Còn cành thì…
“Vậy lá dùng để luộc trứng, còn cành để hun thịt, vịt!”
Tốt lắm, một già một trẻ tính toán, rõ ràng đều cách xoay xở.
Trương Yến Bình: …
Anh suy nghĩ một chút : “Vậy thử , nếu ngon, Tống Đàm, em với ông chú Bảy thêm nhiều một chút, mang lên cửa hàng Taotao bao bán nhé?”
Loại gia vị trứng , nếu bán rẻ một chút, chắc cũng thể kiếm lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-522-mua-trung-ga.html.]
Ông chú Bảy lập tức sang Trương Yến Bình, ánh mắt đầy hàm ý: Trương Yến Bình, còn bảo ăn nữa ?
Tống Đàm bên cạnh lặng lẽ cuộc trò chuyện, lúc cuối cùng cũng nhịn mà lên tiếng:
“Bây giờ nhà thật sự khó khăn đến mức chứ…”
Lúc đầu vất vả, là để chạy theo thời vụ.
Sau đó vẫn vất vả, là để trong nhà cảm giác an , tiện thể để bữa cơm thêm phong phú.
Còn về … Nói chính xác thì từ khi chuyển nhà, ngoại trừ Ngô Lan và Tống Tam Thành rảnh rỗi chịu yên, trong nhà cơ bản chẳng còn việc gì quá gấp gáp nữa, đều thuê hết .
Bận rộn nhất cũng chỉ là mấy ngày hái đào thôi.
Nếu chuẩn cái gói gia vị ướp trứng , chẳng thời gian rảnh rỗi hiếm hoi giữa mùa hè lấp kín bởi công việc mới ?
Ông chú Bảy đồng tình, cô chằm chằm:
“Có cách kiếm tiền mà để đến lúc cần mới đáng tiếc! Giờ thì tiền đấy, nhưng đến khi khai hoang quả đồi , chút tiền của cháu khi chẳng đủ … Ta cần chia phần trăm gì hết, lát nữa công thức , cháu tự tìm đóng gói .”
Cả đời , ông nhà tiền tiết kiệm, ăn uống sung sướng, ngủ cũng ngon, cần gì phần trăm gì chứ?
Lúc còn cho khách câu cá, vì công sức nên chia phần, điều đó hợp lý.
công thức ướp trứng … Công thức gia vị mà lên mạng tìm một cái là cả trăm phiên bản, thì đành lòng lấy tiền chứ!
Nghĩ , ông chú Bảy càng cảm thấy đúng là lý:
“Hơn nữa, chuyện chỉ liên quan đến tiền, một thứ ngon như , cháu nhẫn tâm vứt bỏ, quá lãng phí ?”
Tống Đàm: … Được , lãng phí.
Tiếp theo vẫn cứ thuê thôi!
Cứ thế , e rằng cả làng từ giờ đến mùa đông cũng chẳng ngày nào nghỉ ngơi mất.
---
Bên , Ngô Lan quen đường quen lối tìm đến nhà một hộ nuôi gà trong thôn.
“Chị Vương, nhà trứng gà ? mua một ít.”
Chị Vương đây từng lên núi hái đào, tiếng gọi, liền nhanh chóng bước khỏi nhà:
“Nhà cô cũng nuôi gà mà? Sao thế, mấy tháng vẫn đẻ trứng ?”
Trong thôn chẳng bí mật gì cả, nhà Tống Đàm nuôi gì, buôn chuyện với còn rành hơn ai hết.
Có điều gà, lợn đều nuôi ở núi, đến đó vòng qua nhà Tống Đàm một đoạn, mà bình thường chẳng ai rảnh để xem.
Ngô Lan cũng hiểu tầm quan trọng của việc kín tiếng:
“Haizz, chỉ mấy con gà thả núi thôi, trứng đẻ cũng chẳng bao nhiêu. Lần ông chú Bảy bảo trứng , tính cả nhà ăn thì cần đến mấy chục quả, đợi tích đủ thì lâu lắm! Chi bằng mua cho nhanh.”
Chị Vương cũng chẳng nghi ngờ gì:
“Phải ha, nhà cô đông thật…”
Thao Dang
Một đại gia đình, một bữa cơm đến mười ba, mười bốn miệng ăn, một cái bàn còn đủ chỗ . Nếu gói sủi cảo, khi một bữa dùng hết cả bao bột mì…
Không chống đỡ nổi, chống đỡ nổi.
Nghĩ đến đây, chị Vương cũng cảm thấy mệt .
“Sớm nhà cô đông thế , lúc đừng nên mua gà . Phải nuôi thêm ít gà công nghiệp, lớn nhanh, đẻ trứng nhiều… Chứ gà của nuôi vài năm cũng chỉ thế thôi.”
Ngô Lan cũng đầy bất lực:
“Lúc đầu cũng nghĩ nhà nhiều việc đến … thì chẳng nuôi gà gì, mỗi ngày lo lắng chuyện cho ăn cũng phiền lắm … con bé nó cứ nhất quyết nuôi. Giờ nó bán hàng mạng cũng , thôi thì để nó tự lo .”
“Cũng …”
Vừa chuyện, chị Vương nhanh tay lựa bốn mươi quả trứng gà:
“Đây đều là trứng mới đẻ mấy hôm nay, còn tươi lắm, kịp đem bán—thế đủ ?”
“Đủ đủ .”
Ngô Lan vội vàng gật đầu.