Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 538: Lý trí mà nói.
Cập nhật lúc: 2025-02-19 07:57:45
Lượt xem: 380
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ăn nhiều dưa hấu quá, vệ sinh là chuyện thể tránh khỏi.
May mà tối qua hiểu ai nấy đều ngủ say, mơ mơ màng màng mò nhà vệ sinh trở về giường, ngủ tiếp ngon lành, chất lượng giấc ngủ hề ảnh hưởng.
Thế nên, sáng ai cũng tràn đầy năng lượng.
Ông chú Bảy mở nắp nồi thấy mấy theo mùi thơm tới, khỏi ngẩn :
“Đàm Đàm các cháu còn lên núi xem thử. Là xem về ăn, ăn xong mới ?”
Tăng Hiểu Đông thật thà đáp:
“Lý trí mà , chúng nên lên núi , đợi xem xong mặt trời lên cao, trời nóng hơn về, lúc bữa sáng cũng nguội bớt, ăn là .”
Giữa cái nóng oi bức , chẳng ai thích ăn đồ nóng cả.
mà là … Lúc , xong mà vẫn im một chỗ, như thể rễ cây cắm sâu xuống đất, nhấc nổi chân.
Ông chú Bảy thấy thì còn gì mà hiểu nữa?
Lập tức hất cằm: “Uống cháo ? Cầm bát đây, múc cho.”
“ tự ! tự mà!”
Giáo sư Tống còn thấy ngại cơ đấy.
mà, ông cũng chẳng câu nào dứt khoát cả, vì nồi cháo trắng , nó thật sự quá thơm.
Tống Đàm cũng bếp xem thử, đó lập tức lui ngoài:
“Ông chú Bảy, giúp con múc một bát cháo để nguội nhé, nóng quá.”
Ông chú Bảy: … Cháo còn đang trong nồi đây, nóng mới lạ!
câu dứt, giáo sư Tống cầm bát cháo tay bỗng cảm thấy nóng hơn hẳn.
Tống Đàm ngoài, liền thấy Tống Tam Thành lôi từ nhà kho một đôi đòn gánh, khỏi ngạc nhiên:
“Cha gì ?”
Giờ trong nhà việc gì cần nhỉ?
Tống Tam Thành đặt đòn gánh xuống mái hiên:
“Cha định lát nữa ao núi vớt ít củ ấu. Ấu mọc nhiều quá, giờ thả lưới xuống nữa.”
Tống Đàm: …
Cứ thắc mắc hiếm hoi thời gian rảnh, cha câu cá, định vớt củ ấu gì?
Giáo sư Tống đang tìm chủ đề để chuyện, liền xen :
“Giờ ấu chín hẳn mà?”
Tống Tam Thành ha ha:
“Là tại mấy ăn . Củ ấu ăn lúc còn non mới ngon. Nếu vỏ già quá thì ngược chẳng còn ngon nữa, giống như hạt dẻ , đúng , Đàm Đàm.”
Ông dặn dò:
“Lát con dẫn mấy lên núi thì cắt ít hạt dẻ non về , cho họ nếm thử hạt dẻ nhà .”
“Được ạ.”
Tống Đàm chỉ mấy cái rổ đặt ở góc tường, vốn dĩ cũng định .
“À cha, cha ăn sáng xong hẵng , sáng sớm thế nước ao lạnh lắm.”
“Cha .”
Tống Tam Thành vui vẻ rửa tay, một bên cuộn bánh rau muối ăn, một bên lúng búng :
“Cha chỉ tìm đồ thôi mà… Ui, đậu đũa chua ngon thật đấy!”
“Năm nhà trồng thêm đậu đũa , loại dễ trồng, nhiều, mà cửa hàng cũng bán chạy nữa, sắp hết hàng .”
“Thật ạ?”
Tống Đàm ngạc nhiên: “Thế thì đừng bán nữa, gỡ luôn .”
Cô mở gian hàng mạng, thao tác một loạt nhanh như chớp. Chẳng mấy chốc, trong cửa hàng chỉ còn chút ít nấm mộc nhĩ khô và một chiếu cỏ lượng giới hạn mỗi ngày.
---
Cùng lúc đó, ở một nơi xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-538-ly-tri-ma-noi.html.]
Một khách hàng bỏ đậu đũa khô giỏ hàng, còn đang đắn đo suy nghĩ. Anh mở phần mô tả sản phẩm xem hai lượt, mới cắn răng quyết định mua loại đậu đũa khô với giá 100 tệ một cân.
Thế quái nào kịp thanh toán, hàng hết?!
Anh vội vàng mở khung chat, cuống quýt nhắn tin liên tục:
[Chào shop, đậu đũa khô mua nữa?]
[Hết hàng ?]
[Còn nhập thêm ?]
[Sao trong cửa hàng chẳng gì cả?]
[Bạn giới thiệu mà thấy trống trơn thế ?]
[Người ?]
Thế nhưng, nhân viên chăm sóc khách hàng hiện tại chẳng tận tâm với công việc như Trương Yến Bình.
Mỗi ngày ngoài lúc Tiểu Trương đến lấy hàng, Tống Đàm mới tiện thể qua một chút. Còn bình thường, cô gần như chẳng nhớ chuyện xem, cứ như thể đó chẳng việc buôn bán của nhà ...
Bên , khách hàng đợi mãi thấy phản hồi. Giờ thấy trang sản phẩm hiển thị "hết hàng", độ ham mua ban đầu chỉ 80% bỗng chốc tăng vọt lên 120%.
Quả nhiên, cái gì mới là thứ khiến trân quý nhất.
---
Thao Dang
Lúc , ở Hải Thành, Trương Yến Bình mới thức dậy, mở cửa sổ biển xa, cảm giác trong lòng bỗng nhiên khoáng đạt hẳn.
" mà, chỗ ẩm quá mất! Cả cứ dính dính nhờn nhờn, tắm thế nào cũng thấy sạch sẽ hẳn."
Tần Quân cũng nhíu mày: "Mở điều hòa suốt đêm mà sáng dậy vẫn thấy ẩm ướt ghê gớm."
Nói thật là... chẳng dễ chịu chút nào.
Trái , Kiều Kiều thấy khá mới mẻ: "Là vì gần biển nên khí cũng giống như nước biển ạ?"
Thì đây chính là cảm giác khi xa nhà, thật sự chẳng giống ở quê một chút nào.
Ba họ đến khách sạn lúc rạng sáng, ai cũng mệt lử, chỉ kịp rửa mặt sơ qua ngả lưng ngủ ngay.
Không ngờ đồng hồ sinh học vẫn chuẩn thế, mới 6 giờ sáng ngủ nổi nữa .
Bọn họ thuê một phòng gia đình.
Chẳng lý do gì đặc biệt, chẳng qua hiện tại đang mùa thấp điểm, phòng gia đình giá ưu đãi hơn.
Mà như thế cũng tiện cho hai trông nom Kiều Kiều.
Kiều Kiều sờ bụng: "Anh Yến Bình ơi, em đói ."
Trương Yến Bình cũng thấy đói.
Haizz, ở nhà Tống Đàm vài tháng, quen với việc dậy sớm ăn sáng đúng giờ, đến lúc chơi mà thích nghi nổi nữa chứ?
Tần Quân quyển hướng dẫn khách sạn: "Đói hả? Vậy lát nữa xuống ăn buffet sáng , trưa tối thì để tìm xem ở đây đặc sản gì, ăn từng món một."
"Ở đây hải sản ngon lắm, nào là tôm hùm, cua biển, cả cá nữa."
Trong ba , chỉ Trương Yến Bình từng đến Hải Thành nhiều năm . hồi , chỉ là sinh viên bình thường, trong túi chẳng bao nhiêu tiền, thuê phòng trọ giá rẻ đến 100 tệ một đêm.
Nói thật, trừ việc chỗ đó xa trung tâm thì cũng khá , chỉ là quá lâu , khi chơi theo kiểu "cưỡi ngựa xem hoa", chẳng chút trải nghiệm thực tế nào, cũng chẳng để ấn tượng gì sâu sắc.
Giờ chuẩn xuống ăn sáng, tiện tay mò trong túi: "Có nên đem theo một hũ dưa muối nhỉ? sợ quen đồ ăn ở đây."
Anh thở dài: "Hải sản dù ngon mấy, nhưng giờ thật sự thèm cơm nhà ghê."
Dù mấy hôm còn càu nhàu chuyện ông chú Bảy dạo nấu cháo ăn kèm bánh cuốn ớt xanh với dưa chua, kiểu cứ tiếp tục thì béo cũng lạ.
Ấy mà giờ chỉ mới xa một chút, thèm lắm .
Nhắc đến chuyện nhà, Kiều Kiều cũng lo lắng:
"Em ở nhà, liệu nhiều việc để chị ? Chị thấy mệt ?"
Trương Yến Bình: … Không cần lo đến mức đó nhỉ?
Vừa chuyện, cả nhóm xách theo hũ dưa muối xuống nhà ăn buffet. Khách sạn loại sang trọng gì, nhưng so với mức giá thì cũng đáng đồng tiền bát gạo lắm.
Mới sáng sớm mà nhà ăn khá đông .
Trương Yến Bình khỏi ngạc nhiên: "Khó khăn lắm mới du lịch, ai cũng dậy sớm thế ?"
Họ dậy sớm là do quen nếp sinh hoạt , chẳng lẽ khác cũng ?