Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 562: Giáo sư Tống tài ba.
Cập nhật lúc: 2025-02-24 04:19:22
Lượt xem: 369
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời thốt , khiến cả đám liền sững sờ!
Phải nhỉ, trồng trọt cả đời, chỉ tivi mấy chuyên gia, giáo sư gì đó nghiên cứu, nhưng ai từng gặp họ ngoài đời bao giờ!
Giờ thì … mời thẳng về nhà luôn, thế chẳng hướng dẫn tận nơi ?
“Mác chuyên gia ghê gớm ? Cá nhà bán bốn mươi đồng một cân cơ đấy! Hôm qua chợ mới mười tám thôi!”
Người trong làng đầy ngưỡng mộ.
“Đâu chỉ là cái danh hão?” Tống Tam Thành khoát tay:
“Trước đó đầu tư lớn, suông ! Cá nguồn gốc hẳn hoi! Nếu năm nay nhà bận thu hoạch , trồng dưa, trồng đào, các nghĩ keo kiệt cho nếm thử ? Thực sự là tốn kém quá, giờ mới thu thành quả, bao trọn hết …”
Nói tới đây, Tống Tam Thành càng cảm thấy đúng quá mất! Không hề c.h.é.m gió nha!
Thế nên, ông càng thêm hùng hồn:
“Các đừng tin, tiền tiêu vô ích , hôm nay giúp một tay, đến trưa khách , về nhà nếm thử là ngay!”
Trương Mao Trụ nhớ hương vị , lập tức gật đầu đồng tình:
“ là tiếng tăm thật!”
Haizz, chỉ vì gói , chuyện con trai ông biếu quà vẫn giải quyết xong, giờ ông cũng đang rối như tơ vò đây!
Chuyện phiền lòng của Trương Mao Trụ ngoài , nhưng lúc mặt trời ló dạng, lạnh mặt nước dần tan, đồng hồ:
“Bắt đầu ?”
“Bắt đầu thôi!” Tống Tam Thành lập tức bước xuống bè gỗ: “Sáng nay để lùa cá, hôm qua quăng lưới nhiều quá, lưng cứng đơ cả .”
Tức thì, một trong làng đón lấy lưới đánh cá, hì hì:
“Nếu là á, nhiều cá thế , cho quăng cả đêm cũng chịu !”
Câu ghê!
Thực , trong lòng Tống Tam Thành cũng nghĩ y như , nhưng ngoài miệng thể khoe khoang :
“Anh dùng sức như nên mới mạnh miệng thế. À mà, cái ao cửa nhà cũng để hả? Sao mua ít cá giống thả ?”
“Không cần !”
Người thong thả vuốt lưới, chậm rãi :
“Ao nhà nhỏ quá, năm nay mới đào , nước định. Giờ mà thả cá, mùi bùn, ăn ngon.”
Ao nhà ông thực bỏ hoang mấy năm , năm nay trợ cấp đào ao của chính phủ nên vội vàng xúc đất lên…
ông hiểu rõ chính sách, tưởng cứ đào là , ai ngờ còn qua kiểm định của chính phủ nữa chứ!
Mà kiểm định một cái là lộ ngay! Cả ao là bùn đất cày xới lung tung… hơn nữa, vì ẩu nên kịp bịt kín cửa thoát nước.
Thế là, mấy ngày mưa lớn bao nhiêu, nước cũng chảy sạch sẽ hết!
là, dối đất, đất dối bụng, câu của xưa chẳng sai tí nào.
Trong lúc trò chuyện, lão Triệu còn đang xới cơm, thì bên , mẻ lưới đầu tiên thả xuống từ lúc nào chẳng .
Không ngoài dự đoán, khi kéo lưới lên, là một đám cùng chậm rãi thu lưới. Cả một tấm lưới nặng trĩu kéo lên!
Mấy con cá trắm cỏ nặng hơn chục cân giãy đành đạch bãi cỏ, suýt chút nữa thì tự lật nhảy xuống ao. Lão Triệu cùng đứa cháu lớn vội vã chạy tới, đống cá bờ, đau lòng kêu lên:
“Ây da! Đừng lãng phí thế chứ! Mau, mau, mau, bỏ bể nước khuân lên xe !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-562-giao-su-tong-tai-ba.html.]
Vì xe chở thủy sản chuyên dụng, bể nhỏ mà cá nhiều, Lão Triệu còn chuẩn cả máy bơm oxy nữa! Dù thế nào cũng giữ cá tươi đến chợ!
so với hôm qua, điểm lợi hôm nay là ao cá ngay ven đường, rẽ qua rừng trúc một cái là ảnh hưởng đến ai, xe tải thể đỗ ngay bên ao, đỡ bao nhiêu công vận chuyển.
Sau một ngày huấn luyện cực hạn, Yến Nhiên thành thục đặt cái cân lên một bên, còn chất phác :
“Chú , chú đừng vội thả cá xuống nước, mấy con khỏe lắm, một lúc nữa cũng chẳng !”
“Với , nếu chú kiên nhẫn, xâu từ mang đến đuôi từng con một, chúng nó còn thể sống lâu ngoài nước lắm đấy… Chủ yếu là, chú Tống để cá bãi cỏ, lúc cân sẽ ướt nước, chú chịu thiệt thôi.”
Ôi chao ôi!
Lão Triệu hợp tác với Tống Đàm nhiều ngày như , đây vẫn là đầu tiên thấy nhà bọn họ chuyện chu đáo, tỉ mỉ đến thế, suýt chút nữa còn cảm động.
Thế nhưng, cảm xúc dâng lên, thấy Yến Nhiên giơ tay lên gọi: “Tăng Hiểu Đông, mau phân loại cá nhỏ ! Tống Đàm chỗ bán, lát nữa để chúng mang .”
Thế là ngay bên cạnh lập tức hai thanh niên lao , mỗi xách một thùng, một cái đựng tôm, một cái đựng cá nhỏ. Hai con lươn vàng to tướng chẳng mắc kẹt trong lưới cũng thoát nổi, túm cổ ném luôn thùng!
Mọi thứ phân công rõ ràng, phối hợp ăn ý, cho lão Triệu chút cơ hội nào!
Còn bên , Yến Nhiên nhanh nhẹn cân xong:
“Chú, chỗ cá rô, cá trắm cỏ, cá mè tổng cộng 43 cân, chú mang , đổi cho cháu cái thau rỗng.”
Lão Triệu: …
---
Còn bên nhà họ Tống.
Học trò việc hết , giáo sư Tống ai chuyện cùng, tạm thời rảnh rỗi, chẳng hiểu chút yên…
“ ao xem gì cần giúp .”
Ông lên, định bước khỏi sân, thì thấy Tăng Hiểu Đông và Tề Lâm khiêng hai thùng đầy ắp trở về:
“Thầy ơi, sáng nay tôm đồng nhiều lắm!”
Ông chú Bảy lập tức chạy xem, vui mừng mặt:
“Ôi chao, thứ lắm! Mau mau, đặt xuống đó !”
“Liên Hoa! Liên Hoa, bà nó ơi, nhanh lên, chúng dọn đống tôm , tôm đồng yếu lắm, để lâu là c.h.ế.t mất đấy.”
Nhắc tới tôm đồng, ai nấy đều hiểu ngay.
Giáo sư Tống thậm chí còn kịp kỹ, cái thùng trong tay học trò thím Liên Hoa nhanh chóng tiếp nhận.
Rồi bà bất giác thốt lên: “Ối chà, bao nhiêu năm thấy tôm đồng quê nữa. Bây giờ chuộng cái gì nhỉ… , tôm hùm đất.”
Vừa , tay thoăn thoắt kéo hai cái thau inox lớn, vặn vòi nước xả đầy.
“Ào ào!!!”
Rồi dốc cả đống tôm lớn nhỏ !
Lập tức, cả thau nước sôi trào.
Thao Dang
Ông chú Bảy thò tay khuấy mấy cái, thấy mặt nước bắt đầu xoáy nhẹ, tôm đồng bắt đầu búng loạn lên, bà thím Bảy liền dùng vợt lưới vớt một lượt.
Chỉ trong chớp mắt, đám rong rêu vụn, tôm c.h.ế.t, các loại tạp chất cùng chân râu tôm gãy đều vớt sạch.
Thứ cũng lãng phí, đổ một cái thau khác, lát nữa mang cho gà heo ăn, dinh dưỡng bổ sung canxi.
Cứ thế, dội nước sạch vài , cả thau tôm xử lý gọn gàng sạch sẽ.
Ông chú Bảy tìm cái rổ : “Liên Hoa, lọc to nhỏ , con lớn thì giữ rọng trông nước, trưa nay xào. Còn đám nhỏ để ráo nước, lát nữa nung nóng chảo, sấy khô luôn.”